[12 Chòm Sao] Biệt Đội Quậy Phá
Chap 94: Bứt Rứt
Corvus thực ra là con lai, mẹ là người Việt Nam, nhưng ba lại là người Canada, từ nhỏ sống ở đất Canada này rồi, cũng chỉ có một hay hai lần gì đó trở về đất Việt Nam mà thôi. Thế nhưng, Corvus thực sự rất thích Việt Nam, nói đúng hơn là thích vẻ đẹp của Việt Nam. Đặt giữa hai bàn cân thì vẻ đẹp của Việt Nam lại trở nên mộc mạc, thanh bình hơn cả so với Canada, ít nhất là Corvus nghĩ như vậy. Corvus tuy không quen cách sống kín đáo, nghiêm ngặt của người Việt Nam, như là ba mẹ là phải quản con cái, rồi là con gái phải có trinh tiết các thứ,..nhưng đó cũng là những điều mà Corvus rất trân trọng ở người Việt Nam. Cứ ngỡ người Việt Nam sẽ phải nghiêm nghị, lạnh lùng do truyền thống, thế nhưng mà..Ngày Kim Ngưu nhập học, Corvus mới bước vào trường được khoảng hai tuần. Mọi thứ thực sự là rất xa lạ đối với Corvus, dù cho anh đã làm quen với nó. Tính Corvus vốn rất trầm tĩnh, vì vậy nên thường không tụ tập bạn bè thành nhóm, mà lại có thói quen một mình đi dạo sân trường. Cuộc sống của Corvus vốn rất tĩnh lặng, cô độc cho tới khi Kim Ngưu xuất hiện. Lúc đó, như mọi ngày, Corvus đi dạo quanh sân trường, ngắm từng cái lá rơi trên sân. Dòng người qua lại, chẳng một ai để tâm đến người con trai đang rảo bước.Khi ấy, Corvus cảm thấy bản thân thật quá cô độc, như cả thế gian chỉ có mình anh vậy. Và rồi, Kim Ngưu xuất hiện, như một ánh nắng len vào cuộc đời của Corvus. Kim Ngưu có lẽ chỉ vừa mới chuyển đến nên đang đi tham quan trường, còn xách theo cả vali và cầm bản đồ nữa. Kim Ngưu cứ ngơ ngơ ngác ngác nhìn từng tòa nhà, rồi đọc chú thích trên bản đồ làm Corvus không khỏi buồn cười. Cái người này, lớn đầu rồi còn không biết đường à? Corvus không nói gì, quay qua quay lại một lúc lại chẳng thấy đâu nữa. Chắc đến đó là hết duyên.Corvus đứng dậy, đi thêm một vòng nữa, lại còn vừa đi vừa nghe nhạc, vừa đọc mấy tin tức trên mạng, làm Corvus không tập trung mà nhìn đường nữa. Và rồi..rầm..Hai người va phải nhau. Corvus không hiểu vì sao, lúc đó như có một luồng điện nào đó chạy dọc cơ thể, làm cho anh phải vội vàng bật dậy để nhìn xem người trước mặt là ai. Là cô gái ấy, Kim Ngưu."Xin lỗi"-Kim Ngưu cuống quyết cất bản đồ đi, rồi cúi xuống nhặt điện thoại đưa cho Corvus-"Đây, của cậu""Cảm ơn, cảm ơn"-Corvus thất thần đến độ nói lắp, cúi người cảm ơn Kim Ngưu"À, không có gì. Đi đường cẩn thận nhé!"-Nói rồi, Kim Ngưu giơ tay lên đẩy nhẹ trán Corvus, sau đó vén tóc ra đằng sau tai bước đi. Hình ảnh Kim Ngưu vén tóc ra sau tai đã lọt vào mắt của Corvus, nó khiến tim Corvus như trật đi một nhịp. Kim Ngưu không phải là quá xinh đẹp, nhưng đối với một người yêu vẻ đẹp của Việt Nam như Corvus, thì Kim Ngưu lại trở thành người xinh đẹp nhất. Mà nói đúng ra, có vẻ là vì đã lỡ yêu em rồi nên mới thấy, chỉ có em xinh đẹp. Trước giờ Corvus thường bị cô lập bởi quá trầm tĩnh, mọi người cứ nghĩ anh tỏ ra chảnh chọe mới tức chứ. Có lẽ, đâu là lần đầu tiên có người đối xử dịu dàng với anh như vậy. Chẳng trách Corvus lại rơi vào lưới tình dễ dàng như vậy. Nhưng mà, một kẻ ít giao tiếp với người khác như Corvus sẽ gặp không ít khó khăn trong việc thổ lộ tình cảm đây.Và rồi Corvus bắt đầu tìm kiếm Kim Ngưu. Vấn đề là không biết tên cô, lại không có ảnh cho nên mới khó tìm đấy. Cũng may mắn cho Corvus, một ngày đẹp trời, anh nhìn là người cửa sổ, liền thấy cô đang một mình ngồi đó. Từ cửa sổ lớp học của Corvus là nhìn xuống vườn hoa trường. Ba ngày liên tiếp theo dõi, Corvus nhận ra Kim Ngưu thường tới đây ăn trưa. Vậy là kế hoạch tán gái của ổng bắt đầu từ đây. Corvus thông đồng với ông bác bảo vệ để tiếp cận Kim Ngưu, và rồi dần dần tiến đến gần hơn, gần hơn từng chút một. Ngày ngày đều ngắm nhìn cô, ngày ngày đều dõi theo cô, ngày ngày theo sau gót chân cô, tiễn cô về nhà an toàn..nó khiến cho Corvus cảm tưởng rằng hình ảnh của Kim Ngưu đã in sâu trong tim mình rồi vậy.Nhưng chuyện gì đến cũng phải đến, Kim Ngưu đột nhiên nổi tiếng, rất nhiều người theo đuổi. Corvus gần như tuyệt vọng, bởi vì Corvus không phải là có nhan sắc quá nổi bật, tính cách cũng không được cởi mở như Kim Ngưu, khó mà tiếp chuyện được với cô. Và một ngày, Corvus không thấy Kim Ngưu ra khỏi trường. Tan học đã đến cả tiếng đồng hồ, vì sao lại không thấy cô ra khỏi trường cơ chứ? Không lẽ..có chuyện?Corvus vội vội vàng vàng chạy vào trường, nhìn xung quanh xem có nơi nào Kim Ngưu có thể trốn được. Lớp học không, phòng thể chất không, nhà vệ sinh không, căn teen không,..vậy chỉ có thể là nhà kho. Corvus nhanh chóng chạy tới nhà kho, cùng lúc đó nghe thấy tiếng hét của Kim Ngưu cùng với tiếng của "Hoàng Tử". Corvus chạy tới, nhìn Kim Ngưu nằm đó co giật mạnh, nước mắt rơi lã chã, Corvus không kìm lòng được mà cởi áo khoác lên người cô, rồi ôm cô vào lòng. Nhưng anh nào biết ngoài kia, lũ fan của chàng "Hoàng Tử" đã kéo đến chụp ảnh tung lên mạng nhà trường."Đủ chưa? Chúng mày thì biết cái gì mà bàn tán"-Corvus nghe lời xì xào bàn tán về Kim Ngưu, tức đến độ muốn giết người diệt khẩu, điên cuồng tìm ID người tung tin. Lại là đám hot girl tự xưng. Xin lỗi nhé, dù chúng mày có là con gái, nhưng cứ đụng đến người của anh thì không có từ tha thứ trong từ điển đâu"Bây giờ, mày muốn gỡ bài đăng hay bị tung ảnh nóng? Chọn một trong hai"-Tìm được hình ba người nhóm nàng ta ăn chơi trong khách sạn, Corvus làm ảnh nét đến từng chi tiết, lưu lại gửi cho ba người bọn họ đe dọa-"Sao, ba giây, cho chúng mày chọn. Ba..hai..""Bọn tao gỡ là được chứ gì?"-Nhìn mấy tấm ảnh xấu hổ này, nàng ta đành nuốt nước bọt xuống bụng, phải nhịn thôi.Nhưng Corvus đâu có ngu. Nếu không cảnh cáo, có lẽ chúng nó chẳng biết điều đâu. Corvus đã nhanh tay chụp được đoạn tin nhắn đáng xấu hổ với người yêu của kẻ hay bắt nạt Kim Ngưu tung lên báo trường. Coi như một lời nhắc nhở.Và rồi Corvus cũng trở nên nổi tiếng trong trường, sức hút có khi còn lớn hơn "Hoàng Tử" nữa kia. Corvus lấy thế làm cái cớ bảo vệ Kim Ngưu khỏi búa rìu dư luận. Và rồi, đã đến lúc Corvus phải tấn công Kim Ngưu, bởi vì anh không muốn mất thêm một cơ hội nào nữa. Đến lúc rồi. Corvus chọn một bài mà anh cảm thấy hợp nhất để tỏ tình, "Sugar"-đúng như tính cách của cô, rất ngọt ngào. Để có thể ngỏ lời với cô trước trường như vậy, đối với anh đó là quyết định táo bạo nhất cuộc đời của mình. Và giờ thì anh và cô đến với nhau đã gần nửa năm rồi nhỉ?"Corvus, anh vẫn chưa nói với em. Sao ngày đó anh lại tìm thấy em?"-Kim Ngưu đối với Corvus mà nói là rất hay nhõng nhẽo, cứ như vậy mà nũng nịu đòi hỏi"Không nói, đó là bí mật"-Corvus hếch mũi lên, cố tình để Kim Ngưu phải tò mò-[Đến ngày nào đó em sẽ biết, những người yêu nhau tìm đến nhau bằng trực giác của mình]"Corvus"-Kim Ngưu dài giọng chạy theo Corvus, hỏi đi hỏi lại mấy câu hỏi, thế nhưng câu trả lời vẫn chỉ có cái lắc đầu cùng nụ cười đầy ẩn ý của Corvus"À, phải rồi, I have something to tell you [tôi có điều cần nói với bạn]"-Cùng một lúc, Kim Ngưu và Corvus chợt nhớ ra vài việc cần phải thông báo, đồng thanh nói (chỗ này không muốn bất đồng xưng hô nên Shu để tiếng Anh nha các nàng)"A, you first [bạn trước đi]"-Như phim Hàn Quốc, cả hai lần nữa đồng thanh cùng nói với nhau"Được rồi, cùng nhau nói đi"-Corvus thấy cứ kiểu này thì chẳng nói được mất, nhường qua nhường lại cho nhau không bằng cùng nhau nói"Được"-Kim Ngưu gật gật đầu đồng ý, đợi Corvus ra hiệu mới nói"Mai anh phải đi quay ở Việt Nam""Ngày mai có thể đi hẹn hò không?"Kim Ngưu nghe xong trố mắt nhìn Corvus. Lại đi quay à? Mắt Kim Ngưu đảo xuống dưới đất, cười nhẹ một cái: "Thôi được rồi, anh cứ đi đi". Kim Ngưu ngậm ngùi nén nước mắt vào trong, gật đầu đồng ý để Corvus đi. Mà đồng ý hay không đồng ý gì chứ, đấy có phải câu hỏi đâu, rõ ràng là một lời thông báo cơ mà. Ba tháng, ba tháng..mãi mới có cơ hội gặp mặt để hẹn hò, vậy mà anh lại bận quay phim. Sáu tháng nay Corvus đã từng cho cô lấy một lần hẹn hò chính thức chưa? Sáu tháng nay, Corvus đã cho cô cái ôm này chưa? Sáu tháng nay, cô chưa từng có một nụ hôn với Corvus-"Em về trước đây". Kim Ngưu tủi thân rảo bước đi nhanh về phía nhà mình, bỏ mặc Corvus ở đó.Thiên Bình đã chuẩn bị đồ đạc xong xuôi, đến cuối tuần này là đi rồi. Vì vậy nên trước khi đi phải mở tiệc chia tay mới được. Bởi vì lần này cô đi, không phải chỉ hai năm, ba năm hay năm năm là trở về. Có thể là mười năm, cũng có thể là 15 năm, 20 năm sau cô mới có thể quay trở lại. Cay đắng chính là ở đây, lần này cô không xác định được thời gian rời xa gia đình."Bình, thực sự đi à?"-Song Ngư không hiểu Thiên Bình vì cái gì mà bị đả kích lớn đến như vậy, hôm đó sau khi ra khỏi nhà thì nằng nặc đòi về làm việc cho Hùng Gia"Ừ, nợ Hùng Gia một mạng, bây giờ phải trả chứ"-Thiên Bình mỉm cười, tìm mấy cuốn sách cần thiết đem đi"Mày rốt cuộc đã gặp chuyện gì? Rõ ràng chuyện Hùng Gia chỉ là cái cớ"-Song Ngư học tâm lý học, nhìn vào mắt Thiên Bình là đủ hiểu cô đang nói dối. Rõ ràng là gặp chuyện còn tỏ ra mạnh mẽ, đúng là con nhỏ cứng đầu-"Chuyện liên quan đến tình cảm à?"Thiên Bình khựng lại một chút, sau đó lấy giọng lạnh lùng ra, tàn nhẫn mà nói một câu chém nát tim mình: "Thứ vướng tay vướng chân nhất chính là tình cảm""Mày định vứt bỏ từng cảm như vậy à?"-Song Ngư thấy trong cách nói của Thiên Bình như chịu sự từ bỏ lớn lắm, lớn đến mức phải tự tàn nhẫn với tình yêu của mình-"Là Song Tử hay Bảo Bình?""Cả hai đều là thứ vướng tay vướng chân. Tao đều không cần"-Thiên Bình phẩy phẩy tay, tiện thể rút vào cuốn truyện tranh mang đi"Là Song Tử à? Nó đã nói gì với mày mà giờ mày phải nằng nặc đòi đi bằng được như vậy?"-Song Ngư vẫn kiên trì hỏi, không để tâm câu trả lời của Thiên Bình"Ngư, sao mày cứ hỏi đi hỏi lại mấy câu đó như thế? Tự dưng cứ nhắc Song Tử, Song Tử, nghe mà nhức óc"-Thiên Bình bị chuyện hôm trước đả kích tâm lí, đang rất giận Song Tử, đến nghe tên cũng không muốn"Mày thích nó, vì sao lại không nói mà đã bỏ đi?"-Song Ngư nhìn cái phản ứng của Thiên Bình, cười một cái khiêu khích để Thiên Bình mau chóng nói sự thậtThế nhưng Song Ngư lại quên mất một điều, Thiên Bình rất tỉnh táo. Thiên Bình không ngốc, nếu đã tự ngược tâm của mình, thì phải ngược cho tới cùng, chứ không ngược nửa vời, bị khích tướng mấy câu đều khai ra hết: "Căn bản là nó không xứng, không có cửa. Thế thôi"
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương