Anh Trai Nuôi, Đến Bao Giờ Anh Mới Yêu Em
Chương 148: Quá Khứ Đau Lòng ( P1 )
bà ta định nói tiếp thì bị cô ngắt lời :- Lý Mộng Điệp, nếu bà không muốn miệng của mình bị khâu lại thì tốt nhất bà nên ngập miệng lại... bà đừng quên là chính bà là người chủ mưu hại chết mẹ tôi, tôi đã một lần tha thứ cho bà...?- Nhưng hôm nay thì lại không...tôi thấy hình như là pháp luật không khiến bà cảm thấy hối lỗi mà còn ngược lại, bà còn ngang ngược hơn... Lý Mộng Điệp bà nên nhớ là bà đang nói chuyện với một người có thể làm rung chuyển cái thành phố A rộng lớn đây...- Nếu pháp luật không chừng trị được cái tính độc ác này của bà, thì hãy để " tôi " thay pháp luật trừng phạt bà...!- Và một điều nữa bà hãy nhớ rõ là.?- Bà không phải là nữ chủ nhân của gia tộc Hạ gia... từ xưa đến nay nữ chủ nhân duy nhất của gia tộc Hạ gia chỉ có một, người đó chính là bà nội tôi...- Hạ lão phu nhân -- Và bà nội tôi đã truyền lại cái danh xưng đó cho đứa con dâu đầu của bà...- Đứa con dâu mà bà yêu thương nhất và người đó là... " Hà Tử Lan " bà ấy cũng chính là người mẹ vĩ đại nhất của tôi !- Người mẹ mà tôi luôn luôn tự hào ở trong tim... tôi đã được bà nội của tôi cũng tức là người mẹ của chủ nhân Hạ gia thời hiện đại, ông Hạ Văn Sang đây...!* Bà tôi kể rằng :- Tiểu Bích à... cháu có muốn biết ngày xưa mẹ cháu làm dâu nhà Hạ gia ta ra sao không ?- Dạ, con muốn biết ạ, bà kể cho cháu nghe nhé ạ !- Mẹ cháu là một người cực kỳ tài giỏi và thông minh lại còn công dung ngôn hạnh nữa... cháu biết tại sao không, tại mẹ cháu là con gái của một vị tham mưu trưởng cực nổi tiếng ở thành phố A của chúng ta ngày xưa...- Là một vị tiểu thư thực thụ... nhưng không may là khi mẹ cháu tròn đúng 20 tuổi thì lúc đó gia đình mẹ cháu tức là ông bà ngoại cháu đã hy sinh vì cứu mẹ cháu thoát khỏi nguy hiểm khi bị kẻ thù ám sát...- Ông bà ngoại cháu đã mất khi xe cấp cứu đang trên đường đến bệnh viện vì bị bọn chúng nổ súng và vết thương quá nặng nên ông bà ngoại cháu đã không qua khỏi...- Khi mẹ cháu tỉnh lại việc đầu tiên mà mẹ cháu nói là tình hình của ông bà ngoại cháu... nhưng khi nghe tin ông bà ngoại cháu đã mất đi, mẹ cháu như phát điên mà không màng đến vết thương của mình mà chạy đến phòng khám nghiệm tử thi ngay lập tức, mặc cho các bác sĩ có ngăn lại nhưng cũng đều vô dụng cả...- Và ngay khi chính mắt mẹ cháu chứng kiến hai cơ thể lạnh đến thấu xương của ông bà ngoại cháu thì lúc đó mẹ cháu như cảm nhận được là bầu trời đang dần sụp đỗ trước mặt mẹ cháu vậy...- Mẹ cháu không tin là ông bà ngoại cháu đã mất và rời đi để một mình mẹ cháu ở lại đây với thế giới tàn nhẫn này... mẹ cháu như phát điên tới nỗi bệnh viện họ còn định sẽ đưa mẹ cháu tới bệnh viện tâm thần nữa kìa.- Ngày mà họ định chở mẹ cháu tới đó thì mẹ cháu một mực không chịu vì thấy mẹ cháu quá cương quyết nên họ đành thôi, mấy ngày sau mẹ cháu dần chấp nhận việc là ông bà ngoại cháu đã mất và dần dần mẹ cháu trở lại bình thường...- Vì không muốn nhớ lại cảnh đêm đó và những hình ảnh về ông bà ngoại cháu khi còn sống ở trong căn nhà nên mẹ cháu đã bán hết những vật dụng có giá trị ở trong nhà và cả căn nhà mà ngày xưa mẹ và ông bà ngoại cháu đã từng ở...- Khi bán xong thì mẹ cháu liền đi sang thành phố khác mà sống và mua 1 căn nhà nho nhỏ đủ cho một mình mẹ cháu ở và sống qua ngày... mẹ cháu chỉ đem theo những quần áo và đồ kỷ niệm của ông bà ngoại đã tặng cho mẹ cháu vào những diệp ngày quan trọng...- Và mấy năm sau mẹ và ba chá mới gặp nhau đó... và mấy tháng sau mẹ và ba cháu đã tổ chức lễ cưới long trọng nhất và 1 năm sau cháu yêu của bà đã xuất hiện trong bụng của con dâu yêu quý của bà đây...- Nhưng chuyện không vui mới bắt đầu lộ diện... rằng việc khó xin cháu ra nên mẹ cháu đã ra huyết và đang trong trạng thái nguy hiểm nhất của mẹ cháu và cháu... bác sĩ đưa ra tờ giấy để ba cháu ký vào sinh mổ nhưng phần trăm sống của mẹ cháu và cháu rất thấp...- Bác sĩ nói là ?- Mẹ cháu ra huyết rất nhiều nhưng cháu vẫn chưa ra... bây giờ 2 sinh mạng mẹ cháu và cháu đều đang nằm trong tờ giấy xác nhận mổ này ở trong tay cha cháu...- Cha cháu ngay lúc đó như sụp đỗ và không tin vào tai mình vì vị bác sĩ này đã nói là ? - Bây giờ sản phụ đang rất nguy hiểm, thời điểm này nếu như không mổ thì có lẽ sẽ có hai sinh ra đi... bây giờ người nhà chọn đi...- 1 là - Giữ mẹ sẽ mất con...- 2 là - Giữ con sẽ mất mẹ...- Người nhà hãy chọn và ký vào giấy xác nhận mổ này...- Khi cha cháu nhìn vào phòng và thấy mẹ cháu đang la hét vì sự đau bụng đến cả đổ mồ hội, vì cha cháu không muốn mất đi người phụ nữa mà mình yêu nhất nên cha cháu quyết định giữ mẹ cháu lại và bỏ cháu...- Cháu đừng vội mà trách cha cháu vì cha cháu thời điểm đó nghĩ là, nếu mất con thì một thời gian sau sẽ có lại nên không sao... nhưng mất đi người mà cha cháu yêu nhất và đi tìm lại người vợ như mẹ cháu đây thì sẽ không bao giờ tìm thấy được...- Vợ chỉ có một... còn con thì mất cũng được nếu không có thai lại thì cha và mẹ cháu sẽ tìm con nuôi và yêu thương con bé như con ruột...- Cha cháu lúc đó chỉ một chút nữa thôi thì đã ký vào giấy xác nhận mổ và cứu mẹ và mất con... nhưng mẹ con ngay phút quyết định thì mẹ con đã hét lên là...?
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương