12 Chòm Sao | Giữa Yêu Và Hận

Chap 64 Ma Nhân Tấn Công



Một tên ma nhân tung chiêu quả cầu ma thuật về phía Thượng Tuyết. Cô nàng nhanh nhảu né sang một bên nhưng hắn lại tung ra một lúc nhiều quả cầu với sức của cô căn bản chỉ né được vài quả, còn nhiêu trúng không trượt phát nào. Thượng Tuyết bị những văng ra xa khi những quả cầu tiếp xúc vào cơ thể của cô. Ngay chân bị xẹt một đường khá dài, máu cứ tuôn mãi. Một tên trong đám ma nhân đó cầm thanh kiếm ở trên mặt đất lên, di chuyển về phía cô rồi giơ cao thanh kiếm và hạ thanh kiếm xuống ngay tim của cô.

Keng.

Tiếc thay, Xử Nữ đã kịp thời sử dụng kiếm, hất tung thanh kiếm của tên ma nhân rồi thẳng tay đâm hắn ta một nhát vào tim. Máu bắt đầu tuôn ra rồi hắn ngã quỵ xuống nền đất và dần dần tắt thở.

- Cảm ơn! May là cậu đến kịp.. không thì.. tôi chết chắc rồi..

Thượng Tuyết ngồi dậy, cố nói thành lời. Cô chỉ nở nụ cười điềm đạm rồi đáp: - Chúng ta là bạn, có hoạn nạn đương nhiên phải ra tay giúp. Cậu.. vẫn còn sức chiến đấu chứ?

- Còn. Đương nhiên không thể để cậu một mình xử cả lũ như vậy được. Giúp được phần nào hay phần đó. _Thượng Tuyết rút thanh kiếm được cắm xuống mặt đất lên, đang trong tư thế sẵn sàng mọi lúc.

Cùng lúc đó, sau khi nhận được lá thư tiếp viện của khu Nam. Thiên Bình và Thiên Yết phóng nhanh đến đó nhưng trên đường đi lại đụng phải cô gái tự xưng là D nọ. Mái tóc đen dài huyền bí, lần này cô ta mặc một chiếc váy màu đen hở vai, trên tay còn cầm lấy một cây quạt che đi nửa gương mặt, ánh mắt sâu xa khiến con người ta cảm thấy lạ lẫm. Thiên Bình khựng người lại, nhìn cô gái trước mắt mình mà chỉ biết trừng mắt.

- Yo! Chúng ta lại gặp nhau rồi.. Cô đừng trừng mắt nhìn tôi như thế.. Tôi sẽ cảm thấy rất ngại đó.

Cô ta cười cợt nhả cất lên giọng nói cáu kỉnh của mình. Thiên Yết chỉ im lặng, anh không lên tiếng nhưng không có nghĩa là anh xem thường và không đề phòng người trước mắt mình. Anh là chỉ đang xem xét hành động của cô ta. Nói gì nói chứ một ma nhân như cô ta rất đáng gờm, không đề phòng không được nhưng càng đề phòng sẽ lại càng tạo áp lực nên vì thế anh cần phải bình tĩnh, suy nghĩ kĩ vào mỗi hành động của mình và của cô.

- Cô định ngăn cản chúng tôi đi đến khu Nam sao? _Thiên Bình gằn giọng hỏi, ánh mắt trở nên sắc bén.

- Cứ cho là vậy đi. Hai người các người canh giữ khu Đông.. lại nhận được lá thư ở khu Nam mà tức tốc chạy đến.. Không sợ khu Đông xảy ra chuyện sao? _Cô ta di chuyển ánh mắt từ Thiên Bình sang Thiên Yết.

- Nói như vậy.. hẳn là cô đang ám chỉ khu Đông đang gặp nguy hiểm sao, thưa cô D? _Thiên Yết nhếch môi nhìn cô ta, hỏi.

- Tự các người hiểu. Tình thế bây giờ của các người căn bản không địch nổi đám ma đạo kia. Còn làm thế nào là chuyện của các người _Cô ta xoay người rồi rảo bước đi, trong phút chốc đã không còn thấy bóng người.

Thiên Bình nghiến răng. Bản thân cô cực kì căm ghét cái hoàn cảnh chết tiệt này vô cùng. Cô xoay người lại nhìn anh rồi nói với vẻ mặt nghiêm túc: - Tôi trở về khu Đông, anh cứ việc đi khu Nam đi. Thượng Tuyết giao cho anh giúp đỡ. Xong, không để anh nói câu nào cô đã phóng đi mất. Thiên Yết chỉ biết thở dài rồi tức tốc đến khu Nam.

Bên cạnh đó, các sao bên TKTQ của chúng ta đã vượt đường xá xa xôi cuối cùng cũng đã đặt chân lên thành phố chính, nơi học viện Moon Star được xây dựng. Cỗ xe ngựa chưa kịp tiến vào trong học viện thì đã bị kết giới ngăn cản. Nhân Mã bỗng dừng lại làm cho những người trong cỗ xe va phải nhau. Song Ngư tức tối kéo rèm ra xem.

- Nhân Mã chết tiệt! Dừng gấp như vậy làm gì chứ? Anh có biết là em va vào cỗ xe rồi không? Đau đầu chết đi được.

Cự Giải lú đầu ra xem trong khi Song Ngư vẫn còn thao thao bất tuyệt. Cô nàng ngấm nghía một lượt, cuối cùng cũng hiểu vì sao Nhân Mã đột dưng ngừng lại. Cô vội nắm lấy cánh tay của Song Ngư rồi nhẹ nhàng nói.

- Cậu đừng trách Nhân Mã. Cậu nhìn xem, ở đây có một lớp kết giới rất dày. Căn bản chúng ta không vào được.

Nghe thế, Song Ngư trợn tròn mắt của mình. Bạch Dương kích động vội nói to: - Cái gì? Không vào được?

- Dương nhi, bình tĩnh lại nào. Chúng ta tìm cách vào trong trước đã. Đừng loạn! _Song Tử vội khuyên nhủ.

- Song Tử nói đúng. Chúng ta nghĩ cách trước đã. Chỉ là một kết giới thôi mà, có gì đáng sợ chứ? _Bảo Bình nở nụ cười dịu nhìn cô nàng.

Tất cả xuống xe, ngấm nghía cảnh vật xunh quanh mình một lượt. Ai nấy cũng vặn óc suy nghĩ làm sao để phá kết giới và vào được bên trong. Bảo Bình bỗng tung chiêu 'cuồng phong' của mình làm khuấy động cả khu từng, chim chóc bay đi mất dạng. Cũng nhờ vào mấy đòn đánh xàm xí và mạnh của Bảo Bình nên mấy người đang ở trong học viện mới để ý tới.

To be continue...
Chương trước Chương tiếp
Vietwriter Bongdaso Bongdapro Keonhacaivip THABET
Loading...