Anh Là Người Tốt Nhất Thế Gian
Chương 18: Kết hôn (5)
(18)
"Sao nào, bạn gái cũ, cô có muốn mọi người chiêm ngưỡng dáng vẻ của cô khi ở trên giường không?"
Khoé môi của Tần Dương cong lên, ánh mắt của hắn chứa đầy sự thách thức nhìn về phía chỗ Tư Giai.
"Tần Dương, anh..."
Tư Giai mím chặt môi, hai mắt cô ta trợn tròn nhìn về phía của Tần Dương trên kia. Cô ta căm hận người đàn ông này, cớ gì mà không cho cô ta được sống yên ổn. Cô ta hận hắn tới nỗi chỉ muốn một nhát dao đâm hắn một phát vào ngay lúc này. Nhưng cô ta không thể.
Ông nội của Bạch Duệ Thần vẫn im lặng ngồi đó không lên tiếng, tay ông siết chặt lấy cây gậy mình đang cầm trên tay. Ông chỉ hừ lạnh một tiếng rồi quay đầu đi.
Ông đã biết người phụ nữ này đã không phải cái dạng tốt lành gì rồi. Nhưng thật không ngờ cô ta lại có thể làm ra cái chuyện tày trời như vậy! Điều này chẳng khác gì bôi tro chát trấu vào mặt nhà họ Bạch.
Không ngờ Bạch Duệ Thần lại có thể yêu phải cái loại người này. Thật là mất mặt!
Cha mẹ của Bạch Duệ Thần cũng chẳng dám lên tiếng, bọn họ phẫn nộ thì cũng phẫn nộ thật đấy, nhưng vì đại cục bọn họ đành phải nhẫn nhịn. Vì con trai bọn họ, vì cái ghế tổng giám đốc kia, bọn họ bắt buộc phải nhẫn nhục. Thế lực của Tư gia quá lớn, điều này có thể giúp ích cho Bạch Duệ Thần.
Còn hai ông bà Tư thì không biết giấu mặt vào đâu, nghe Tần Dương nói vậy, bọn họ đã chắc chắn đến chín mươi chín phần trăm rằng trong tay hắn ta có đoạn video nhạy cảm của Tư Giai và hắn.
"Anh Tần, xin anh cho biết những lời anh vừa nói có phải sự thật không?"
"Mong anh có thể nói rõ hơn được không?"
"Cho hỏi anh có bằng chứng gì để chứng minh những gì anh vừa nói là sự thật không?"
"Anh Tần...!"
"Anh Tần...!"
"Anh nói gì đi anh Tần."
Những câu hỏi của đám phóng viên dưới kia cứ liên tiếp được đặt ra. Thông tin này ngày mai kiểu gì cũng sẽ phủ sóng trên các mặt báo. Bọn họ tất nhiên phải nhanh chóng moi thông tin rồi về viết bài chứ. Đây đảm bảo sẽ là một loạt những tin tức nóng hổi đây!
Những chiếc micro cứ kề ngay bên cạnh, ghé sát miệng của Tần Dương. Hắn ta vẫn tỏ thái độ ung dung, như không sợ ai, mắt cứ nhìn về hai nhân vật chính trong ngày hôm nay.
"Cậu Tần, mong cậu cẩn thận lời nói, nếu không Tư gia chúng tôi sẽ không bỏ qua cho cậu đâu."
Cha của Tư Giai lên tiếng, hi vọng có thể gây áp lực cho Tần Dương, để hắn ta biết khó mà lùi. Ông ta không thể để thanh danh của con gái mình cùng danh tiếng của nhà họ Tư trong một đêm sẽ bị hủy hoại trong tay người đàn ông họ Tần này được.
Lúc này, ông Bạch Tu Văn, cha của Bạch Duệ Thần phải lên tiếng giải vây cho Tư Giai. Bởi vì, nhà họ Bạch vẫn còn cần đến sự giúp đỡ của người nhà họ Tư.
"Cậu Tần này, tuy tôi không biết trước đây cậu và con dâu tôi có quan hệ gì, nhưng giờ Tư Giai đã là con dâu tôi, là người nhà họ Bạch chúng tôi. Chúng tôi sẽ không để yên cho những lời nói vô căn cứ của cậu đâu. Cậu có thể xuống dưới làm khách mời chúc phúc cho hai đứa nó, nhưng nếu cậu còn tiếp tục, Bạch Tu Văn tôi sẽ không bỏ qua cho cậu."
Tần Dương hừ lạnh, cười nhạt một tiếng. Hừ, bọn họ có tư cách gì để ra lệnh cho hắn ta. Đừng quên, trong tay hắn còn giữ đoạn video kia. Giờ, hắn mới là người ở thế chủ động, không phải là bọn họ. Hôm nay hắn đã đến đây thì buộc hắn phải lôi ả đàn bà chẳng khác gì con rắn độc kia xuống, buộc phải làm cho cô ta không thể nào ngóc đầu lên nổi.
Hắn nhếch môi đầy khinh bỉ.
"Mấy người nghĩ tôi đây sợ mấy người chắc? Trong tay tôi hoàn toàn có đoạn video thân mật của tôi với cô ta. Mấy người có muốn tôi chiếu lên đây cho mọi người cùng xem không?"
Tần Dương đưa tay vào túi áo, rút ra một chiếc USB rất nhỏ, giơ ra trước mặt toàn thể mọi người, khách khứa, phóng viên và cả gia đình bọn họ nữa.
Khuôn mặt của Tư Giai lúc trắng lúc xanh, chân của cô ta tê dại, không thể nhúc nhích. Cả người của cô ta run lên lẩy bẩy, môi khẽ mấp máy. Cô ta định nói gì đó nhưng cổ họng dường như bị thứ gì đó chặn lại, khiến cho cô ta không thể nói được gì cả.
Khắp cả hội trường đều là những tiếng xì xào bàn tán của mấy vị khách khứa có mặt ở đây.
"Chuyện này là sự thật à?"
"Không phải chứ, đường đường là đại tiểu thư cành vàng lá ngọc của Tư gia, vậy mà có thể làm ra loại chuyện này."
"Đúng là một người phụ nữ lẳng lơ."
"Bạch Duệ Thần cũng thật là đáng thương, tự dưng đi nhặt một chiếc giày rách về rồi nâng niu trên tay như viên ngọc quý vậy."
"Phải đó, tốn biết bao nhiêu tiền để tổ chức một hôn lễ như thế này mà kết quả lại.... Haizz."
"Nếu đúng là sự thật thì đảm bảo Bạch Duệ Thần sẽ không để yên cho người phụ nữ này đâu."
Những tiếng rì rầm to nhỏ đều lọt hết vào tai của Tư Giai. Cô ta trừng mắt nhìn bọn họ, cô ta chỉ muốn xông lên cào nát mặt những kẻ nói xấu sau lưng cô ta rồi hét thật to vào mặt bọn họ.
Bộ mấy người rảnh lắm hả? Tôi ngủ với ai thì liên quan gì đến mấy người? Các người quan hệ với ai liệu tôi có giống mấy người, làm một bà tám không?
Cô ta khẽ đưa mắt liếc nhìn về phía Bạch Duệ Thần, cô ta muốn biết phản ứng của hắn sẽ như thế nào?
Bạch Duệ Thần ta vẫn không lên tiếng, trán hắn nổi đầy gân xanh, hai bàn tay siết chặt lại, ánh mắt trở nên thâm sâu, khuôn mặt vẫn toả ra sự lạnh lẽo đến cực đại.
Bạch Duệ Thần không nói gì, hắn là đang giữ thể diện cho hai nhà họ Bạch- Tư. Nhưng không có nghĩa hắn không để bụng chuyện này.
Chứng kiến dáng vẻ kia của Bạch Duệ Thần, khuôn mặt Tần Dương thể hiện rõ sự hài lòng. Miệng hắn cong lên thành một đường. Ánh mắt hắn hướng về phía Bạch Duệ Thần, lộ rõ vẻ khiêu khích.
"Bạch Duệ Thần, anh có muốn xem xem vợ anh khi ở trên giường của tôi dâm đãng đến mức độ nào không?"
Hắn tiến về phía Bạch Duệ Thần, tay giơ chiếc USB chúa đoạn clip nhạy cảm của hắn và Tư Giai.
Bạch Duệ Thần im lặng, ánh mắt hắn nhìn khắp một lượt người đàn ông họ Tần này, hắn âm thầm đánh giá con người này. Đây cũng là một người giỏi giang trên thương trường, cũng chính là một đối thủ đáng gờm của Bạch Duệ Thần hắn.
Tư Giai hốt hoảng ngăn cản Tần Dương.
"Anh làm cái gì vậy? Tốt nhất là anh nên cút đi, nếu không tôi sẽ không tha cho anh đâu."
Rồi cô ta quay sang chỗ Bạch Duệ Thần, khẽ lay lay cánh tay hắn.
"Duệ Thần, anh đừng nghe lời anh ta, anh ta nói linh tinh đấy. Vì em không yêu anh ta nên anh ta ghi thù em, không muốn cho em được sống hạnh phúc. Anh ta thực chất chỉ là đang trả thù em mà thôi!"
Nghe những lời này của Tư Giai, chỉ khiến Tần Dương thêm chán ghét, khinh bỉ cô ta. Hắn đưa tay ngoáy ngoáy lỗ tai mình làm như là không nghe thấy, mặc kệ cho cô ta đang khóc lóc ỉ ôi, giải thích hết lời với Bạch Duệ Thần kia.
Tần Dương quay sang chỗ Tư Giai nhắc nhở cô ta.
"Cô nói tôi vu khống cho cô, vậy có cần tôi chứng minh không? Hay là để tôi chiếu cái đoạn phim này lên cho mọi người cùng thưởng thức nhá? Cô thấy thế nào? Được không?"
Cô ta rùng mình sợ hãi.
"Đủ rồi, không cần nói nữa."
Giọng nói này....là của Bạch Duệ Thần. Cuối cùng, hắn cũng chịu lên tiếng rồi.
Giọng của Bạch Duệ Thần chứa đầy sự giận dữ, ánh mắt của hắn dừng trên người Tần Dương. Hắn trầm mặc một lúc nhìn người đàn ông này khiến cho người ta không khỏi run sợ. Ai ai cũng cảm thấy lạnh buốt sống lưng.
Bạch Duệ Thần đưa mắt nhìn Tần Dương.
"Tần tổng này, tôi biết là anh có ý tốt. Nhưng hôm nay là hôn lễ của tôi và Tư Giai. Tuy anh nói Tư Giai đã từng là bạn gái anh nhưng hiện tại cô ấy lại chính là vợ tôi.
Tôi sẽ không để anh làm hại danh dự của vợ tôi đâu.
Tôi không cần biết trước đây hai người có quan hệ gì, tôi cũng không muốn quan tâm. Hai người có từng lên giường với nhau hay chưa, tôi cũng không muốn truy cứu. Giờ là thời đại văn minh, chuyện này vẫn rất bình thường.
Nhưng giờ hai chúng tôi đã kết hôn, tôi sẽ chấp nhận quá khứ của cô ấy, tôi không muốn để tâm. Tôi chỉ muốn tập trung lo cho tương lai của chúng tôi mà thôi!
Nếu anh Tần đây không còn gì khác, mời anh về cho, chúng tôi phải tiếp tục hôn lễ."
Bạch Duệ Thần cố gắng đè nén sự tức giận, phẫn nộ trong lòng, cắn răng mà nói ra những lời đó.
Cái sừng trên đầu hắn dài như vậy, hắn làm sao mà nuốt trôi được cái cục tức này. Nhưng hắn phải vì đại cục, hắn vẫn cần sự trợ giúp của nhà họ Tư, hôn lễ này bắt buộc phải diễn ra.
Biểu hiện của Bạch Duệ Thần không hề làm Tần Dương tức giận mà hắn lại còn bật cười.
"Nếu Bạch phó tổng đây đã nói vậy, Tần Dương tôi không còn gì để nói. Nhưng tôi phải cảnh báo anh, người vợ anh cho là hiền lành này không có như anh nghĩ đâu."
Bạch Duệ Thần gật đầu đáp lời hắn.
Ngay sau đó, Tần Dương rời đi trong sự ngỡ ngàng của khách khứa cùng đám phóng viên.
Về phía Tư Giai, cô ta ngay lập tức thở phào nhẹ nhõm. Cũng may Bạch Duệ Thần không hủy bỏ hôn lễ này, nếu không, cô ta sẽ mất tất cả. Cô ta hạnh phúc nhìn sang phía Bạch Duệ Thần.
"Chúng ta tiếp tục hôn lễ."
Bạch Duệ Thần lẳng lặng nói câu đó, cô ta lập tức gật đầu đồng ý ngay.
Hôn lễ được tiếp tục, hai bọn họ trao lại nhẫn cưới cho nhau khi nghi thức này vừa bị dán đoạn.
Tư Giai khẽ lồng chiếc nhẫn vào tay Bạch Duệ Thần, nhìn hắn đầy hạnh phúc.
Bạch Duệ Thần chẳng buồn nhìn cô ta, chỉ muốn nhanh chóng kết thúc hôn lễ này.
#còn
Tên truyện: Cô Vợ Mù.
"Sao nào, bạn gái cũ, cô có muốn mọi người chiêm ngưỡng dáng vẻ của cô khi ở trên giường không?"
Khoé môi của Tần Dương cong lên, ánh mắt của hắn chứa đầy sự thách thức nhìn về phía chỗ Tư Giai.
"Tần Dương, anh..."
Tư Giai mím chặt môi, hai mắt cô ta trợn tròn nhìn về phía của Tần Dương trên kia. Cô ta căm hận người đàn ông này, cớ gì mà không cho cô ta được sống yên ổn. Cô ta hận hắn tới nỗi chỉ muốn một nhát dao đâm hắn một phát vào ngay lúc này. Nhưng cô ta không thể.
Ông nội của Bạch Duệ Thần vẫn im lặng ngồi đó không lên tiếng, tay ông siết chặt lấy cây gậy mình đang cầm trên tay. Ông chỉ hừ lạnh một tiếng rồi quay đầu đi.
Ông đã biết người phụ nữ này đã không phải cái dạng tốt lành gì rồi. Nhưng thật không ngờ cô ta lại có thể làm ra cái chuyện tày trời như vậy! Điều này chẳng khác gì bôi tro chát trấu vào mặt nhà họ Bạch.
Không ngờ Bạch Duệ Thần lại có thể yêu phải cái loại người này. Thật là mất mặt!
Cha mẹ của Bạch Duệ Thần cũng chẳng dám lên tiếng, bọn họ phẫn nộ thì cũng phẫn nộ thật đấy, nhưng vì đại cục bọn họ đành phải nhẫn nhịn. Vì con trai bọn họ, vì cái ghế tổng giám đốc kia, bọn họ bắt buộc phải nhẫn nhục. Thế lực của Tư gia quá lớn, điều này có thể giúp ích cho Bạch Duệ Thần.
Còn hai ông bà Tư thì không biết giấu mặt vào đâu, nghe Tần Dương nói vậy, bọn họ đã chắc chắn đến chín mươi chín phần trăm rằng trong tay hắn ta có đoạn video nhạy cảm của Tư Giai và hắn.
"Anh Tần, xin anh cho biết những lời anh vừa nói có phải sự thật không?"
"Mong anh có thể nói rõ hơn được không?"
"Cho hỏi anh có bằng chứng gì để chứng minh những gì anh vừa nói là sự thật không?"
"Anh Tần...!"
"Anh Tần...!"
"Anh nói gì đi anh Tần."
Những câu hỏi của đám phóng viên dưới kia cứ liên tiếp được đặt ra. Thông tin này ngày mai kiểu gì cũng sẽ phủ sóng trên các mặt báo. Bọn họ tất nhiên phải nhanh chóng moi thông tin rồi về viết bài chứ. Đây đảm bảo sẽ là một loạt những tin tức nóng hổi đây!
Những chiếc micro cứ kề ngay bên cạnh, ghé sát miệng của Tần Dương. Hắn ta vẫn tỏ thái độ ung dung, như không sợ ai, mắt cứ nhìn về hai nhân vật chính trong ngày hôm nay.
"Cậu Tần, mong cậu cẩn thận lời nói, nếu không Tư gia chúng tôi sẽ không bỏ qua cho cậu đâu."
Cha của Tư Giai lên tiếng, hi vọng có thể gây áp lực cho Tần Dương, để hắn ta biết khó mà lùi. Ông ta không thể để thanh danh của con gái mình cùng danh tiếng của nhà họ Tư trong một đêm sẽ bị hủy hoại trong tay người đàn ông họ Tần này được.
Lúc này, ông Bạch Tu Văn, cha của Bạch Duệ Thần phải lên tiếng giải vây cho Tư Giai. Bởi vì, nhà họ Bạch vẫn còn cần đến sự giúp đỡ của người nhà họ Tư.
"Cậu Tần này, tuy tôi không biết trước đây cậu và con dâu tôi có quan hệ gì, nhưng giờ Tư Giai đã là con dâu tôi, là người nhà họ Bạch chúng tôi. Chúng tôi sẽ không để yên cho những lời nói vô căn cứ của cậu đâu. Cậu có thể xuống dưới làm khách mời chúc phúc cho hai đứa nó, nhưng nếu cậu còn tiếp tục, Bạch Tu Văn tôi sẽ không bỏ qua cho cậu."
Tần Dương hừ lạnh, cười nhạt một tiếng. Hừ, bọn họ có tư cách gì để ra lệnh cho hắn ta. Đừng quên, trong tay hắn còn giữ đoạn video kia. Giờ, hắn mới là người ở thế chủ động, không phải là bọn họ. Hôm nay hắn đã đến đây thì buộc hắn phải lôi ả đàn bà chẳng khác gì con rắn độc kia xuống, buộc phải làm cho cô ta không thể nào ngóc đầu lên nổi.
Hắn nhếch môi đầy khinh bỉ.
"Mấy người nghĩ tôi đây sợ mấy người chắc? Trong tay tôi hoàn toàn có đoạn video thân mật của tôi với cô ta. Mấy người có muốn tôi chiếu lên đây cho mọi người cùng xem không?"
Tần Dương đưa tay vào túi áo, rút ra một chiếc USB rất nhỏ, giơ ra trước mặt toàn thể mọi người, khách khứa, phóng viên và cả gia đình bọn họ nữa.
Khuôn mặt của Tư Giai lúc trắng lúc xanh, chân của cô ta tê dại, không thể nhúc nhích. Cả người của cô ta run lên lẩy bẩy, môi khẽ mấp máy. Cô ta định nói gì đó nhưng cổ họng dường như bị thứ gì đó chặn lại, khiến cho cô ta không thể nói được gì cả.
Khắp cả hội trường đều là những tiếng xì xào bàn tán của mấy vị khách khứa có mặt ở đây.
"Chuyện này là sự thật à?"
"Không phải chứ, đường đường là đại tiểu thư cành vàng lá ngọc của Tư gia, vậy mà có thể làm ra loại chuyện này."
"Đúng là một người phụ nữ lẳng lơ."
"Bạch Duệ Thần cũng thật là đáng thương, tự dưng đi nhặt một chiếc giày rách về rồi nâng niu trên tay như viên ngọc quý vậy."
"Phải đó, tốn biết bao nhiêu tiền để tổ chức một hôn lễ như thế này mà kết quả lại.... Haizz."
"Nếu đúng là sự thật thì đảm bảo Bạch Duệ Thần sẽ không để yên cho người phụ nữ này đâu."
Những tiếng rì rầm to nhỏ đều lọt hết vào tai của Tư Giai. Cô ta trừng mắt nhìn bọn họ, cô ta chỉ muốn xông lên cào nát mặt những kẻ nói xấu sau lưng cô ta rồi hét thật to vào mặt bọn họ.
Bộ mấy người rảnh lắm hả? Tôi ngủ với ai thì liên quan gì đến mấy người? Các người quan hệ với ai liệu tôi có giống mấy người, làm một bà tám không?
Cô ta khẽ đưa mắt liếc nhìn về phía Bạch Duệ Thần, cô ta muốn biết phản ứng của hắn sẽ như thế nào?
Bạch Duệ Thần ta vẫn không lên tiếng, trán hắn nổi đầy gân xanh, hai bàn tay siết chặt lại, ánh mắt trở nên thâm sâu, khuôn mặt vẫn toả ra sự lạnh lẽo đến cực đại.
Bạch Duệ Thần không nói gì, hắn là đang giữ thể diện cho hai nhà họ Bạch- Tư. Nhưng không có nghĩa hắn không để bụng chuyện này.
Chứng kiến dáng vẻ kia của Bạch Duệ Thần, khuôn mặt Tần Dương thể hiện rõ sự hài lòng. Miệng hắn cong lên thành một đường. Ánh mắt hắn hướng về phía Bạch Duệ Thần, lộ rõ vẻ khiêu khích.
"Bạch Duệ Thần, anh có muốn xem xem vợ anh khi ở trên giường của tôi dâm đãng đến mức độ nào không?"
Hắn tiến về phía Bạch Duệ Thần, tay giơ chiếc USB chúa đoạn clip nhạy cảm của hắn và Tư Giai.
Bạch Duệ Thần im lặng, ánh mắt hắn nhìn khắp một lượt người đàn ông họ Tần này, hắn âm thầm đánh giá con người này. Đây cũng là một người giỏi giang trên thương trường, cũng chính là một đối thủ đáng gờm của Bạch Duệ Thần hắn.
Tư Giai hốt hoảng ngăn cản Tần Dương.
"Anh làm cái gì vậy? Tốt nhất là anh nên cút đi, nếu không tôi sẽ không tha cho anh đâu."
Rồi cô ta quay sang chỗ Bạch Duệ Thần, khẽ lay lay cánh tay hắn.
"Duệ Thần, anh đừng nghe lời anh ta, anh ta nói linh tinh đấy. Vì em không yêu anh ta nên anh ta ghi thù em, không muốn cho em được sống hạnh phúc. Anh ta thực chất chỉ là đang trả thù em mà thôi!"
Nghe những lời này của Tư Giai, chỉ khiến Tần Dương thêm chán ghét, khinh bỉ cô ta. Hắn đưa tay ngoáy ngoáy lỗ tai mình làm như là không nghe thấy, mặc kệ cho cô ta đang khóc lóc ỉ ôi, giải thích hết lời với Bạch Duệ Thần kia.
Tần Dương quay sang chỗ Tư Giai nhắc nhở cô ta.
"Cô nói tôi vu khống cho cô, vậy có cần tôi chứng minh không? Hay là để tôi chiếu cái đoạn phim này lên cho mọi người cùng thưởng thức nhá? Cô thấy thế nào? Được không?"
Cô ta rùng mình sợ hãi.
"Đủ rồi, không cần nói nữa."
Giọng nói này....là của Bạch Duệ Thần. Cuối cùng, hắn cũng chịu lên tiếng rồi.
Giọng của Bạch Duệ Thần chứa đầy sự giận dữ, ánh mắt của hắn dừng trên người Tần Dương. Hắn trầm mặc một lúc nhìn người đàn ông này khiến cho người ta không khỏi run sợ. Ai ai cũng cảm thấy lạnh buốt sống lưng.
Bạch Duệ Thần đưa mắt nhìn Tần Dương.
"Tần tổng này, tôi biết là anh có ý tốt. Nhưng hôm nay là hôn lễ của tôi và Tư Giai. Tuy anh nói Tư Giai đã từng là bạn gái anh nhưng hiện tại cô ấy lại chính là vợ tôi.
Tôi sẽ không để anh làm hại danh dự của vợ tôi đâu.
Tôi không cần biết trước đây hai người có quan hệ gì, tôi cũng không muốn quan tâm. Hai người có từng lên giường với nhau hay chưa, tôi cũng không muốn truy cứu. Giờ là thời đại văn minh, chuyện này vẫn rất bình thường.
Nhưng giờ hai chúng tôi đã kết hôn, tôi sẽ chấp nhận quá khứ của cô ấy, tôi không muốn để tâm. Tôi chỉ muốn tập trung lo cho tương lai của chúng tôi mà thôi!
Nếu anh Tần đây không còn gì khác, mời anh về cho, chúng tôi phải tiếp tục hôn lễ."
Bạch Duệ Thần cố gắng đè nén sự tức giận, phẫn nộ trong lòng, cắn răng mà nói ra những lời đó.
Cái sừng trên đầu hắn dài như vậy, hắn làm sao mà nuốt trôi được cái cục tức này. Nhưng hắn phải vì đại cục, hắn vẫn cần sự trợ giúp của nhà họ Tư, hôn lễ này bắt buộc phải diễn ra.
Biểu hiện của Bạch Duệ Thần không hề làm Tần Dương tức giận mà hắn lại còn bật cười.
"Nếu Bạch phó tổng đây đã nói vậy, Tần Dương tôi không còn gì để nói. Nhưng tôi phải cảnh báo anh, người vợ anh cho là hiền lành này không có như anh nghĩ đâu."
Bạch Duệ Thần gật đầu đáp lời hắn.
Ngay sau đó, Tần Dương rời đi trong sự ngỡ ngàng của khách khứa cùng đám phóng viên.
Về phía Tư Giai, cô ta ngay lập tức thở phào nhẹ nhõm. Cũng may Bạch Duệ Thần không hủy bỏ hôn lễ này, nếu không, cô ta sẽ mất tất cả. Cô ta hạnh phúc nhìn sang phía Bạch Duệ Thần.
"Chúng ta tiếp tục hôn lễ."
Bạch Duệ Thần lẳng lặng nói câu đó, cô ta lập tức gật đầu đồng ý ngay.
Hôn lễ được tiếp tục, hai bọn họ trao lại nhẫn cưới cho nhau khi nghi thức này vừa bị dán đoạn.
Tư Giai khẽ lồng chiếc nhẫn vào tay Bạch Duệ Thần, nhìn hắn đầy hạnh phúc.
Bạch Duệ Thần chẳng buồn nhìn cô ta, chỉ muốn nhanh chóng kết thúc hôn lễ này.
#còn
Tên truyện: Cô Vợ Mù.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương