Ác Ma Pháp Tắc
Chương 901: Ta không có trái tim
Cách vạn dặm ở xa…Bạch Hà Sầu yên lặng đứng trên sườn núi , xung quanh là cây cối tươi tốt tràn ngập sinh cơ . Xung quanh có chim bay cá nhảy , muông thú đông đúc .Trong mắt hắn phảng phất đã ngây dại , hoàn toàn không biết xung quanh có động tĩnh gì , chỉ một mực nhìn xuống núi ..- Ta ….. tất thảy , ta đã từng thấy …Hắn nghĩ một lúc , giọng nói than thở :- Không sai , đúng là đã từng gặp qua !Hắn chậm rãi đi xuống , cuối cùng cạnh một khu rừng , Bạch Hà Sầu nhìn thấy một " người "Đó là một thanh niên trẻ tuổi vóc người cao lớn , thân thể gần như hoàn mỹ tràn đầy sức sốngMà càng quan trọng hơn … nam nhân hoàn toàn khỏa thânTuy khỏa thân nhưng ánh mắt hắn lại không có nửa điểm ngần ngại , nhìn Bạch Hà Sầu đi xuống sắc mặt cũng không thay đổi , chỉ bình tĩnh nhìn tiếp mà thôiNam nhân này nhìn một lúc lâu mới mở miệng nói – có lẽ vì thế giới này chỉ có một mình hắn , do đó âm thanh hắn phát ra hơi vụng về , nhưng ngôn ngữ phát ra Bạch Hà Sầu lại chưa từng nghe thấyThế mà … Bạch Hà Sầu lại hiểu được !- Ngươi … đã tới- Ta đã tớiBạch Hà Sầu thở dài , cũng dùng ngôn ngữ của nam nhân này nói ra- Ta nhớ ra ngươiNam nhân mỉm cười rất hồn nhiên :- Hình dạng của ngươi thay đổi , nhưng ta nhận ra ngươiBạch Hà Sầu vô ý sờ lên mặt mìnhHình dạng thay đổi ? Ta lúc trước hình dạng thế nào ?- Ngươi tạo ra trời đất , tách ra núi đá , sáng tạo nơi này . Ngay cả mặt trời cũng là ngươi tạo ra . Ta biết . Ngươi là thần !Thần!Thần...Một chữ phảng phất đáng cườiNhưng lúc này Bạch Hà Sầu lại cười không nổiHắn gật đầu :- Đúng thế , ta nhận ra ngươiHai người nhìn nhau hồi lâu không nói gì , chỉ yên lặng đứng đóSau đó , ánh mắt Bạch Hà Sầu có một tia ấm áp :- Ở đây , ngươi thích không ?- Thích- Vui vẻ ?- Vui vẻ ! Nơi đây là … nhà !Bạch Hà Sầu cười , ánh mắt của hắn cùng nam nhân này có vài phần giống nhauLà " nhà " …Hắn chuyển mình , nói :- Ta định mang ngươi đi , nhưng nếu ngươi thích ở đây ta sẽ đổi ý- Ta thích ở đâyNam nhân này không do dự trả lờiBạch Hà Sầu đột nhiên cảm thấy trong lòng như trút được tảng đá , buông bỏ được gánh nặng của mình- Thích là tốt rồiHắn nghĩ một lúc , lại nói :- Ngươi còn yêu cầu gì khác không ? Ta là thần , tất cả yêu cầu của ngươi ta đều có thể làm đượcNam nhân này ngồi xuống suy nghĩ một lúc , sau đó ngẩng lên , ánh mắt rất chân thành :- Ta thấy … ở đây rất cô đơn . Tuy nơi này có sống có núi , có chim có thú làm bạn ta . Nhưng , ta vẫn thấy cô đơn , vì chúng không phải đồng loại của ta- Ở đây.Nam nhân này chỉ vào tim mình nói :- Ta cảm thấy ở đây…. Trống rỗngÁnh mắt hắn có một tia mờ mịt :- Ta … không hoàn chỉnh . Sinh mạng của ta không hoàn chỉnhBạch Hà Sầu cười , vỗ vai nam nhân này :- Ngươi muốn có đồng loại , ta có thể thỏa mãn yêu cầu của ngươiNói xong , hắn đặt tay trước ngực nam nhân này , sau đó một chùm sáng lóe lên , trên tay hắn đã có thêm một vật màu trắng- Đây là xương sườn của ngươiBạch Hà Sầu mỉm cườiNam nhân này có chút mờ mịt sờ lên lồng ngực không chút thương tổn của mìnhBạch Hà Sầu thở dìa , cầm khúc xương này cắm trên mặt đất , sau đó giơ tay khẽ điểm !Vạn vật ở đó , từ sông núi tới chim muông đều có một luồng sinh mạng ngưng tụ lại chảy qua – thậm chí nam nhân này cũng cóNhững tia sáng này chậm rãi tụ vào khúc xương kia , rất nhanh hóa thành một thân hìnhTóc dài , khuôn mặt nhu hòa , thân hình tha thướt ……Đây là một nữ nhân , một thiếu nữNữ nhân này mở mắt , sinh mạng của nàng mới bắt đầu , ánh mắt có một tia sợ hãi . Nhưng sau đó tựa hồ theo bản năng , nàng đứng dậy nhìn Bạch Hà Sầu , lại nhìn nam nhân trẻ tuổi kia … Cũng theo bản năng , nàng cảm thấy người này mới là đồng loại của mình , nên đi tới sợ sệt núp sau lưng hắnÁnh mắt Bạch Hà Sầu có chút phức tạp- Ngươi vui vẻ , ta rất mừngNói xong , hắn lắc đầu rời điTừ trên không rơi xuống vài câu nói của hắn :- Ngươi muốn đồng loại , ta cho ngươi một đồng loại . Từ hôm nay , ngươi là Adam , nàng là EvaAdam bước lên mấy bước , hô to :- Ngươi đi đâu vậy !Bạch Hà Sầu ở trong mây , hắn tự nói , đương nhiên Adam không nghe được- Mẫu thân của ngươi ở đó … chẳng qua , đây là một cuộc chiến của chúng ta thôi !( Chỗ này copy từ kinh thánh , khỏi giải thích nhé )Là ảo giác sao ?Nhất định là thế rồi…Hắn thấy những hình ảnh ngắt quãng lại chớp lên , chỉ là lần này chân thực hơn trước nhiều !Hắn thấy "chính mình " giẫm trên vai một thiếu niên khác dòm vào trong cửa sổ , nhìn trộm một thiếu nữ mỹ lệ đang tắmHắn thấy "chính mình " vác hành lý rời khỏi thôn trang , trên sườn núi thiếu nữ mỹ lệ đó rơi lệHắn thấy "chính mình " cưỡi chiến mã dẫn quân lao về phía địch nhân , kèn hiệu vang lừng !Hắn thấy "chính mình " đứng trong một tòa điện to lớn gặp mặt một cô gái xa lạ . Mà khuôn mặt quen thuộc kia lại không ở đây !Cuối cùng … hắn thấy nàng , nhưng tóc nàng chỉ sau một đêm đã biến thành màu bạc , bị cắt ngang vai . Khuôn mặt của nàng không có đơn thuần ngây thơ , chỉ có lạnh lùng – Lolita , biến thành MessiahHắn thấy "chính mình " cưỡi ngựa xung phong , sau lưng là 12 kỵ sĩ thề chết tùy tùng . Messiah cũng nằm trong số đó , tay nàng giơ cao một lá cờ hoa bụi gaiHắn thấy "chính mình " hoàn thành đại nghiệp , cử hành hôn lễ , biến Messiah thành hoàng hậu ..Nhưng Messiah lại xách trường kiếm đâm thẳng vào ngực mình !- Aragorn ! Ta hận ngươi ! Có lẽ khi trước ta yêu ngươi ! Nhưng ngươi đã giết chết trái tim của ta rồi ! Từ khi ta biến thành Messiah , ta đã hận ngươi ! Ta sẽ dùng toàn bộ sinh mạng của mình hận ngươi ! Aragorn vĩ đại ! Hoàng đế vĩ đại ! Tinh không đệ nhất cường giả ! Đại nghiệp của ngươi ta sẽ tự mình hủy đi ! Ta dùng nửa đời giúp ngươi , sau đó lúc ngươi ở đứng ở đỉnh cao sẽ đoạt đi tất cả !Ngươi biết không ! Ta đợi ngày này đã lâu ! Mỗi lần thấy ngươi tiến thêm một bước đến đích , ta lại càng kích động ! Càng chờ đợi ! Bởi vì ! Ta hận ngươi !Đỗ Duy cảm thấy trong lòng đau xótHắn thấy chính mình nhè nhẹ vươn tay đẩy lưỡi kiếm ra , giọng nói tràn ngập bi thương :- Lolita… Messiah .. Nàng thật sự muốn giết ta ?- Trái tim … Ta chưa nói với nàng , ta căn bản là không có tim !Messiah kinh ngạc nhìn "chính mình " đẩy lưỡi kiếm ra , sau đó miệng vết thương bắt đầu liền lại !Sau đó , nàng bật cười- Trái tim ? Ngươi không có trái tim ? Ha ha ha ha ! Ngươi không có tim ! Vì ngươi không có tim ! Đương nhiên ngươi sẽ không biết yêu ! Ta thật ngu xuẩn ! Ngươi không có trái tim ! Ngươi căn bản là không có trái tim !Messiah cười tuyệt vọng , vẻ mặt thê lương :- Ngươi … không có trái timNói xong , nàng quay kiếm lại tự đâm vào ngực mình- Ngươi không có tim , nhưng ta có !Nói xong, nàng gục xuống trong vũng máuĐỗ Duy thấy "chính mình " ôm thi thể Messiah đi vào quảng trường dưới bạch tháp , dùng "mặt trời vĩnh cửu " tạo ra một không gian độc lập- Ở đây , nàng có thể yên nghỉ , Messiah …Hắn thấy "chính mình " tan nát cõi lòng mà rời điNhưng khi thân hình hắn vừa biến mất , lại có một cánh tay nhè nhẹ mở nắp quan tài ra . Semel - không phải gọi là "nữ thần " xuất hiệnNữ thần đưa tay lên mí mắt Messiah , tức thì nàng khẽ rên lên một tiếng tỉnh lại- Ngươi không chết , ngược lại ta còn cho ngươi một cơ hôi …. Sau ngàn năm ! Ta sẽ cho ngươi và hắn gặp lại nhau !Đỗ Duy lại thấy Messiah đi ra khỏi quan tài , ánh mắt tràn đầy u oán , nàng dùng ngón tay khắc lên quan tài một dòng chữ- Aragorn ! Ngươi cho rằng thế này là kết thúc ư !Thế là , một ngàn năm sau trên thế giới xuất hiện 2 cô gái : Lolita và MessiahBất quá , lúc này tên các nàng là Vivian và JoannaThuật thu lấy linh hồn rút linh hồn Messiah từ kiếp trước raThuật chia cắt linh hồn lại biến nàng thành 2 nhân cách độc lậpHai loại ma pháp này đều là sở trường của lão Chris . Nhưng lão Chris lại học từ ma thầnNếu lão Chris học được , vậy nữ thần cũng học được – dù sao , năm đó ngay cả bí mật của ma thần nàng cũng biết , học trộm một hai cái ma pháp cũng không khóThình thịch !Thình thịch !Tim đập càng lúc càng nhanh ! Là ảo giác sao ?Là ảo giác rồi .Đỗ Duy đột nhiên cảm thấy buồn cườiHắn liều mạng chạy trốn , muốn thoát khỏi vận mệnh của Aragorn . Hắn luôn cho rằng mình là người duy nhất đầu thaiThế mà giờ lại phát hiện , mình không phải duy nhất nữa !Lolita … Messiah … Vivian …. JoannaSau cùng , Đỗ Duy mở mắtTrên người hắn , trước sau vẫn cắm hai thanh dao nhọnVivian và Joanna vẫn đứng đó , ánh mắt tràn đầy chấn kinh tuyệt vọng !Ánh mắt các nàng đã không còn vẻ lạnh lùng như trước , thay vào đó là ánh mắt mà Đỗ Duy quen thuộcNicole mặt đằng đằng sát khí đã đứng ngay cạnh hắn , sít sao nhìn 2 nàng – nếu giờ này nữ vương Medusa còn chút ma lực , chỉ sợ Vivian và Joanna đã biến thành tượng đá- Ta … ta … ta đã làm gì … ta đã làm gì ?Vivian run rẩy nói , vội nhào tới Đỗ Duy , nhưng bị Nicole hung hăng đẩy raJoanna cũng ngây dại nhìn đoản kiếm cắm vào ngực hắn , chính là do nàng tự tay đâm vào .. - www.Thật sự là mình tự tay đâm vào ?Mình tự tay đâm vào ?Vì sao ?Vì sao lại thế ?Semel- nữ thần mỉm cười- Nhân loại … cuối cùng vẫn là nhân loại … có tình cảm …. Chính là nhược điểmNàng hơi than thở :- Ta cho các ngươi cơ hồi . Vivian , Joanna … Lolita , Messiah !- Cơ hội cái gì ! Cơ hội cái gì !Joanna điên cuồng nhảy lên phía nữ thần , nhưng nữ thần chỉ liếc mắt một cái , nàng đã bị hất bay xuống- Tin tưởng ta , ta hiểu cảm giác của ngươi lúc nàyÁnh mắt nữ thần như nhìn vào quá khứ :- Đã từng … ta đã từng có cảm giác này …có loại nhược điểm đáng cười này . Ta khi đó đánh bại được hắn , sau đó lại hối hận , thất vọng , mờ mịt …Tiếng của nàng đột nhiên lãnh khốc vang lên :- Nhưng , ta là thần ! Thần không có tình cảm !- Buồn cười . Nói hươu nói vượnTiếng nói lạnh lùng giễu cợt vang lên . Đỗ Duy ngồi dậy , trước ngực sau lưng vẫn cắm dao , vết thương vẫn chảy máu , nhưng không có vẻ gì là sắp chết cảThậm chí , hắn nhíu mày cắn răng rút 2 thanh đao ra , cũng không có vẻ gì là đau đớnCuối cùng , hắn thở dài :- Ta cuối cùng cũng hiểu ra , vì sao ta chuyển thế lại xóa sạch ký ức của Aragorn , chỉ để lại ký ức vốn là của mình . Hóa ra là có nguyên nhân cảĐỗ Duy đứng lên , chỉ vào mũi mình- Loại người như ta , nói dễ nghe là cố chấp , mà nói khó nghe là ghét bị khống chế . Năm đó ta là Aragorn làm giao dịch với lão Chris , ta đã chơi hắn . Vì ta không thích bị người khác khống chế . Ta thà tự mình đi trên con đường nghịch thần còn hơn ! Nói trắng ta , tính cách của ta là : ta chính là ta !Dừng một chút , hắn chậm rãi cười :- May mắn , ta hiểu rõ chính mình . Cho nên sau khi chuyển thế , ta cố ý xóa sạch ký ức kiếp trước của mình . Bởi vì nếu ta không làm thế , ta nhất định sẽ đi lấy trái tim của Aragorn , lấy về sức mạnh của mình ….Đáng tiếc , hay đúng hơn là may mắn , ta không làm thế !Ta rất cố chấp ! Cho dù là chuyển thế , ta cũng bảo trì nhân cách độc lập của mình . Cho dù là kiếp trước , ta cũng không muốn chịu sự khống chế của hắn ! Cho nên , ta cự tuyệt trái tim của Aragorn , cự tuyệt dung hợp với Aragorn . Ta vứt bở sức mạnh của Aragorn , mà thu hoạch là : ta là Đỗ Duy !Hơn nữa ….Đỗ Duy cười , chỉ vào ngực mình :- Ngàn năm trước Aragorn không có trái tim vì hắn sau khi giao dịch để tim lại đảo rồi . Ngàn năm sau ta vẫn không có tim ! Vì ta cự tuyệt trái tim vương giả của Aragorn !Giọng nói của hắn có chút giễu cợt :- Người không có tim … Sao có thể bị đâm trúng tim mà chết được ?Hắn nhìn nữ thần , giọng nói càng lúc càng lạnh lẽo :- Nữ thần tôn kính , ngàn năm trước …. Ngươi tính kế ta rất tốt ! Ta thua , thua rất thảm . Thắng được thiên hạ , không có người yêu thì có ý nghĩa gì ! Ta chuyển thế , ngươi cũng theo ta mà tới …tính kế rất tốt đấyHắn thở dài :- Ngươi đầu tiên là hóa thân ở nhân gian , tự phong ấn biến thành Semel …. Đầu tiên ngươi tính kế Gandalf ! Nói đúng ra , Gandalf là người đầu tiên chân chính kế thừa nguyện vọng của Aragorn ! Hắn là người đầu tiên tự tìm lên đảo ác ma , đồng thời cũng là người chỉ đường cho taNgươi khiến lão già say đắm nghiên cứu ma pháp ấy yêu mình , sau đó cùng hắn đi ngao du thiên hạ , tìm kiếm bí ẩn Aragorn lưu lại . Dần dần , ngươi đưa Gandalf lên con đường kế thừa nguyện vọng của Aragorn ! Ngươi làm vậy để chuẩn bị một người chỉ đường cho ta ! Để sau này , tại nhà Rowling ta gặp được Gandalf…Giọng nói của hắn có chút giễu cợt :- Ta bội phục ngươi đấy . Rất lợi hại …để bố trí bố cục này , ngươi không ngại tự phong ấn mình , biến thành Semel , tằng tằng tằng tổ mẫu của ta ! Ngươi lưu lại chỉ dẫn trong thư phòng , vì ngươi biết ta sớm muộn cũng phát hiện tất cả … Hết thảy đều nằm trong kế hoạch của ngươiNgươi mạnh hơn Aragorn nhiều , vì ngươi nhìn được xa hơn hắn , nắm bắt so với hắn càng chuẩn hơnĐáng tiếc … ngươi tính được tương lai , nhưng không tính được lòng người !Hắn cười bi thương :- Ta có một gã bạn tốt từng nói : trên đời này , thứ khó tin tưởng nhất là lòng người . Lòng người là thứ ngươi không tính được . Ta chuyển thế lại xóa bỏ ký ức của mình , lại cự tuyệt trái tim vương giả . Cho nên , hiện giờ ta và ngàm năm trước đều giống nhau … đều không có trái tim !Nữ thần không nóiMột lúc lâu sau , nàng cười lạnh :- Những điều ngươi nói đều là thật … Nhưng mà … thế thì sao chứ ? Ta vẫn thắng ! Ta bố trí kết cục như vậy chính là để tìm tới đây ! Hết thảy ta đều thấy ! Thậm chí ngươi còn tự mình mang ta tới đây !Đỗ Duy cười khổ :- Không sai . Từ điểm đó mà nói , ngươi thắng thật . Kết cục đằng nào cũng là vậy , sống chết của ta ngươi không quản , ngươi chỉ thích đùa giỡn con người mà thôi . Vì thế … ngươi thắng- Vậy ngươi còn cười được ?Nữ thần nhíu mày nhìn Đỗ DuyLúc này , Vivian và Joanna mặt đầy nước mắt , kinh khủng nhìn Đỗ Duy không biết nên làm gìĐỗ Duy tiến tới , ôm chặt hai người , ôn nhu nói :- Đừng khóc … Không trách các nàng đâu , chỉ có trách lão yêu bà này thôiDừng một chút , hắn xoa xoa ngực , nói :- Không sợ . Ta không có trái tim , đâm không chết được . Mà ta rất nhiều máu , chảy chút cũng không sao cảVivian và Joanna lại càng khóc lớn- Hắn nói không sai , hắn rất nhiều máu , chảy chút ít cũng không vấn đề gìTrên không , Bạch Hà Sầu cuối cùng đã trở lại , vươn tay vuốt nhẹ một cái , vết thương của Đỗ Duy đã liền lạiĐỗ Duy nhìn Bạch Hà Sầu , cười nói :- Ta còn tưởng ngươi chạy mất rồi cơ- Đi gặp một ngườiBạch Hà Sầu nhàn nhạt đáp- Ngươi … nhớ ra được gì ?- Một chútBạch Hà Sầu cũng không nói nhiều , mà Đỗ Duy cũng hiểu đượcBạch Hà Sầu phảng phất nhìn thấu vẻ mặt của Đỗ Duy , cười :- Không quản thế nào . Như ngươi đã nói , ngươi chính là ngươi , là Đỗ Duy . Mà ta là ta , là Bạch Hà Sầu !Nói xong , hắn bỏ qua Đỗ Duy đi tới trước mặt nữ thầnHai tuyệt đỉnh cường giả ân oán vạn năm , cuối cùng mặt đối mặtMột lúc sau , Bạch Hà Sầu nhẹ nhàng nói :- Kỳ thật , ta nên cám ơn ngươi- Ngươi …Nữ thần có chút cảnh giác- Ta nói ta nên cám ơn ngươi . Là Bạch Hà Sầu ta cám ơn ngươi , không phải cái tên vạn năm trước kia- Bạch Hà Sầu ta cả đời theo đuổi sức mạnh cường đại nhất . Nhưng vạn năm trước , ta cũng không phải mạnh nhất . Cám ơn ngươi cắt rơi sừng của ta , khiến ta mất đi thần lực . Ngươi lấp kín một cánh cửa , khiến ta không thể không tìm đường khác để điGiọng nói Bạch Hà Sầu rất bình tĩnh :- Vạn năm trước , ta tự cho mình là mạnh nhất . Vì ngươi … còn có bọn họ .. cũng không phải đối thủ của ta . Đáng tiếc , khi ta mất đi tất cả , lúc đó ta mới hiểu ra … cái gọi là thần cấp , tất cả chúng ta đều đi nhầm đường rồiNói xong , hắn chỉ vào thế giới này :- Ngươi xem , thế giới này là do ta năm đó sáng tạo ,có cấm chế của ta lưu lại . Hiện tại ngươi lại có thể ở đây thi triển thần lực , chứng tỏ ngươi mạnh hơn ma thần vạn năm trước rồi . Ta biết , ngươi đoạt đi thần cách của bọn họ- Cho nên ta mới có lòng tin đánh bại ngươiNữ thần cười lạnh :- Ta mới có lòng tin đến nơi này !- Cho nên ngươi sai rồiBạch Hà Sầu nhàn nhạt nói :- Ta nói , các ngươi đi sai đường rồi . Cái mà các ngươi gọi là thần cấp đều sai rồi . Chẳng qua may mắn , nếu ngươi không hại ta có lẽ ta cũng đi sai nốt . Chỉ là hiện tại ta không còn như trước . Ta sẽ cho ngươi thấy lực lượng mạnh nhất là như thế nàoÁnh mắt nữ thần lạnh như băng :- Ta muốn con của ta !- Nó sống ở đây rất tốt . Ở đây rất trong sạch , không cần quấy nhiễu hắnBạch Hà Sầu cười khẽ , lại xoay người nhìn Đỗ Duy :- Các ngươi còn định đứng ở đây đến bao giờ ?Đỗ Duy liếc hắn một cái :- Hai tuyệt đỉnh cường giả mạnh nhất cả vạn năm đại chiến ! Sao có thể bỏ không xem được ?- Không nghĩ ngươi cũng tục như vậyBạch Hà Sầu lắc đầu , giọng nói kiên quyết :- Đáng tiếc , yêu cầu này ta không thể đáp ứng – vì đây là cuộc chiến của hai người chúng taBạch Hà Sầu vỗ vai Đỗ Duy , sau đó một tia lực lượng ôn nhu chảy vào người hắn- Ta biết tình cảnh của ngươi cũng không tốt lắm , sức mạnh sắp hao hết cả rồi . Ta đã nói , bằng hữu của ta không nhiều , ngươi cũng là một trong số đó . Nếu ngươi chết rồi ta cũng không vuiHắn cười rất chân thành :- Đây là lĩnh ngộ của ta với lực lượng chân chính , ta truyền nó lại cho ngươi ! Ta nghĩ lấy đầu óc của ngươi , trước khi lực lượng tiêu hao hết sẽ hiểu ra được … Nếu ngươi không làm được , vậy thì quá ngu xuẩn . Người ngu xuẩn thì nên chết điCâu này mang ý giễu cợt rõ ràng , khiến Đỗ Duy cười khổBạch Hà Sầu chỉ một lớp mây mù phía sau :- Đi ra đi . Hai người bọn ta đánh nhau , không muốn bị ai nhìn- Rất tốt !Nữ thần cũng đồng ý :- Ta phí hết tâm sức mới đến được đây , cũng không vội đi ra !Đỗ Duy trong lòng vừa động :- Ngươi … sẽ không thua chứ ?Bạch Hà Sầu cười :- Ta chính là thế giới này , thế giới này là ta . Thế giới bất diệt , ta bất diệt . Đừng quên , ta là Bạch Hà SầuCâu cuối cùng này của hắn mang theo tự tin vô bờĐối với vương quốc liên hiệp Nam Dương , hôm nay là một ngày lịch sử !Thần sơn ngủ say bao năm , đột nhiên thức tỉnh !Núi lửa phun trào , nham tương bay cao hàng ngàn thước !Tro bụi tung lên , khói lửa đầy trời , nửa tháng không tanBộ lạc dưới chân núi dời đi , mà sau này mọi người quay về phát hiện thần sơn đã biến đổi !Dung nham phun ra thay đổi cả trăm dặm địa hình . Vị trí nước hồ đã biến thành cái hố toNúi lửa bùng nổ khiến thần sơn cao thêm cả trăm thước , mà núi xung quanh bị phá đi 3 phần !Khi thần sơn bình yên trở lại , vô số bộ lạc phái ra tế tự tiến tới làm các nghi lễ thỉnh cầu , mong thần linh thương xót không giáng tội con dân trên đảoĐương nhiên mấy cái này đã không liên quan gì tới Đỗ DuyNói thêm một chút , một canh giờ trước khi núi lửa bùng nổ , Đỗ Duy còn đang chậm rãi dung hợp thần lực- Bạch … Hắn sẽ không sao chứ ?Joanna cẩn thận hỏi một câuCả Joanna và Vivian đều có chút áy náy không dám cùng Đỗ Duy nói chuyện , đối với việc mình vừa làm trong đó vẫn canh cánh trong lòng- Không sao đâu … Bởi vì hắn là Bạch Hà Sầu aĐỗ Duy cười nóiThần thú vẫn hôn mê bị ném trên mặt đất – theo lời Bạch Hà Sầu nói , lực lượng của nó bị phong ấn , còn xa mới trở thành thần thú được nữaLão Bạch nói không sai , thần cấp , căn bản là đi sai đường rồiNgoài ra bên mình hắn , còn có Lam Hải Duyệt , lão Chris , giáo hoàng , RosettaLão Chris biểu tình rất lạnh lùng , tựa hồ có chút không cam tâm . Chẳng qua lão Bạch nói , lão Chris từ nay về sau sẽ không tìm cách tính kế mình nữaCòn về giáo hoàng ….- Giáo hoàng bệ hạ tôn kínhĐỗ Duy không chút hảo ý đứng trước mặt :- Ở trong một ngày , nên ngoài 10 năm đó ! Ta tính một chút thời gian chúng ta ở bên trong , bên ngoài sợ là đã 4 ,5 năm rồiGiáo hoàng cảnh giác nhìn Đỗ Duy :- Ngươi có ý gì ?- Ý của ta là , giáo hoàng bệ hạ đột nhiên mất tích 4 ,5 năm , ngài nghĩ đế quốc biến thành dạng gì rồi ?Giáo hoàng trầm mặc không nóiÁnh mắt Đỗ Duy nghiêm túc :- Nếu đã mất tích 4 , 5 năm . Hay là dứt khoát vĩnh viễn mất tích điNói xong , hắn thở dàiGiáo hoàng còn muốn nói gì , đột nhiên cảm thấy sau lưng mát lạnhMột thanh đoản kiếm đã đâm vào tim hắn- Ro… Rosetta ?Rosseta mặt không biểu tình , nhìn lưỡi kiếmGiáo hoàng chậm rãi gục xuống, Đỗ Duy lại cúi tới , kề vào tai hắn nói một câu cuối cùng :- Kỳ thật , ta sớm muốn giết ngươi- Vì … vì sao …- Ta biết ngươi nhất định muốn hỏi rõ … tiếc là ta không có thời gian giải thích . Ngươi nhớ kỹ một cái tên này đi : Quattro Bajeena : Phụ thân hắn là một nhân viên thần chức , vì địa vị của mình mà giết chết mẫu thân của hắn(Xem lại các chap 379 để biết về thằng cha này , mình phải đọc lại cả bộ mới tìm ra được nó là ai đấy =.= )Trong mắt giáo hoàng lóe lên một tia dị dạng , tựa hồ muốn nói gì , nhưng cuối cùng nhắm mắt qua đờiĐỗ Duy thở dài , nhìn mọi người :- Các người nói …ta có phải người xấu không ?Lời này không có ai trả lời…
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương