Anti-Fan Số Một
Chương 79
Trâu Hàn nhận ra Quan tự tại, là do đã từng gặp ở nhà hàng Nhật lần kia.
Cũng giống vậy, Quan tự tại đương nhiên cũng nhận ra Trâu Hàn.
Thực ra hôm đó ở nhà hàng Nhật, Quan tự tại chỉ nhìn lướt qua một chút thôi, cậu ta thấy rõ mặt Trâu Hàn, nhưng không nhìn kĩ xem người còn lại có phải Ngu Thành Hà hay không, dù sao người trên màn ảnh và người thật vẫn hơi khác nhau. Thế nên lần trước lúc nghe Thủy Yêu Yêu nói Ngu Thành Hà là gay, Quan tự tại còn rất kinh ngạc.
Sau đó chuyện của Kỷ Dật Văn vỡ lở, Quan tự tại vì có quan hệ với Mèo mắt to nên vẫn luôn chú ý tới vụ này, còn xem buổi livestream họp báo của Ngu Thành Hà.
Cậu ta là một trong số ít để ý tới mặt mũi Trâu Hàn, sau đó chỉ trong nháy mắt đã nhận ra Trâu Hàn chính là cậu trai ăn cơm trong nhà hàng Nhật lần kia.
Kết hợp với tin tức ngầm mà Thủy Yêu Yêu nói, Quan tự tại đã có thể xác định Trâu Hàn cùng Ngu Thành Hà là quan hệ người yêu. Lần này tới gặp Mèo mắt to, cậu ta còn định nói cho Mèo mắt to nghe chuyện Ngu Thành Hà cũng là gay, kim chủ của Ngu Thành Hà còn có dáng dấp rất đáng yêu.
Không ngờ, cậu ta vừa tới liền thấy Trâu Hàn trước tiên, tâm tình lập tức vô cùng phức tạp.
Tâm tình của Trâu Hàn cũng rất phức tạp, mấy tên gay bọn họ tự nhận là bạn tốt hàn huyên mấy năm, chuyện gì của nhau cũng biết, không khác mấy so với bạn bè trong hiện thực, thậm chí còn thân mật hơn một tí.
Không nghĩ tới, mỗi người bọn họ vẫn còn che giấu nhiều bí mật nhỏ như vậy.
Đặc biệt là, hai người kia rốt cuộc giấu cậu thông đồng với nhau từ khi nào?!!!
Tình hữu nghị ba người đã nói đâu, sao tự dưng lại biến thành tình yêu hai người hả hả hả?
Hai người thần sắc phức tạp nhìn nhau một lúc lâu, mãi tới tận khi điện thoại di động của Trâu Hàn vang lên, là Ngu Thành Hà gọi tới hỏi cậu đón được người chưa.
Ngu Thành Hà vốn không mấy yên tâm để Trâu Hàn một mình đi đón, cuối cùng Trâu Hàn miễn cưỡng đồng ý mang vệ sĩ theo, anh mới yên tâm. Lúc này anh tính ra chuyến bay của Quan tự tại đã đáp đất rồi, nên mới gọi điện tới hỏi.
Trâu Hàn vừa mới tỉnh lại từ trong nỗi khiếp sợ, vội vã trả lời Ngu Thành Hà, rồi nói với Quan tự tại, “Quan Quan, ông lên xe trước đi.”
Quan tự tại cũng tỉnh táo lại, cất hành lý cẩn thận rồi ngồi vào ghế phụ phía trước, hai người mặt đối mặt nhìn nhau một hồi, không hẹn mà cùng nở nụ cười.
“Cái tên lừa đảo này!”
“Cái tên lừa đảo này!”
Hai người trăm miệng một lời nói.
“Tui lừa ông hồi nào?” Quan tự tại có hơi kích động, “Ông mới là lừa đảo á, ông nói ông là anti-fan của Ngu Thành Hà mà? Mắc công tui đau lòng ông nửa ngày, kết quả ông thì tốt rồi, sao tự dưng lại ở cùng một chỗ với hắn? Thảo nào thấy ông toàn đăng mấy cái hắc liêu tào lao không.”
“Lúc đầu tui đúng là anti-fan của ảnh mà, nhưng mà anti một hồi cái… không hiểu hả? Mấy người cũng thấy rồi đó, ảnh làm rất nhiều chuyện vì tui, tui còn có thể anti ảnh sao?” Trâu Hàn giải thích, “Tui định nói cho mấy người rồi, nhưng chẳng phải là do chưa tìm được cơ hội sao?”
Quan tự tại: “Cắt.”
Vẫn thấy tức vụ mình bị lừa.
“Ông còn nói tui nữa? Vậy hai người thì sao?” Trâu Hàn lập tức phản kích, “Hai người rốt cuộc lén lút sau lưng tui thông đồng từ hồi nào? Hồi đó ông nói ông không cua mà? Đã vậy còn cứ diễn kịch trước mặt tui!”
Quan tự tại không hiểu đầu cua tai nheo gì, “Ông đang nói chuyện gì? Tui với ai cơ?”
“Còn giả bộ! Đương nhiên là ông với Yêu Yêu.” Trâu Hàn tức giận nói.
Quan tự tại càng mơ hồ hơn, “Tui với Yêu Yêu? Tui nhớ là tui nói với ông rồi mà? Tui cũng cong.”
“Tui biết mà, Yêu Yêu chẳng phải là… Ủa không đúng, từ từ.” Trâu Hàn rốt cuộc nhận ra có chỗ nào sai sai, “Ông không biết Thủy Yêu Yêu là nam hả?”
Quan tự tại khiếp sợ đầy mặt, “Tui không biết! Yêu Yêu là nam á?! Bả xinh đẹp như vậy mà là nam á?”
Trâu Hàn: “…”
Quan tự tại thật sự không biết!
“Không đúng, vậy hôm tụi mình gặp nhau đó…” Trâu Hàn có hơi không chắc chắn, “Ông đi xem mắt đúng không?”
“Xem mắt?” Quan tự tại sờ mũi một cái, có chút không dễ chịu, “Là đi gặp… cái người kia, từng nói với ông rồi đó, lúc đùa giỡn nó có nói là cái này giống đi xem mắt, nhưng thật ra chỉ có thể coi là bạn trên mạng gặp nhau thôi.”
Trâu Hàn: “…”
Được rồi, cuối cùng cậu đã hiểu tại sao hôm đó lúc Lộ Nam nghe thấy cậu nói “xem mắt”, vừa có vẻ muốn nói lại thôi vừa không phủ nhận.
Tâm tình Trâu Hàn càng phức tạp hơn, “Người bạn trên mạng… cậu hẹn đó, có phải mặc một bộ áo gió dài màu đen, còn mang một đôi bao tay da màu đen không?”
Quan tự tại gật gật đầu, nơm nớp lo sợ hỏi, “Ý, ý ông là sao?”
Trâu Hàn vẫn chưa hết hy vọng mà nói thầm, “Nhưng mà hôm đó hai đứa tụi mình đâu có mặc đồ giống nhau đâu, tui nhận sai người thì thôi, sao anh ta cũng nhận sai người?”
“Nhận sai người?” Quan tự tại đã đoán được đại khái chuyện gì xảy ra, không dám tin mà nói, “Nó đến trước, nên để tui trực tiếp đi tìm nó, tui không có nói cho nó biết tui mặc gì, nó nói là…”
Thằng đó nói nó nhất định có thể nhận ra tui, Quan tự tại nuốt ngược câu này vào, tiếp tục nói, “Tại lúc đó tui chưa quen đường, nên đến muộn, sau đó muốn tìm nó thì phát hiện ra tất cả phương thức liên lạc đều bị block hết rồi. Thậm chí nó còn xóa game tụi tui cùng chơi nữa, bây giờ ông nói với tui là… nhận sai người?”
Nếu không phải Trâu Hàn hiện tại đang lái xe, cậu quả thực muốn quỳ xuống lạy Quan tự tại.
Hôm đó lúc Ngu Thành Hà ăn cơm, anh cởi áo khoác cùng đôi bao tay ra, cho nên hẳn là Quan tự tại cũng không nghĩ tới hướng nhận lầm người.
Cậu ta vẫn luôn cho rằng, bởi vì mình tới muộn, Lộ Nam không muốn đợi thêm, nên mới xóa hết phương thức liên lạc với cậu ta. Khoảng thời gian này, cậu ta vừa buồn Lộ Nam không mấy yêu thích cậu ta, vừa tự trách bản thân và ảo não.
“Xin lỗi.” Trâu Hàn bây giờ chỉ có thể nói, “Quả thật là nhận sai người, hôm đó tui với Ngu Thành Hà cũng xem mắt ở đó, sau đó Ngu Thành Hà cũng mặc áo gió đen, đeo găng tay da màu đen. Lúc tui tới, tui thấy Lộ Nam trước, tưởng anh ta là người xem mắt với tui, nên mới nói với anh ta vài câu tuyệt tình. Anh ta cho rằng tui là ông, chắc là tưởng ông đùa giỡn anh ta cho nên mới tức giận như vậy? Thật sự cực kỳ xin lỗi, tất cả đều là lỗi của tui.”
“Không đúng, ông chờ chút.” Quan tự tại bị cậu nói tới choáng váng, “Ông nói ông nhận sai đối tượng hẹn hò, nhưng hôm đó tui rõ ràng thấy ông với Ngu Thành Hà ngồi ăn cơm chung mà.”
Lúc này Trâu Hàn mới phát hiện mình sốt ruột, chưa nói rõ đầu đuôi câu chuyện, nên tốn thêm mười phút kể cho Quan tự tại nghe tình sử của mình.
Quan tự tại nghe xong, im lặng nửa ngày mới nghẹn ra được một câu, “Ông nói hai ông dằn vặt nhau vì cái gì chứ?”
“Thực sự rất xin lỗi, tui đâu nghĩ tới sẽ có chuyện trùng hợp như vậy đâu?” Trâu Hàn thừa dịp đèn đỏ dừng xe, uống một ngụm.
Quan tự tại dừng một chút, lại hỏi, “Cho nên, cái tên kia… gọi là Lộ Nam? Hồi nãy ông nói Yêu Yêu là nam, bả… hai người bọn họ là cùng một người?”
Lần này đổi thành Trâu Hàn ngạc nhiên, “Không phải ông đi xem mắt với Yêu Yêu hả?”
Quan tự tại lắc đầu một cái, “Tui chưa bao giờ biết cậu ấy là nam, không phải tui nói với ông rồi sao? Tui với… là biết nhau trong game.”
Trâu Hàn cũng nghẹn lời.
Thế giới này thiệt là kì diệu.
Bạn gay tốt chơi game chung, hóa ra cũng là bạn gay tốt viết truyện chung.
Rồi như cậu và Ngu Thành Hà, khi còn bé có thể gặp nhau đã rất thần kỳ, sau khi lớn lên phương thức gặp gỡ càng kì lạ.
“Cái này gọi là duyên phận.” Trâu Hàn vẫn rất cao hứng cho bọn họ, “Muốn ngăn cũng ngăn không nổi.”
Quan tự tại thì không lạc quan như vậy, “Cho nên, Lộ Nam kia… chính là đạo diễn Lộ Nam xuất hiện trong livestream hả?”
“Đúng, chính là anh ta.” Trâu Hàn còn chưa ý thức được tâm tình của Quan tự tại, “Đẹp trai ha?”
Quan tự tại mím mím môi, “Cho nên, mấy ông ở trong cùng một đoàn phim? Nói cách khác, cậu ấy biết hết tất cả mọi chuyện rồi?”
“Chưa, anh ta còn chưa biết.” Trâu Hàn vội vàng nói, “Tui không phải đã nói muốn ông đừng nói với anh ta sao? Tui còn đang định cho anh ta một ‘kinh hỉ’ đây nè.”
Chuyện Quan tự tại đang để trong lòng cùng chuyện Trâu Hàn nói căn bản không phải cùng một thứ, “Ý tui là, chuyện nhận sai người này… sau đó chẳng phải mấy ông quen biết nhau sao?”
Trâu Hàn vừa nghe cậu ta nói thế, bỗng dưng ý thức được một vấn đề nghiêm trọng, “Đúng ha, chuyện nhận sai người này tui có nói với anh ta rồi, mà ý của anh ta là, hình như là anh ta không liên lạc được với ông… ủa vậy là ông cũng block anh ta luôn hả?”
“Cậu ta đã block tui rồi, tui còn giữ lại làm gì?” Quan tự tại hơi biệt nữu mà nhìn ra ngoài cửa sổ.
Trâu Hàn: “… Nhưng mà, không phải ông vẫn không bỏ xuống được sao?”
Vừa dứt lời liền cảm thấy chính mình sai rồi, đứng trên lập trường của Quan tự tại, cậu ta chạy tới một thành phố xa lạ để gặp bạn trên mạng có quan hệ ám muội với mình. Kết quả bạn trên mạng lại vì cậu ta chưa quen thuộc đường xa, đến muộn mấy phút, mà kéo cậu ta vào blacklist. Chuyện này đặt trên người ai cũng khó mà chịu được.
Dù vẫn yêu thích cũng không có lý nào tiếp tục giữ phương thức liên lạc của đối phương.
“Xin lỗi, đều là lỗi của tui.” Trâu Hàn nhất thời cảm thấy mình quả thực là nghiệp chướng nặng nề, “May mà hai người đều là bạn gay của tui, lỡ đâu là người không quen biết, tui nghĩ cũng không dám nghĩ…”
Thấy Quan tự tại vẫn còn không vui vẻ, Trâu Hàn đùa đùa cậu ta, “Lộ Nam cũng thật là, quá ư là bốc đồng, sao anh ta không hỏi thêm mấy câu chứ? Vầy đi, tui giúp ông đì anh ta, được không?”
Quan tự tại không nói được hay không được, Trâu Hàn nháy nháy mắt mấy cái, tiếp tục đùa, “Thôi, thế nào ông cũng nói không được, ông thích anh ta như vậy, sao mà nỡ đì anh ta được?”
Quan tự tại lập tức như mèo bị dẫm phải đuôi, trong nháy mắt xù lông lên, “Ai nói tui không nỡ?”
“Nỡ hả? Vậy thì tốt quá.” Trâu Hàn cười rộ lên, bắt đầu dương dương đắc ý nói với cậu ta về kế hoạch của mình, “Tui còn nói với Ngu Thành Hà, chờ ông tới rồi tụi mình tổ chức một party chủ đề trang phục nữ, mời Lộ Nam tới, ông thấy sao?”
Quan tự tại bị cậu cười đến nỗi mặt hơi đỏ, “Tui không muốn mặc đồ con gái.”
Trâu Hàn suy nghĩ một chút, lâm thời đổi ý, “Không sao, tụi mình không mặc, lừa Lộ Nam mặc là được rồi. Ông xem ảnh của Lộ Nam rồi, không muốn thấy bộ dáng người thật mặc đồ nữ à?”
Quan tự tại nghiêng đầu suy nghĩ một chút, không đồng ý cũng không từ chối.
Trâu Hàn biết cậu ta đã động lòng, trực tiếp đánh nhịp, “Cứ quyết định vậy đi. Tui dẫn ông tới nhà tui cất hành lý trước, rồi sau đó tụi mình tới đoàn phim gặp Lộ Nam.”
Trâu Hàn trước tiên đưa Quan tự tại trở về nhà một chuyến, để cậu ta nghỉ ngơi một lúc, dành thời gian tiếp thu thông tin, sau đó hai người mới khởi hành đi tới đoàn phim.
Trên đường, Quan tự tại nói với Trâu Hàn, “Đến đoàn phim, ông khoan hẵng bộc lộ thân phận của tui.”
Trâu Hàn thực ra cũng có ý này, nhưng nghe Quan tự tại nói vậy, vẫn không nhịn được mà hỏi, “Tại sao?”
Quan tự tại mở mắt nhìn về hướng khác, “Không phải ông nói muốn để Lộ Nam mặc đồ nữ tham gia party sao? Tới lúc đó ông giới thiệu tui, có phải càng kinh hỉ hơn nhiều không?”
Trâu Hàn: “… Cũng hợp lý.”
Nhưng cậu biết rõ, lý do chân chính của Quan tự tại tuyệt đối không phải thế.
Cậu ta muốn làm gì nhỉ?
Thời điểm đến đoàn phim, Trâu Hàn bỗng nhiên minh bạch.
Trong lòng Quan tự tại hẳn là vẫn không thoải mái, còn có bất an, cậu ta muốn thử nghiệm Lộ Nam.
Xem xem Lộ Nam là yêu thích người thật, hay là yêu thích cái người trong game.
Má ơi, ngẫm lại thấy thảm vcl.
Trâu Hàn lén lút thay Lộ Nam đổ mồ hôi lạnh
Cũng giống vậy, Quan tự tại đương nhiên cũng nhận ra Trâu Hàn.
Thực ra hôm đó ở nhà hàng Nhật, Quan tự tại chỉ nhìn lướt qua một chút thôi, cậu ta thấy rõ mặt Trâu Hàn, nhưng không nhìn kĩ xem người còn lại có phải Ngu Thành Hà hay không, dù sao người trên màn ảnh và người thật vẫn hơi khác nhau. Thế nên lần trước lúc nghe Thủy Yêu Yêu nói Ngu Thành Hà là gay, Quan tự tại còn rất kinh ngạc.
Sau đó chuyện của Kỷ Dật Văn vỡ lở, Quan tự tại vì có quan hệ với Mèo mắt to nên vẫn luôn chú ý tới vụ này, còn xem buổi livestream họp báo của Ngu Thành Hà.
Cậu ta là một trong số ít để ý tới mặt mũi Trâu Hàn, sau đó chỉ trong nháy mắt đã nhận ra Trâu Hàn chính là cậu trai ăn cơm trong nhà hàng Nhật lần kia.
Kết hợp với tin tức ngầm mà Thủy Yêu Yêu nói, Quan tự tại đã có thể xác định Trâu Hàn cùng Ngu Thành Hà là quan hệ người yêu. Lần này tới gặp Mèo mắt to, cậu ta còn định nói cho Mèo mắt to nghe chuyện Ngu Thành Hà cũng là gay, kim chủ của Ngu Thành Hà còn có dáng dấp rất đáng yêu.
Không ngờ, cậu ta vừa tới liền thấy Trâu Hàn trước tiên, tâm tình lập tức vô cùng phức tạp.
Tâm tình của Trâu Hàn cũng rất phức tạp, mấy tên gay bọn họ tự nhận là bạn tốt hàn huyên mấy năm, chuyện gì của nhau cũng biết, không khác mấy so với bạn bè trong hiện thực, thậm chí còn thân mật hơn một tí.
Không nghĩ tới, mỗi người bọn họ vẫn còn che giấu nhiều bí mật nhỏ như vậy.
Đặc biệt là, hai người kia rốt cuộc giấu cậu thông đồng với nhau từ khi nào?!!!
Tình hữu nghị ba người đã nói đâu, sao tự dưng lại biến thành tình yêu hai người hả hả hả?
Hai người thần sắc phức tạp nhìn nhau một lúc lâu, mãi tới tận khi điện thoại di động của Trâu Hàn vang lên, là Ngu Thành Hà gọi tới hỏi cậu đón được người chưa.
Ngu Thành Hà vốn không mấy yên tâm để Trâu Hàn một mình đi đón, cuối cùng Trâu Hàn miễn cưỡng đồng ý mang vệ sĩ theo, anh mới yên tâm. Lúc này anh tính ra chuyến bay của Quan tự tại đã đáp đất rồi, nên mới gọi điện tới hỏi.
Trâu Hàn vừa mới tỉnh lại từ trong nỗi khiếp sợ, vội vã trả lời Ngu Thành Hà, rồi nói với Quan tự tại, “Quan Quan, ông lên xe trước đi.”
Quan tự tại cũng tỉnh táo lại, cất hành lý cẩn thận rồi ngồi vào ghế phụ phía trước, hai người mặt đối mặt nhìn nhau một hồi, không hẹn mà cùng nở nụ cười.
“Cái tên lừa đảo này!”
“Cái tên lừa đảo này!”
Hai người trăm miệng một lời nói.
“Tui lừa ông hồi nào?” Quan tự tại có hơi kích động, “Ông mới là lừa đảo á, ông nói ông là anti-fan của Ngu Thành Hà mà? Mắc công tui đau lòng ông nửa ngày, kết quả ông thì tốt rồi, sao tự dưng lại ở cùng một chỗ với hắn? Thảo nào thấy ông toàn đăng mấy cái hắc liêu tào lao không.”
“Lúc đầu tui đúng là anti-fan của ảnh mà, nhưng mà anti một hồi cái… không hiểu hả? Mấy người cũng thấy rồi đó, ảnh làm rất nhiều chuyện vì tui, tui còn có thể anti ảnh sao?” Trâu Hàn giải thích, “Tui định nói cho mấy người rồi, nhưng chẳng phải là do chưa tìm được cơ hội sao?”
Quan tự tại: “Cắt.”
Vẫn thấy tức vụ mình bị lừa.
“Ông còn nói tui nữa? Vậy hai người thì sao?” Trâu Hàn lập tức phản kích, “Hai người rốt cuộc lén lút sau lưng tui thông đồng từ hồi nào? Hồi đó ông nói ông không cua mà? Đã vậy còn cứ diễn kịch trước mặt tui!”
Quan tự tại không hiểu đầu cua tai nheo gì, “Ông đang nói chuyện gì? Tui với ai cơ?”
“Còn giả bộ! Đương nhiên là ông với Yêu Yêu.” Trâu Hàn tức giận nói.
Quan tự tại càng mơ hồ hơn, “Tui với Yêu Yêu? Tui nhớ là tui nói với ông rồi mà? Tui cũng cong.”
“Tui biết mà, Yêu Yêu chẳng phải là… Ủa không đúng, từ từ.” Trâu Hàn rốt cuộc nhận ra có chỗ nào sai sai, “Ông không biết Thủy Yêu Yêu là nam hả?”
Quan tự tại khiếp sợ đầy mặt, “Tui không biết! Yêu Yêu là nam á?! Bả xinh đẹp như vậy mà là nam á?”
Trâu Hàn: “…”
Quan tự tại thật sự không biết!
“Không đúng, vậy hôm tụi mình gặp nhau đó…” Trâu Hàn có hơi không chắc chắn, “Ông đi xem mắt đúng không?”
“Xem mắt?” Quan tự tại sờ mũi một cái, có chút không dễ chịu, “Là đi gặp… cái người kia, từng nói với ông rồi đó, lúc đùa giỡn nó có nói là cái này giống đi xem mắt, nhưng thật ra chỉ có thể coi là bạn trên mạng gặp nhau thôi.”
Trâu Hàn: “…”
Được rồi, cuối cùng cậu đã hiểu tại sao hôm đó lúc Lộ Nam nghe thấy cậu nói “xem mắt”, vừa có vẻ muốn nói lại thôi vừa không phủ nhận.
Tâm tình Trâu Hàn càng phức tạp hơn, “Người bạn trên mạng… cậu hẹn đó, có phải mặc một bộ áo gió dài màu đen, còn mang một đôi bao tay da màu đen không?”
Quan tự tại gật gật đầu, nơm nớp lo sợ hỏi, “Ý, ý ông là sao?”
Trâu Hàn vẫn chưa hết hy vọng mà nói thầm, “Nhưng mà hôm đó hai đứa tụi mình đâu có mặc đồ giống nhau đâu, tui nhận sai người thì thôi, sao anh ta cũng nhận sai người?”
“Nhận sai người?” Quan tự tại đã đoán được đại khái chuyện gì xảy ra, không dám tin mà nói, “Nó đến trước, nên để tui trực tiếp đi tìm nó, tui không có nói cho nó biết tui mặc gì, nó nói là…”
Thằng đó nói nó nhất định có thể nhận ra tui, Quan tự tại nuốt ngược câu này vào, tiếp tục nói, “Tại lúc đó tui chưa quen đường, nên đến muộn, sau đó muốn tìm nó thì phát hiện ra tất cả phương thức liên lạc đều bị block hết rồi. Thậm chí nó còn xóa game tụi tui cùng chơi nữa, bây giờ ông nói với tui là… nhận sai người?”
Nếu không phải Trâu Hàn hiện tại đang lái xe, cậu quả thực muốn quỳ xuống lạy Quan tự tại.
Hôm đó lúc Ngu Thành Hà ăn cơm, anh cởi áo khoác cùng đôi bao tay ra, cho nên hẳn là Quan tự tại cũng không nghĩ tới hướng nhận lầm người.
Cậu ta vẫn luôn cho rằng, bởi vì mình tới muộn, Lộ Nam không muốn đợi thêm, nên mới xóa hết phương thức liên lạc với cậu ta. Khoảng thời gian này, cậu ta vừa buồn Lộ Nam không mấy yêu thích cậu ta, vừa tự trách bản thân và ảo não.
“Xin lỗi.” Trâu Hàn bây giờ chỉ có thể nói, “Quả thật là nhận sai người, hôm đó tui với Ngu Thành Hà cũng xem mắt ở đó, sau đó Ngu Thành Hà cũng mặc áo gió đen, đeo găng tay da màu đen. Lúc tui tới, tui thấy Lộ Nam trước, tưởng anh ta là người xem mắt với tui, nên mới nói với anh ta vài câu tuyệt tình. Anh ta cho rằng tui là ông, chắc là tưởng ông đùa giỡn anh ta cho nên mới tức giận như vậy? Thật sự cực kỳ xin lỗi, tất cả đều là lỗi của tui.”
“Không đúng, ông chờ chút.” Quan tự tại bị cậu nói tới choáng váng, “Ông nói ông nhận sai đối tượng hẹn hò, nhưng hôm đó tui rõ ràng thấy ông với Ngu Thành Hà ngồi ăn cơm chung mà.”
Lúc này Trâu Hàn mới phát hiện mình sốt ruột, chưa nói rõ đầu đuôi câu chuyện, nên tốn thêm mười phút kể cho Quan tự tại nghe tình sử của mình.
Quan tự tại nghe xong, im lặng nửa ngày mới nghẹn ra được một câu, “Ông nói hai ông dằn vặt nhau vì cái gì chứ?”
“Thực sự rất xin lỗi, tui đâu nghĩ tới sẽ có chuyện trùng hợp như vậy đâu?” Trâu Hàn thừa dịp đèn đỏ dừng xe, uống một ngụm.
Quan tự tại dừng một chút, lại hỏi, “Cho nên, cái tên kia… gọi là Lộ Nam? Hồi nãy ông nói Yêu Yêu là nam, bả… hai người bọn họ là cùng một người?”
Lần này đổi thành Trâu Hàn ngạc nhiên, “Không phải ông đi xem mắt với Yêu Yêu hả?”
Quan tự tại lắc đầu một cái, “Tui chưa bao giờ biết cậu ấy là nam, không phải tui nói với ông rồi sao? Tui với… là biết nhau trong game.”
Trâu Hàn cũng nghẹn lời.
Thế giới này thiệt là kì diệu.
Bạn gay tốt chơi game chung, hóa ra cũng là bạn gay tốt viết truyện chung.
Rồi như cậu và Ngu Thành Hà, khi còn bé có thể gặp nhau đã rất thần kỳ, sau khi lớn lên phương thức gặp gỡ càng kì lạ.
“Cái này gọi là duyên phận.” Trâu Hàn vẫn rất cao hứng cho bọn họ, “Muốn ngăn cũng ngăn không nổi.”
Quan tự tại thì không lạc quan như vậy, “Cho nên, Lộ Nam kia… chính là đạo diễn Lộ Nam xuất hiện trong livestream hả?”
“Đúng, chính là anh ta.” Trâu Hàn còn chưa ý thức được tâm tình của Quan tự tại, “Đẹp trai ha?”
Quan tự tại mím mím môi, “Cho nên, mấy ông ở trong cùng một đoàn phim? Nói cách khác, cậu ấy biết hết tất cả mọi chuyện rồi?”
“Chưa, anh ta còn chưa biết.” Trâu Hàn vội vàng nói, “Tui không phải đã nói muốn ông đừng nói với anh ta sao? Tui còn đang định cho anh ta một ‘kinh hỉ’ đây nè.”
Chuyện Quan tự tại đang để trong lòng cùng chuyện Trâu Hàn nói căn bản không phải cùng một thứ, “Ý tui là, chuyện nhận sai người này… sau đó chẳng phải mấy ông quen biết nhau sao?”
Trâu Hàn vừa nghe cậu ta nói thế, bỗng dưng ý thức được một vấn đề nghiêm trọng, “Đúng ha, chuyện nhận sai người này tui có nói với anh ta rồi, mà ý của anh ta là, hình như là anh ta không liên lạc được với ông… ủa vậy là ông cũng block anh ta luôn hả?”
“Cậu ta đã block tui rồi, tui còn giữ lại làm gì?” Quan tự tại hơi biệt nữu mà nhìn ra ngoài cửa sổ.
Trâu Hàn: “… Nhưng mà, không phải ông vẫn không bỏ xuống được sao?”
Vừa dứt lời liền cảm thấy chính mình sai rồi, đứng trên lập trường của Quan tự tại, cậu ta chạy tới một thành phố xa lạ để gặp bạn trên mạng có quan hệ ám muội với mình. Kết quả bạn trên mạng lại vì cậu ta chưa quen thuộc đường xa, đến muộn mấy phút, mà kéo cậu ta vào blacklist. Chuyện này đặt trên người ai cũng khó mà chịu được.
Dù vẫn yêu thích cũng không có lý nào tiếp tục giữ phương thức liên lạc của đối phương.
“Xin lỗi, đều là lỗi của tui.” Trâu Hàn nhất thời cảm thấy mình quả thực là nghiệp chướng nặng nề, “May mà hai người đều là bạn gay của tui, lỡ đâu là người không quen biết, tui nghĩ cũng không dám nghĩ…”
Thấy Quan tự tại vẫn còn không vui vẻ, Trâu Hàn đùa đùa cậu ta, “Lộ Nam cũng thật là, quá ư là bốc đồng, sao anh ta không hỏi thêm mấy câu chứ? Vầy đi, tui giúp ông đì anh ta, được không?”
Quan tự tại không nói được hay không được, Trâu Hàn nháy nháy mắt mấy cái, tiếp tục đùa, “Thôi, thế nào ông cũng nói không được, ông thích anh ta như vậy, sao mà nỡ đì anh ta được?”
Quan tự tại lập tức như mèo bị dẫm phải đuôi, trong nháy mắt xù lông lên, “Ai nói tui không nỡ?”
“Nỡ hả? Vậy thì tốt quá.” Trâu Hàn cười rộ lên, bắt đầu dương dương đắc ý nói với cậu ta về kế hoạch của mình, “Tui còn nói với Ngu Thành Hà, chờ ông tới rồi tụi mình tổ chức một party chủ đề trang phục nữ, mời Lộ Nam tới, ông thấy sao?”
Quan tự tại bị cậu cười đến nỗi mặt hơi đỏ, “Tui không muốn mặc đồ con gái.”
Trâu Hàn suy nghĩ một chút, lâm thời đổi ý, “Không sao, tụi mình không mặc, lừa Lộ Nam mặc là được rồi. Ông xem ảnh của Lộ Nam rồi, không muốn thấy bộ dáng người thật mặc đồ nữ à?”
Quan tự tại nghiêng đầu suy nghĩ một chút, không đồng ý cũng không từ chối.
Trâu Hàn biết cậu ta đã động lòng, trực tiếp đánh nhịp, “Cứ quyết định vậy đi. Tui dẫn ông tới nhà tui cất hành lý trước, rồi sau đó tụi mình tới đoàn phim gặp Lộ Nam.”
Trâu Hàn trước tiên đưa Quan tự tại trở về nhà một chuyến, để cậu ta nghỉ ngơi một lúc, dành thời gian tiếp thu thông tin, sau đó hai người mới khởi hành đi tới đoàn phim.
Trên đường, Quan tự tại nói với Trâu Hàn, “Đến đoàn phim, ông khoan hẵng bộc lộ thân phận của tui.”
Trâu Hàn thực ra cũng có ý này, nhưng nghe Quan tự tại nói vậy, vẫn không nhịn được mà hỏi, “Tại sao?”
Quan tự tại mở mắt nhìn về hướng khác, “Không phải ông nói muốn để Lộ Nam mặc đồ nữ tham gia party sao? Tới lúc đó ông giới thiệu tui, có phải càng kinh hỉ hơn nhiều không?”
Trâu Hàn: “… Cũng hợp lý.”
Nhưng cậu biết rõ, lý do chân chính của Quan tự tại tuyệt đối không phải thế.
Cậu ta muốn làm gì nhỉ?
Thời điểm đến đoàn phim, Trâu Hàn bỗng nhiên minh bạch.
Trong lòng Quan tự tại hẳn là vẫn không thoải mái, còn có bất an, cậu ta muốn thử nghiệm Lộ Nam.
Xem xem Lộ Nam là yêu thích người thật, hay là yêu thích cái người trong game.
Má ơi, ngẫm lại thấy thảm vcl.
Trâu Hàn lén lút thay Lộ Nam đổ mồ hôi lạnh
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương