12 Chòm Sao | Giữa Yêu Và Hận

Chap 56 Phong Ấn Bị Vỡ



Hộc.

Người ngăn chặn phong ấn bỗng bị văng ra xa, máu từ khóa miệng tuôn ra. Còn người ở phía sau yểm trợ dường như may mắn không bị sao cả. Cô gái nọ khẽ dìu lấy người phụ nữ ngồi dậy, tay bất giác run rẩy vì sợ hãi.

- Cô Trì, cô không sao.. đấy chứ..? Cô.. đừng có làm sao.. đấy nhé..?

- E..em mau chóng.. rời khỏi đây.. nhanh lên!

Cô Trì vội đẩy cô gái nọ, cố thốt lên từng câu từng chữ cho thật rõ ràng trông rất khổ sở. Cô gái nọ kiên quyết không đi. Phong ấn vừa bị vỡ tung nên phản phép thuật đối với cô Trì. Phong ấn bị vỡ động đến giấc ngủ vĩnh hằng của Ma Vương. Ma Vương trở thành một luồn ma khí thoát khỏi phong ấn trong nháy mắt.

- Hỏng rồi!

An Tử Vy cùng Hắc Vương Đại của Đội An Ninh sắc mặt chuyển sắc khi nhận ra Ma Vương đã trốn thoát khỏi phong ấn. Hắc Vương Đại nhanh nhảu đưa cô Trì cùng cô gái nọ rời đi. Một mình An Tử Vy ở lại, tạo thành một kết giới, giam giữ đám ma thú nhỏ bé còn sót lại trong phong ấn, không để chúng trốn ra ngoài, làm hại con người.

- Chậm một bước rồi?

Phó Cao vừa chạy đến nhìn cô đang khổ sở tạo kết giới mà buông lời giễu cợt. Dường như những lời nói lúc này của hắn không lọt vào tai cô dù chỉ là mônt chữ. Phó Cao chau mày, hắn nói tiếp.

- Thế nào? Cô định làm gì tiếp theo đây, đội trưởng An?

- Thay vì đứng đó nói chuyện như một tên vô dụng thì cậu tốt nhất là nên làm việc có ích đi, thưa phó trưởng!

Sau khi tạo xong kết giới, An Tử Vy trấn an lòng mình rồi xoay người định rảo bước đi nhưng khựng lại ném cho hắn một ánh mắt không mấy thiện cảm cùng một câu nói gây lực tấn công cực mạnh.

- Hừ, sao cô không xem lại mình đang làm những gì đi? Đã giúp ích được gì chưa nào? _Hắn ta xoay người nhìn thẳng vào ánh mắt của cô hỏi.

Quả thật, câu hỏi này của hắn làm cô đắn đo. Cô đang tự hỏi lòng mình thân là một đội trưởng mà đến giờ phút này, cô chẳng làm được điều gì có ích. Chỉ toàn biết gây phiền phức cho cả đội.

- Thì đã sao? Tôi là đội trưởng của các người, tôi nắm trong tay quyền lực. Cậu không muốn nghe sự chỉ đạo của tôi thì cậu cũng phải bắt buộc nghe theo, không phải sao?

- Cô...

Hắn bị nói tới cứng họng, không còn một lời nào để đối chọi với cô. Thấy hắn đã á khẩu, An Tử Vy mới rảo bước rời khỏi phong ấn. Phó Cao căm tức, hận không thể xẻ thịt lột da cô ta ra đem xào với rau và chấm tương ớt Chinsu lên, bỏ vào miệng rồi nhai nhồm nhoàm. Trong một phút nhất thời, hắn đã phá vỡ kết giới của cô ấy, làm cho đám ma thú và ma nhân được thoát khỏi "lồng sắt".

Học viện Moon Star.

Phòng họp.

- Hiệu trưởng, mới sáng sớm tinh mơ mà người đã triệu tập mở cuộc họp gấp gáp như vậy là có chuyện gì quan trọng lắm sao? _Giáo viên Tưởng Ưu Lệ, một tay che miệng ngáp vì vẫn còn buồn ngủ.

- Đúng đó! Đúng đó! Em đang ngủ nghe tin triệu tập suýt nữa thì rớt xuống giường rồi. Rốt cuộc là chuyện kinh thiên động địa nào? _Thượng Tuyết đập bàn nói to vì giấc ngủ của mình bị phá vỡ.

- Tất cả im lặng nào! Để cho hiệu trưởng còn nói nữa chứ? Cứ xông tới hỏi với chả nói _Giáo viên Trần lên tiếng đầy cáu gắt.

Hiệu trưởng khẽ đẩy gọng kính, hai tay đặt lên bàn, gương mặt trở nên nghiêm túc và trông có vẻ như rất là nghiêm trọng. Cô ấy hắt một hơi thật dài rồi mới dám mở miệng nói sự việc chính của cuộc họp vào buổi sớm mai này.

- Tối hôm qua.. phong ấn do giáo viên Trì Tâm và học viên hạng S Noãn Nhi tạm thời ngăn chặn đã bị vỡ. Hiện tại, Trì Tâm được đưa đến trạm y tế của Đội An Ninh, sống chết chưa rõ!

Từng câu từng chữ của hiệu trưởng thấu tận tâm can của những người đang ngồi ở đây. Đôi mắt người nào người nấy đua nhau tròn xoe. Lộ Ngạn Thiên nở nụ cười gượng gạo.

- Hiệu trưởng, mới sáng sớm mà người nói đùa hoài vậy. Đùa gì chứ phong ấn là không có vui đâu đó nha.

- Trời đất. Người già quá riếc ham vui rồi hả? Đùa gì không đùa lại đùa phong ấn. Thôi đi! Tôi không tin đâu, đúng không anh Ngạn Thiên? _Lê Kiến Phong vội lên tiếng cười đùa rồi chuyển mắt sang Ngạn Thiên.

- Hiệu trưởng, những gì người nói là thật chứ? Tôi không nghe lầm đâu đúng không? _Giáo viên Tưởng trở nên nghiêm túc hẳn lên, nhìn hiệu trưởng cố gặng hỏi, chỉ mong nhận được câu trả lời là: cô nghe nhầm rồi!

- Tất cả không nghe nhầm, tôi cũng không đùa. Tôi biết chuyện này đến quá sớm đối với mọi người và mọi người vẫn chưa chuẩn bị tâm lý sẵn sàng tốt để đối mặt, dù là những người ở đây lâu hay là mới đến. _Hiệu trưởng từ tốn nói.

- Vậy.. người định làm như thế nào đây? _Giáo viên Trần cất giọng hỏi

- Trước tiên, chúng ta cần phân chia số học viên thành từng đội. Đội 1 sẽ kết hợp với Đội An Ninh đảm nhận an toàn của người dân gần phong ấn và trị thương cho họ. Đội 2,3,4,5 đảm nhận trọng trách tiêu diệt quái thú bóng Lion, ma thú và ma nhân. Những đội đảm nhận trọng trách này nên nhớ rõ không đủ đánh liều mạng, có thể tiêu diệt thì tiêu diệt. Đội 6,7 sẽ bảo vệ an ninh của Học viện và mở rộng kết giới. Đội 8,9 sẽ là đội chi viện, cần gì nữa chúng ta có thể bổ sung sau. Mọi người thấy thế nào? _Hiệu trưởng chậm rãi phân tích.

- Hiệu trưởng, tôi có một câu hỏi. Vậy những đội như 2,3,4,5 người định giải quyết như nào? _Xử Nữ lên tiếng hỏi.

- Đội 2 em và Ma Kết sẽ chỉ huy. Đội 3 Thiên Bình và Thiên Yết. Đội 4 Ngạn Thiên và Kiến Phong. Còn đội 5 Thượng Tuyết và Noãn Nhi. Noãn Nhi sẽ sớm quay trở lại thôi! _Hiệu trưởng trả lời câu hỏi một cách điềm đạm.

- Thế thì ổn! Em cảm thấy cách giải quyết này của hiệu trưởng rất tốt. _Thiên Bình lên tiếng.

- Em sẽ nghe theo sự chỉ đạo và không phản bác! _Thiên Yết nói ngắn gọn xúc tích.

Hiệu trưởng lại một lần nữa đẩy gọng kính, cô nhìn lần lượt từng người trong căn phòng họp, nở nụ cười dịu hiền và đáp: - Được. Cứ như vậy đi, mọi người trở về với công việc của mình nào!

To be continue....
Chương trước Chương tiếp
Vietwriter Bongdaso Bongdapro Keonhacaivip THABET
Loading...