Ai Bảo Nữ Nhi Không Làm Nên Việc Lớn
Chương 83
Lý thị tức muốn té xỉu.
Một câu ‘ không nghị thân ’ khinh phiêu phiêu nói ra dễ dàng, Trình Dung hai năm trước đã biết chính mình phải gả cho Mạnh Hoài Cẩn, bỗng nhiên lại không gả nữa, trong lúc nhất thời bảo Trình Dung tiếp thu như thế nào?
Lý thị vội vàng an ủi nữ nhi, thề phải chọn cho Trình Dung một hôn phu không thua kém Mạnh Hoài Cẩn.
Cũng đừng nói Nam Nghi, dù phóng mắt toàn bộ Tuyên Đô phủ, Mạnh Hoài Cẩn đã là một trang tuấn kiệt quý hiếm, trong thời gian vội vàng lại muốn tìm người thứ hai giống Mạnh Hoài Cẩn, còn chưa thành thân, chưa đính hôn, nào có dễ dàng như vậy!
Sự tình trong nhà còn chưa có xử lý tốt, lại nghe nói một nhà Trình Khanh bị nha dịch bắt, Lý thị choáng váng đầu tới tìm Ngũ lão gia quyết định.
“Hôm nay là đầy năm của Tri Viễn đi, ta còn định chút nữa sẽ đi thắp nén hương, sao lại xảy ra chuyện như vậy?”
Trình Ngũ lão gia lắc đầu, “Dâng hương không cần phải đi, Du tri phủ tự mình mang theo nha dịch phong tỏa nghĩa trang không người được ra vào, hiện tại còn khó mà nói, tuy có nha dịch thủ không cho một nhà Khanh ca rời khỏi hẻm Dương Liễu, không trực tiếp chộp tới trong nhà lao tra thẩm, ta đoán tình huống còn không đến mức hư nhất.”
Lý thị hơi chút thả lỏng.
Lý thị bảo Ngũ lão gia mau phái người hỏi thăm tin tức, nên khơi thông quan hệ cũng muốn chuẩn bị, Ngũ lão gia lại cự tuyệt:
“Hồ đồ, thậm chí loại thời điểm này chúng ta càng không thể nhúng tay!”
Hắn không nhận được tin tức, thuyết minh Lục lão gia kinh thành đối với việc này là không hiểu rõ.
Triều đình chợt có loại cử động sấm rền gió cuốn này, không phải Trình thị Nam Nghi từ giữa sử lực, đó chính là phủ Nghiệp Vương…… Mạnh Hoài Cẩn và Trình Khanh đều giảo hợp tới cùng phủ Nghiệp Vương, lên thuyền dễ dàng rời thuyền khó, Trình Ngũ lão gia không dám lôi kéo Trình thị Nam Nghi cùng nhau hạ chú.
Lúc này thế cục không rõ, Trình thị Nam Nghi chỉ có thể ở trên bờ nhìn.
Lý thị chậm rãi ngồi xuống ghế:
“…… Chuyện bên ngoài phủ đều là nam nhân các ngươi dốc sức làm, việc triều đình trạch phụ nhân càng không hiểu, vì sao bỗng nhiên lại không cho Dung nương gả Mạnh Hoài Cẩn ta cũng không hỏi, lão gia tóm lại là có suy xét của chính mình. Ta là cực thích hài tử Khanh ca kia, lão gia có băn khoăn của chính mình, ta không can thiệp, nhưng lão gia cũng đừng can thiệp ta đưa áo cơm cho một nhà bọn họ.”
“Tặng đồ có thể, nhưng không cần truyền lại tin tức gì, loại thời điểm này tốt nhất không động đậy.”
Ngũ lão gia chính mình cũng nôn nóng, hai vợ chồng lại không có giao lưu gì khác.
……
Trình thị nhị phòng hôm nay cả nhà trên dưới đều hỉ khí dương dương, ngày hôm qua Chu lão phu nhân nhận được thư nhà, Trình Tri Tự liền nhảy hai cấp, từ tri châu biến thành tri phủ, năm sau sẽ đi nhậm chức.
Lập tức, Trình Tri Tự liền cùng cấp với Du tri phủ!
Tuy rằng ở triều Đại Ngụy làm quan phải tránh nguyên quán, dù như thế nào cũng không thể điều nhiệm trở lại Tuyên Đô phủ, nhưng kia cũng là tri phủ tứ phẩm.
Mấy ngày trước, Chu lão phu nhân ở trước mặt Du lão thái quân còn phải lùn ba phần, đảo mắt nhi tử của mình cũng thăng lên tri phủ, vậy bà đâu có kém chút gì so với Du lão thái quân?
Chu lão phu nhân vui mừng khó có thể nói nên lời, phát một tháng tiền tiêu vặt cho hạ nhân, cho nên ngay cả hạ nhân đều vì Trình Tri Tự thăng quan mà thiệt tình cao hứng.
Buổi sáng, Chu ma ma thấy Chu lão phu nhân cao hứng, liền nhắc nhở nói hôm nay là đầy năm Trình Tri Viễn, hỏi lão phu nhân có muốn tỏ vẻ một chút hay không.
Chu lão phu nhân nghĩ đến đứa con riêng đã c.h.ế.t một năm không thể hạ táng, thân nhi tử lại thăng chức quan tứ phẩm, chỉ cảm thấy là ông trời mở mắt.
“Không cần đi tế, tới gần cửa ải cuối năm không nên dính đen đủi!”
Lý thị tức muốn té xỉu.
Một câu ‘ không nghị thân ’ khinh phiêu phiêu nói ra dễ dàng, Trình Dung hai năm trước đã biết chính mình phải gả cho Mạnh Hoài Cẩn, bỗng nhiên lại không gả nữa, trong lúc nhất thời bảo Trình Dung tiếp thu như thế nào?
Lý thị vội vàng an ủi nữ nhi, thề phải chọn cho Trình Dung một hôn phu không thua kém Mạnh Hoài Cẩn.
Cũng đừng nói Nam Nghi, dù phóng mắt toàn bộ Tuyên Đô phủ, Mạnh Hoài Cẩn đã là một trang tuấn kiệt quý hiếm, trong thời gian vội vàng lại muốn tìm người thứ hai giống Mạnh Hoài Cẩn, còn chưa thành thân, chưa đính hôn, nào có dễ dàng như vậy!
Sự tình trong nhà còn chưa có xử lý tốt, lại nghe nói một nhà Trình Khanh bị nha dịch bắt, Lý thị choáng váng đầu tới tìm Ngũ lão gia quyết định.
“Hôm nay là đầy năm của Tri Viễn đi, ta còn định chút nữa sẽ đi thắp nén hương, sao lại xảy ra chuyện như vậy?”
Trình Ngũ lão gia lắc đầu, “Dâng hương không cần phải đi, Du tri phủ tự mình mang theo nha dịch phong tỏa nghĩa trang không người được ra vào, hiện tại còn khó mà nói, tuy có nha dịch thủ không cho một nhà Khanh ca rời khỏi hẻm Dương Liễu, không trực tiếp chộp tới trong nhà lao tra thẩm, ta đoán tình huống còn không đến mức hư nhất.”
Lý thị hơi chút thả lỏng.
Lý thị bảo Ngũ lão gia mau phái người hỏi thăm tin tức, nên khơi thông quan hệ cũng muốn chuẩn bị, Ngũ lão gia lại cự tuyệt:
“Hồ đồ, thậm chí loại thời điểm này chúng ta càng không thể nhúng tay!”
Hắn không nhận được tin tức, thuyết minh Lục lão gia kinh thành đối với việc này là không hiểu rõ.
Triều đình chợt có loại cử động sấm rền gió cuốn này, không phải Trình thị Nam Nghi từ giữa sử lực, đó chính là phủ Nghiệp Vương…… Mạnh Hoài Cẩn và Trình Khanh đều giảo hợp tới cùng phủ Nghiệp Vương, lên thuyền dễ dàng rời thuyền khó, Trình Ngũ lão gia không dám lôi kéo Trình thị Nam Nghi cùng nhau hạ chú.
Lúc này thế cục không rõ, Trình thị Nam Nghi chỉ có thể ở trên bờ nhìn.
Lý thị chậm rãi ngồi xuống ghế:
“…… Chuyện bên ngoài phủ đều là nam nhân các ngươi dốc sức làm, việc triều đình trạch phụ nhân càng không hiểu, vì sao bỗng nhiên lại không cho Dung nương gả Mạnh Hoài Cẩn ta cũng không hỏi, lão gia tóm lại là có suy xét của chính mình. Ta là cực thích hài tử Khanh ca kia, lão gia có băn khoăn của chính mình, ta không can thiệp, nhưng lão gia cũng đừng can thiệp ta đưa áo cơm cho một nhà bọn họ.”
“Tặng đồ có thể, nhưng không cần truyền lại tin tức gì, loại thời điểm này tốt nhất không động đậy.”
Ngũ lão gia chính mình cũng nôn nóng, hai vợ chồng lại không có giao lưu gì khác.
……
Trình thị nhị phòng hôm nay cả nhà trên dưới đều hỉ khí dương dương, ngày hôm qua Chu lão phu nhân nhận được thư nhà, Trình Tri Tự liền nhảy hai cấp, từ tri châu biến thành tri phủ, năm sau sẽ đi nhậm chức.
Lập tức, Trình Tri Tự liền cùng cấp với Du tri phủ!
Tuy rằng ở triều Đại Ngụy làm quan phải tránh nguyên quán, dù như thế nào cũng không thể điều nhiệm trở lại Tuyên Đô phủ, nhưng kia cũng là tri phủ tứ phẩm.
Mấy ngày trước, Chu lão phu nhân ở trước mặt Du lão thái quân còn phải lùn ba phần, đảo mắt nhi tử của mình cũng thăng lên tri phủ, vậy bà đâu có kém chút gì so với Du lão thái quân?
Chu lão phu nhân vui mừng khó có thể nói nên lời, phát một tháng tiền tiêu vặt cho hạ nhân, cho nên ngay cả hạ nhân đều vì Trình Tri Tự thăng quan mà thiệt tình cao hứng.
Buổi sáng, Chu ma ma thấy Chu lão phu nhân cao hứng, liền nhắc nhở nói hôm nay là đầy năm Trình Tri Viễn, hỏi lão phu nhân có muốn tỏ vẻ một chút hay không.
Chu lão phu nhân nghĩ đến đứa con riêng đã c.h.ế.t một năm không thể hạ táng, thân nhi tử lại thăng chức quan tứ phẩm, chỉ cảm thấy là ông trời mở mắt.
“Không cần đi tế, tới gần cửa ải cuối năm không nên dính đen đủi!”
Một câu ‘ không nghị thân ’ khinh phiêu phiêu nói ra dễ dàng, Trình Dung hai năm trước đã biết chính mình phải gả cho Mạnh Hoài Cẩn, bỗng nhiên lại không gả nữa, trong lúc nhất thời bảo Trình Dung tiếp thu như thế nào?
Lý thị vội vàng an ủi nữ nhi, thề phải chọn cho Trình Dung một hôn phu không thua kém Mạnh Hoài Cẩn.
Cũng đừng nói Nam Nghi, dù phóng mắt toàn bộ Tuyên Đô phủ, Mạnh Hoài Cẩn đã là một trang tuấn kiệt quý hiếm, trong thời gian vội vàng lại muốn tìm người thứ hai giống Mạnh Hoài Cẩn, còn chưa thành thân, chưa đính hôn, nào có dễ dàng như vậy!
Sự tình trong nhà còn chưa có xử lý tốt, lại nghe nói một nhà Trình Khanh bị nha dịch bắt, Lý thị choáng váng đầu tới tìm Ngũ lão gia quyết định.
“Hôm nay là đầy năm của Tri Viễn đi, ta còn định chút nữa sẽ đi thắp nén hương, sao lại xảy ra chuyện như vậy?”
Trình Ngũ lão gia lắc đầu, “Dâng hương không cần phải đi, Du tri phủ tự mình mang theo nha dịch phong tỏa nghĩa trang không người được ra vào, hiện tại còn khó mà nói, tuy có nha dịch thủ không cho một nhà Khanh ca rời khỏi hẻm Dương Liễu, không trực tiếp chộp tới trong nhà lao tra thẩm, ta đoán tình huống còn không đến mức hư nhất.”
Lý thị hơi chút thả lỏng.
Lý thị bảo Ngũ lão gia mau phái người hỏi thăm tin tức, nên khơi thông quan hệ cũng muốn chuẩn bị, Ngũ lão gia lại cự tuyệt:
“Hồ đồ, thậm chí loại thời điểm này chúng ta càng không thể nhúng tay!”
Hắn không nhận được tin tức, thuyết minh Lục lão gia kinh thành đối với việc này là không hiểu rõ.
Triều đình chợt có loại cử động sấm rền gió cuốn này, không phải Trình thị Nam Nghi từ giữa sử lực, đó chính là phủ Nghiệp Vương…… Mạnh Hoài Cẩn và Trình Khanh đều giảo hợp tới cùng phủ Nghiệp Vương, lên thuyền dễ dàng rời thuyền khó, Trình Ngũ lão gia không dám lôi kéo Trình thị Nam Nghi cùng nhau hạ chú.
Lúc này thế cục không rõ, Trình thị Nam Nghi chỉ có thể ở trên bờ nhìn.
Lý thị chậm rãi ngồi xuống ghế:
“…… Chuyện bên ngoài phủ đều là nam nhân các ngươi dốc sức làm, việc triều đình trạch phụ nhân càng không hiểu, vì sao bỗng nhiên lại không cho Dung nương gả Mạnh Hoài Cẩn ta cũng không hỏi, lão gia tóm lại là có suy xét của chính mình. Ta là cực thích hài tử Khanh ca kia, lão gia có băn khoăn của chính mình, ta không can thiệp, nhưng lão gia cũng đừng can thiệp ta đưa áo cơm cho một nhà bọn họ.”
“Tặng đồ có thể, nhưng không cần truyền lại tin tức gì, loại thời điểm này tốt nhất không động đậy.”
Ngũ lão gia chính mình cũng nôn nóng, hai vợ chồng lại không có giao lưu gì khác.
……
Trình thị nhị phòng hôm nay cả nhà trên dưới đều hỉ khí dương dương, ngày hôm qua Chu lão phu nhân nhận được thư nhà, Trình Tri Tự liền nhảy hai cấp, từ tri châu biến thành tri phủ, năm sau sẽ đi nhậm chức.
Lập tức, Trình Tri Tự liền cùng cấp với Du tri phủ!
Tuy rằng ở triều Đại Ngụy làm quan phải tránh nguyên quán, dù như thế nào cũng không thể điều nhiệm trở lại Tuyên Đô phủ, nhưng kia cũng là tri phủ tứ phẩm.
Mấy ngày trước, Chu lão phu nhân ở trước mặt Du lão thái quân còn phải lùn ba phần, đảo mắt nhi tử của mình cũng thăng lên tri phủ, vậy bà đâu có kém chút gì so với Du lão thái quân?
Chu lão phu nhân vui mừng khó có thể nói nên lời, phát một tháng tiền tiêu vặt cho hạ nhân, cho nên ngay cả hạ nhân đều vì Trình Tri Tự thăng quan mà thiệt tình cao hứng.
Buổi sáng, Chu ma ma thấy Chu lão phu nhân cao hứng, liền nhắc nhở nói hôm nay là đầy năm Trình Tri Viễn, hỏi lão phu nhân có muốn tỏ vẻ một chút hay không.
Chu lão phu nhân nghĩ đến đứa con riêng đã c.h.ế.t một năm không thể hạ táng, thân nhi tử lại thăng chức quan tứ phẩm, chỉ cảm thấy là ông trời mở mắt.
“Không cần đi tế, tới gần cửa ải cuối năm không nên dính đen đủi!”
Lý thị tức muốn té xỉu.
Một câu ‘ không nghị thân ’ khinh phiêu phiêu nói ra dễ dàng, Trình Dung hai năm trước đã biết chính mình phải gả cho Mạnh Hoài Cẩn, bỗng nhiên lại không gả nữa, trong lúc nhất thời bảo Trình Dung tiếp thu như thế nào?
Lý thị vội vàng an ủi nữ nhi, thề phải chọn cho Trình Dung một hôn phu không thua kém Mạnh Hoài Cẩn.
Cũng đừng nói Nam Nghi, dù phóng mắt toàn bộ Tuyên Đô phủ, Mạnh Hoài Cẩn đã là một trang tuấn kiệt quý hiếm, trong thời gian vội vàng lại muốn tìm người thứ hai giống Mạnh Hoài Cẩn, còn chưa thành thân, chưa đính hôn, nào có dễ dàng như vậy!
Sự tình trong nhà còn chưa có xử lý tốt, lại nghe nói một nhà Trình Khanh bị nha dịch bắt, Lý thị choáng váng đầu tới tìm Ngũ lão gia quyết định.
“Hôm nay là đầy năm của Tri Viễn đi, ta còn định chút nữa sẽ đi thắp nén hương, sao lại xảy ra chuyện như vậy?”
Trình Ngũ lão gia lắc đầu, “Dâng hương không cần phải đi, Du tri phủ tự mình mang theo nha dịch phong tỏa nghĩa trang không người được ra vào, hiện tại còn khó mà nói, tuy có nha dịch thủ không cho một nhà Khanh ca rời khỏi hẻm Dương Liễu, không trực tiếp chộp tới trong nhà lao tra thẩm, ta đoán tình huống còn không đến mức hư nhất.”
Lý thị hơi chút thả lỏng.
Lý thị bảo Ngũ lão gia mau phái người hỏi thăm tin tức, nên khơi thông quan hệ cũng muốn chuẩn bị, Ngũ lão gia lại cự tuyệt:
“Hồ đồ, thậm chí loại thời điểm này chúng ta càng không thể nhúng tay!”
Hắn không nhận được tin tức, thuyết minh Lục lão gia kinh thành đối với việc này là không hiểu rõ.
Triều đình chợt có loại cử động sấm rền gió cuốn này, không phải Trình thị Nam Nghi từ giữa sử lực, đó chính là phủ Nghiệp Vương…… Mạnh Hoài Cẩn và Trình Khanh đều giảo hợp tới cùng phủ Nghiệp Vương, lên thuyền dễ dàng rời thuyền khó, Trình Ngũ lão gia không dám lôi kéo Trình thị Nam Nghi cùng nhau hạ chú.
Lúc này thế cục không rõ, Trình thị Nam Nghi chỉ có thể ở trên bờ nhìn.
Lý thị chậm rãi ngồi xuống ghế:
“…… Chuyện bên ngoài phủ đều là nam nhân các ngươi dốc sức làm, việc triều đình trạch phụ nhân càng không hiểu, vì sao bỗng nhiên lại không cho Dung nương gả Mạnh Hoài Cẩn ta cũng không hỏi, lão gia tóm lại là có suy xét của chính mình. Ta là cực thích hài tử Khanh ca kia, lão gia có băn khoăn của chính mình, ta không can thiệp, nhưng lão gia cũng đừng can thiệp ta đưa áo cơm cho một nhà bọn họ.”
“Tặng đồ có thể, nhưng không cần truyền lại tin tức gì, loại thời điểm này tốt nhất không động đậy.”
Ngũ lão gia chính mình cũng nôn nóng, hai vợ chồng lại không có giao lưu gì khác.
……
Trình thị nhị phòng hôm nay cả nhà trên dưới đều hỉ khí dương dương, ngày hôm qua Chu lão phu nhân nhận được thư nhà, Trình Tri Tự liền nhảy hai cấp, từ tri châu biến thành tri phủ, năm sau sẽ đi nhậm chức.
Lập tức, Trình Tri Tự liền cùng cấp với Du tri phủ!
Tuy rằng ở triều Đại Ngụy làm quan phải tránh nguyên quán, dù như thế nào cũng không thể điều nhiệm trở lại Tuyên Đô phủ, nhưng kia cũng là tri phủ tứ phẩm.
Mấy ngày trước, Chu lão phu nhân ở trước mặt Du lão thái quân còn phải lùn ba phần, đảo mắt nhi tử của mình cũng thăng lên tri phủ, vậy bà đâu có kém chút gì so với Du lão thái quân?
Chu lão phu nhân vui mừng khó có thể nói nên lời, phát một tháng tiền tiêu vặt cho hạ nhân, cho nên ngay cả hạ nhân đều vì Trình Tri Tự thăng quan mà thiệt tình cao hứng.
Buổi sáng, Chu ma ma thấy Chu lão phu nhân cao hứng, liền nhắc nhở nói hôm nay là đầy năm Trình Tri Viễn, hỏi lão phu nhân có muốn tỏ vẻ một chút hay không.
Chu lão phu nhân nghĩ đến đứa con riêng đã c.h.ế.t một năm không thể hạ táng, thân nhi tử lại thăng chức quan tứ phẩm, chỉ cảm thấy là ông trời mở mắt.
“Không cần đi tế, tới gần cửa ải cuối năm không nên dính đen đủi!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương