[12 Chòm Sao] Hôn Ước Trời Định
Chap 78: Tạm Biệt Kẻ Phản Diện Thứ 2
Tặng -___Cafe___- nè. Cấm vòi nữa đó nha.- Trần Anh Khoa! Hôm nay ta sẽ đích thân tiễn ngươi xuống địa ngục.- Ngưu a, em bình tĩnh chút nào. - Ma Kết đi đến vỗ vai Ngưu.- Đúng đấy. Với cái loại người này thì không nên tức giận đâu. - Bạch Dương cũng đi đến vỗ bên vai còn lại của Ngưu.- Hừ! Xử Nữ, tùy bà quyết định. - Kim Ngưu hừ lạnh gạt tay Dương ra, xoay người đi về đứng bên cạnh Yết.- Tớ........sao? - Xử chỉ tay vô người mình.- Chị hai a, tên đó thù hằn nhiều với chị mà, lên đó đi. - Nhân Mã đẩy Xử tiến về phía trước.Xử Nữ bối rối kêu Nhân Mã ngừng lại nhưng cuối cùng cô vẫn là bị Mã đẩy lên và không thương tiếc ném cô cho Kết.- Ây, cẩn thận. - Ma Kết dang tay ra đỡ.- Cảm ơn. - Xử nhi thẹn thùng đỏ mặt, cúi đầu cảm ơn Kết.- Hai người tình tứ thì để lát nữa hen. Giờ thì.............chơi sao đây? - Bảo Bình vui vẻ nhìn chàng trai đang bị xích tay lại.- Sao không ném vô Deffin ( ai ko nhớ vô lại chap 52 hen ) luôn đi. Lằng nhằng với thằng cha này thì được gì chứ? - Sư Tử chán nản ngồi xuống chiếc ghế được xếp sẵn ở giữa căn phòng.- Thế thì còn gì vui a. - Bảo Bảo bĩu môi nói.- Tớ vừa chế được thuốc nè, cậu cho tớ thử nghiệm trước ha Ngưu? - Bảo Bảo nhanh chóng lấy trong túi ra một lọ thuốc màu xanh lá lắc lắc khiến nước bên trong sủi bọt lên.- Được thôi. Xin mời. - Kim Ngưu hơi cúi lưng xuống thực hiện động tác mời rồi cũng thuận thế mà ngồi xuống.Bảo Bình vui vẻ cởi chiếc túi ra rồi lon ton đi đến gần Anh Khoa, ko mở nắp hay làm gì cả, trực tiếp ném luôn cả lọ thủy tinh vào người hắn.- Ahhhhhhhhhhhh!Hắn ta hét lên đầy đau đớn. Những chỗ quần áo bị thuốc ngấm vào đều bị rách, một vài giọt ngấm vào da thịt khiến nó đỏ lên rồi dần dần sủi bọt luôn trên da và cuối cùng để lại những vết vô cùng kinh tởm như kiểu là bị tạt Axit vậy.- Đấy là cái gì vậy? Sao công dụng giống Axit thế. - Song Ngư nhíu mày quan sát.- Thì tui đang định chế một loại Axit mới nhưng chắc chưa được rồi, thế này vẫn mới chỉ là loại thường thôi a. - Bảo Bình thở dài thườn thượt đi về chỗ.- Còn ai muốn chơi không nào? - Kim Ngưu lên tiếng nhìn xung quanh.- Hay là Song Tử cô lên đi, dạo gần đây không phải cô đang luyện chơi phi tiêu sao? Thử đi. - Thiên Bình ngồi ngay đó lên tiếng.- Nhìn mặt hắn là hết hứng chơi. - Song Tử khinh bỉ nhìn hắn bằng nửa con mắt.- Cô phi trúng đi, tôi bao cô một bữa thịt nướng. - Thiên ra điều kiện.- Nhớ mồm đấy. - Song Tử nghe xong điều kiện của Thiên liền thay đổi 180°, lấy mấy cái phi tiêu trong cặp ra, thích thú nhìn mục tiêu.* Phập, phập, phập *- Ahhh! - Trúng rồi, trúng rồi. Cả 3 phát luôn. Thiên Bình, anh nhớ đấy, không được rút lời đâu. - Song Tử vui vẻ nhảy cẫng lên.- Tôi không phải kẻ hứa xuông. - Thiên Bình nhún vai trả lời.- Dạo này thấy mày chiều Song Tử ghê nha. - Sư Tử suýt xoa xoa cằm nói.- Xằng bậy. - Thiên nhíu mày, ngay lập tức phủ định.- BỌN KHỐN CÁC NGƯỜI, THẢ TAO RA. - Anh Khoa hét lên.- Ồn quá đấy. - Bạch Dương nhíu mày ngồi xổm xuống nhét luôn cái khăn gần đấy vào miệng Khoa.- Ah Dương! - Kim Ngưu gọi.- Hử?- Đó là giẻ lau nhà. Quác.......quác......quác.......một đàn quạ đen bay đầy đầu các sao.- Bẩn quá mậy. Thôi bỏ ra đi, nghe hắn kêu lên đầy thống khổ không phải là thích hơn sao? - Ma Kết giật lấy cái khăn lau nhà trong miệng Khoa ra ném vào một góc tường.- Kim Ngưu........... - Anh Khoa đầy khổ sở nói.- Hử?- Em có ngày sẽ phải hối hận.- Hối hận? Hối hận gì cơ? - Kim Ngưu thắc mắc hỏi lại.- Lũ con trai đều thích chinh phục / IM NGAY. - Không để cho Khoa nói hết, Thiên Yết tức giận quát lớn.- Yết! Để yên đi, tớ muốn nghe hắn ta muốn nói gì. Nói tiếp đi. - Kim Ngưu quay sang trừng Yết rồi lại nhướn mày về phía Khoa ý muốn nói hắn ta tiếp tục nói.- Lũ con trai đều thích chinh phục cái mới lạ, khi mà có nó rồi liền sẽ vứt bỏ đi mà kiếm cái khác. Em ở với hắn, có ngày cũng sẽ bị như vậy. - Anh Khoa nhìn Ngưu nói.Kim Ngưu nghe xong câu nói liền điếng người. Vứt bỏ? Kiếm cái khác? Cô có ngày sẽ bị như vậy? Thật sao? Thiên Yết........sẽ vứt bỏ cô sao....?- IM NGAY. - Yết gầm lên đầy tức giận.Anh cầm bộ điều khiển nhấn vào nút màu đỏ khiến cho dây xích ở tay được mở, công cụ Deffin từ dưới đi lên và tên Anh Khoa nhanh chóng được nằm trong đấy.Lửa nổi lên, chân tay hắn ta bị giam giữ bằng một cái xích khác trong đấy. Những tiếng hét đầy tuyệt vọng kêu lên, nghe thật thảm thương làm sao.Các sao nhà ta không muốn nhìn nữa mà nhanh chóng rời đi, nhưng chỉ có Ngưu là vẫn đứng đấy. Đứng đấy nhìn cảnh tượng trước mắt mình.- Ngưu nhi! Đi thôi. - Xử Nữ gọi.- Ừm. - Ngưu nhi trả lời.Cô quay người tiến đến phía cửa, đầu vẫn suy nghĩ đến câu nói đó tại thực chất câu nói của hắn không phải không đúng, thật đáng để cô suy ngẫm đấy." - Lũ con trai đều thích chinh phục cái mới lạ, khi mà có nó rồi liền sẽ vứt bỏ đi mà kiếm cái khác. Em ở với hắn, có ngày cũng sẽ bị như vậy. "Mình rồi cũng sẽ có ngày bị vứt bỏ đi như lời hắn ta nói sao?
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương