Anh Boss Xấu Xa Trong Lời Đồn
Chương 1675: Em cảm thấy thế nào?
Thẩm Lệ như có điều suy nghĩ khẽ gật đầu: “Chuyện này đúng là hơi kỳ quái, chỉ có điều tạm thời khó mà xác định được ý đồ của đám cư dân mạng này là gì.”
Cố Mãn Mãn nói một cách nghiêm túc: “Em sẽ đi điều tra.”
“Cũng không cần phải mất quá nhiều tâm trí đâu.” Thẩm Lệ trả di động cho Cố Mãn Mãn: “Có lẽ đó chỉ là phỏng đoán do nhóm anti fan đưa ra thôi.”
Thấy dáng vẻ Thẩm Lệ cũng không quan tâm lắm, Cố Mãn Mãn cũng yên tâm rất nhiều.
“Có lẽ vậy.” Mặc dù ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng Cố Mãn Mãn vẫn quyết định sẽ theo dõi vấn đề này.
Thẩm Lệ dọn bữa sáng ra rồi gọi Cố Mãn Mãn cùng ăn sáng.
Thẩm Lệ ăn sáng và lấy điện thoại ra tìm chủ đề vừa rồi.
Sau khi cô ấn mở chủ đề ra thì làm mới một cái theo thói quen, vừa thực hiện xong thì hiện ra rất nhiều câu trả lời mới.
Mà những câu trả lời này đều là nói đỡ cho Thẩm Lệ, nhìn giọng điệu thì giống như là fan hâm mộ của cô.
Thẩm Lệ suy nghĩ một lúc rồi ngẩng đầu nói với Cố Mãn Mãn: “Nếu như tiếp theo có phương tiện truyền thông thích hợp muốn phỏng vấn chị thì có thể nhận một chút.”
Cô không muốn làm minh tinh lưu lượng, nhưng bản thân cô đã có được lưu lượng, cho nên vẫn nên tìm chút cơ hội ràng buộc fan hâm mộ mới được.
Có lẽ Cố Mãn Mãn biết một chút suy nghĩ của Thẩm Lệ nên đáp: “Được.”
Hôm nay Thẩm Lệ vẫn phải đến đoàn làm phim họp.
Ăn sáng xong Cố Mãn Mãn lái xe đưa Thẩm Lệ đi họp.
Trên đường đi Thẩm Lệ lại lấy điện thoại ra tìm kiếm tin tức về Mỹ Mỹ trên mạng.
Mới vừa rồi cập nhật một số tin tức về Mỹ Mỹ.
“Có chứng cứ cho rằng nửa năm trước Mỹ Mỹ đã đến gặp bác sĩ tâm lý…”
Tin tức này là tin chính thức được phát ra, có uy tín nhất định.
Xem ra Mỹ Mỹ đúng thật là tự sát do bệnh trầm cảm.
Chỉ có điều nguyên nhân trầm cảm lại không được nói rõ.
“Chị Tiểu Lệ, chị đang xem cái gì?” Cố Mãn Mãn liếc qua, mơ hồ thấy rõ giao diện màn hình của Thẩm Lệ là tin tức.
“Đang xem tin tức về Mỹ Mỹ.” Thẩm Lệ không ngẩng đầu lên: “Nghe nói là nửa năm trước đã bắt đầu đến gặp bác sĩ tâm lý.”
“Nguyên nhân là gì vậy?” Cố Mãn Mãn khẽ nhíu mày.
Mấy năm nay vấn đề tâm lý của những người hoạt động trong giới giải trí xuất hiện liên tiếp và càng ngày càng nhiều. Làm người đại diện, không những phải để ý đến công việc của nghệ sĩ mà còn phải quan tâm đến tâm lí của nghệ sĩ.
Thẩm Lệ: “Có liên quan đến công ty.”
Mặc dù tuyên bố trên không nói trực tiếp, nhưng mơ hồ để lộ ra ý này.
“Ồ, vậy à…” Cố Mãn Mãn nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm.
Trước đó cô cũng hơi lo lắng Thẩm Lệ sẽ có vấn đề như vậy, nhưng nghe thấy Mỹ Mỹ là do chuyện của công ty nên mới trở nên như vậy thì trong lòng yên tâm hơn một chút.
Dù sao thì Thẩm Lệ không gặp phải chuyện như thế.
Lúc trước khi còn ở Truyền thông Thịnh Hải, Cố Tri Dân là ông chủ, cho dù lăng xê cô thì cũng hết sức khéo léo, không tạo cho cô áp lực quá lớn, coi như khá tự do, thoải mái.
Trong công việc, Thẩm Lệ không có vấn đề gì quá lớn.
Nếu có thì đó chính là phương diện khác.
“Em sao vậy?” Thẩm Lệ cũng chú ý tới vẻ mặt thở phào nhẹ nhõm của Cố Mãn Mãn nên cảm thấy có chút khó hiểu.
“Không có gì, chỉ là cảm thấy một số nghệ sĩ cũng rất khó khăn.” Giọng điệu Cố Mãn Mãn có chút cảm thán.
Thẩm Lệ tắt điện thoại, không tiếp chuyện.
Cố Mãn Mãn nghĩ một lúc, vẫn là nói: “Chị với anh họ em thế nào? Vẫn ổn chứ?”
Thẩm Lệ hơi ngừng lại một chút: “Em cảm thấy thế nào?”
“Em cảm thấy, anh chị có vẻ như…” Cố Mãn Mãn cân nhắc, không biết nên nói thế nào.
Thẩm Lệ nói thẳng: “Bọn chị chuẩn bị chia tay.”
Cố Mãn Mãn nói một cách nghiêm túc: “Em sẽ đi điều tra.”
“Cũng không cần phải mất quá nhiều tâm trí đâu.” Thẩm Lệ trả di động cho Cố Mãn Mãn: “Có lẽ đó chỉ là phỏng đoán do nhóm anti fan đưa ra thôi.”
Thấy dáng vẻ Thẩm Lệ cũng không quan tâm lắm, Cố Mãn Mãn cũng yên tâm rất nhiều.
“Có lẽ vậy.” Mặc dù ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng Cố Mãn Mãn vẫn quyết định sẽ theo dõi vấn đề này.
Thẩm Lệ dọn bữa sáng ra rồi gọi Cố Mãn Mãn cùng ăn sáng.
Thẩm Lệ ăn sáng và lấy điện thoại ra tìm chủ đề vừa rồi.
Sau khi cô ấn mở chủ đề ra thì làm mới một cái theo thói quen, vừa thực hiện xong thì hiện ra rất nhiều câu trả lời mới.
Mà những câu trả lời này đều là nói đỡ cho Thẩm Lệ, nhìn giọng điệu thì giống như là fan hâm mộ của cô.
Thẩm Lệ suy nghĩ một lúc rồi ngẩng đầu nói với Cố Mãn Mãn: “Nếu như tiếp theo có phương tiện truyền thông thích hợp muốn phỏng vấn chị thì có thể nhận một chút.”
Cô không muốn làm minh tinh lưu lượng, nhưng bản thân cô đã có được lưu lượng, cho nên vẫn nên tìm chút cơ hội ràng buộc fan hâm mộ mới được.
Có lẽ Cố Mãn Mãn biết một chút suy nghĩ của Thẩm Lệ nên đáp: “Được.”
Hôm nay Thẩm Lệ vẫn phải đến đoàn làm phim họp.
Ăn sáng xong Cố Mãn Mãn lái xe đưa Thẩm Lệ đi họp.
Trên đường đi Thẩm Lệ lại lấy điện thoại ra tìm kiếm tin tức về Mỹ Mỹ trên mạng.
Mới vừa rồi cập nhật một số tin tức về Mỹ Mỹ.
“Có chứng cứ cho rằng nửa năm trước Mỹ Mỹ đã đến gặp bác sĩ tâm lý…”
Tin tức này là tin chính thức được phát ra, có uy tín nhất định.
Xem ra Mỹ Mỹ đúng thật là tự sát do bệnh trầm cảm.
Chỉ có điều nguyên nhân trầm cảm lại không được nói rõ.
“Chị Tiểu Lệ, chị đang xem cái gì?” Cố Mãn Mãn liếc qua, mơ hồ thấy rõ giao diện màn hình của Thẩm Lệ là tin tức.
“Đang xem tin tức về Mỹ Mỹ.” Thẩm Lệ không ngẩng đầu lên: “Nghe nói là nửa năm trước đã bắt đầu đến gặp bác sĩ tâm lý.”
“Nguyên nhân là gì vậy?” Cố Mãn Mãn khẽ nhíu mày.
Mấy năm nay vấn đề tâm lý của những người hoạt động trong giới giải trí xuất hiện liên tiếp và càng ngày càng nhiều. Làm người đại diện, không những phải để ý đến công việc của nghệ sĩ mà còn phải quan tâm đến tâm lí của nghệ sĩ.
Thẩm Lệ: “Có liên quan đến công ty.”
Mặc dù tuyên bố trên không nói trực tiếp, nhưng mơ hồ để lộ ra ý này.
“Ồ, vậy à…” Cố Mãn Mãn nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm.
Trước đó cô cũng hơi lo lắng Thẩm Lệ sẽ có vấn đề như vậy, nhưng nghe thấy Mỹ Mỹ là do chuyện của công ty nên mới trở nên như vậy thì trong lòng yên tâm hơn một chút.
Dù sao thì Thẩm Lệ không gặp phải chuyện như thế.
Lúc trước khi còn ở Truyền thông Thịnh Hải, Cố Tri Dân là ông chủ, cho dù lăng xê cô thì cũng hết sức khéo léo, không tạo cho cô áp lực quá lớn, coi như khá tự do, thoải mái.
Trong công việc, Thẩm Lệ không có vấn đề gì quá lớn.
Nếu có thì đó chính là phương diện khác.
“Em sao vậy?” Thẩm Lệ cũng chú ý tới vẻ mặt thở phào nhẹ nhõm của Cố Mãn Mãn nên cảm thấy có chút khó hiểu.
“Không có gì, chỉ là cảm thấy một số nghệ sĩ cũng rất khó khăn.” Giọng điệu Cố Mãn Mãn có chút cảm thán.
Thẩm Lệ tắt điện thoại, không tiếp chuyện.
Cố Mãn Mãn nghĩ một lúc, vẫn là nói: “Chị với anh họ em thế nào? Vẫn ổn chứ?”
Thẩm Lệ hơi ngừng lại một chút: “Em cảm thấy thế nào?”
“Em cảm thấy, anh chị có vẻ như…” Cố Mãn Mãn cân nhắc, không biết nên nói thế nào.
Thẩm Lệ nói thẳng: “Bọn chị chuẩn bị chia tay.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương