Ba Của Bảo Bảo Là Tổng Tài Khó Đối Phó
Chương 94
Tại buổi tiệc xã giao lần này, cô nghiễm nhiên trở thành tâm điểm trong mắt mọi người, Khắc Lý Tư dẫn cô đi qua bảng tên lưu niệm ở trung tâm, hai người ký tên mình lên đó, sau đó đứng trước ống kính của giới truyền thông, bên cạnh có một phóng viên cầm micro hỏi: “Anh Khắc Lý Tư, anh có thể giới thiệu cô gái bên cạnh anh là ai không?”
Khắc Lý Tư nhã nhặn phong độ trả lời, anh ấy mỉm cười: “Đương nhiên rồi, hôm nay tôi muốn giới thiệu cô ấy với tất cả mọi người, tên cô ấy là Dawn, dịch ra là bình minh, có nghĩa là rạng đông. Mọi người cũng có thể gọi cô ấy là Đồng Ân.”
“Chào cô Đồng Ân, xin hỏi cô chính là Dawn, người có thân phận bí ẩn trên mạng đó sao?”
Phóng viên đưa micro tới gần trước mặt Đường Thi.
Đường Thi cong môi mỉm cười: “Đúng vậy, người là Dawn trên mạng chính là tôi.”
Mọi người ai nấy đều kinh ngạc!
Một năm trước, một nhà thiết kế có tên Dawn xuất hiện, với những ý tưởng mới lạ, thiết kế xuất sắc, cô có những ý tưởng, cách nhìn nhận rất độc đáo của riêng mình về khái niệm không gian đa chiều, bao gồm các kiểu dáng sản phẩm thời trang cao cấp cũng đều được đánh giá tương đối cao, có người đã từng thử hẹn gặp Dawn, nhưng hầu như Dawn đều từ chối gặp mặt.
Vì vậy nhiều người cảm thấy cô rất thần bí, cô có một phòng làm việc mang tên mình, mỗi tháng họ sẽ tung ra một số kiểu túi xách được làm thủ công, mỗi một sản phẩm đều là phiên bản giới hạn, cho nên mỗi đợt đặt mua trước đều bị cháy hàng.
Có thể nói, vị tên Dawn này, chính là một ngôi sao lấp lánh nhưng chưa được biết đến trong làng thiết kế, thế nhưng hiện tại không ai ngờ tới người tên Dawn này lại đang đứng trước mặt họ, hơn nữa còn ưu tú xinh đẹp như vậy!
Đường Thi nở nụ cười thân thiện, ngay từ đầu người phóng viên kia biết cô chính là Dawn thì có chút căng thẳng, nhưng nụ cười dịu dàng của cô đã làm cho bầu không khí dãn ra, vì vậy phóng viên lại tiếp tục đặt câu hỏi: “Xin hỏi ngay từ đầu cô chọn tên này là có ý nghĩa gì?”
Ý nghĩa sao?
Trong mắt Đường Thi dường như chứa đựng vô số cảm xúc, trong phút chốc ánh mắt của cô chạm phải ánh mắt của Bạc Dạ ở dưới sân khấu, ánh mắt hai người không hẹn mà gặp, trong thoáng hốc cô như trở về quá khứ, mới chớp mắt đã qua bao nhiêu năm.
Thu lại cảm xúc của mình, Đường Thi thấp giọng cười, rồi nói: “Trước đây anh Khắc Lý Tư từng nói, ý nghĩa của Dawn chính là bình minh, là rạng đông. Tôi đã từng trải qua một khoảng thời gian sống trong tăm tối không ánh sáng mặt trời, khoảng thời gian đó đã ảnh hưởng rất lớn đối với tôi, có thể nói nó đã từng nhấn chìm tôi trong bóng tối, cho nên, tôi muốn được tỏa sáng hơn, tôi rất kỳ vọng vào cái tên bình minh, nếu như có thể, tôi sẵn sàng là bình mình của chính mình. Tôi tin rằng, bóng tối cuối cùng cũng sẽ gặp được bình minh, chính vì vậy bây giờ tôi đã quay trở lại, một lần nữa đứng ở đây, nói với bản thân, trời đã sáng rồi!”
Những lời này được nói ra hết sức chân thành, khiến mọi người vô cùng xúc động, nếu vừa rồi có người còn nghi hoặc nói Đường Thi sao có thể với tới Khắc Lý Tư, thì giờ phút này, tất cả những người đó đều đã bị khuất phục trước cô.
Lúc người phụ nữ ấy nói chuyện, tia sáng trong đáy mắt khiến mọi người không thể không chú ý, đúng vậy, cô là ai, cô cũng từng chật vật đứng trong tình cảnh bị mọi người vây quanh chú ý, về sau sống trong tăm tối, năm năm sống trong cảnh tù đày khiến cô sống không bằng chết, bây giờ cô quay trở lại, lại một lần nữa trở lại trước mắt công chúng.
Cô là ai? Cô là Đường Thi.
Ở Hải Thành, từ trước đến nay chỉ có một Đường Thi.
Từ lúc bắt đầu, cho đến hiện tại, dù là cô đã từng rơi vào tuyệt vọng. nhưng cuối cùng cũng sẽ gặp được bình minh, bất kể ai cũng đừng nghĩ đến việc chà đạp lên cô.
||||| Truyện đề cử: Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo (Cô Vợ Câm Mang Con Bỏ Chạy / Vợ Yêu Đem Con Bỏ Trốn Em Dám Sao) |||||
Anh ơi, nếu anh có linh thiêng, có thể thấy được khoảnh khắc này của em không? Em…lại một lần nữa bước vào giới thượng lưu này rồi, bây giờ em đang gánh vác trên vai sự tin tưởng của anh, một mình cũng có thể chiến đấu!
Khắc Lý Tư nhã nhặn phong độ trả lời, anh ấy mỉm cười: “Đương nhiên rồi, hôm nay tôi muốn giới thiệu cô ấy với tất cả mọi người, tên cô ấy là Dawn, dịch ra là bình minh, có nghĩa là rạng đông. Mọi người cũng có thể gọi cô ấy là Đồng Ân.”
“Chào cô Đồng Ân, xin hỏi cô chính là Dawn, người có thân phận bí ẩn trên mạng đó sao?”
Phóng viên đưa micro tới gần trước mặt Đường Thi.
Đường Thi cong môi mỉm cười: “Đúng vậy, người là Dawn trên mạng chính là tôi.”
Mọi người ai nấy đều kinh ngạc!
Một năm trước, một nhà thiết kế có tên Dawn xuất hiện, với những ý tưởng mới lạ, thiết kế xuất sắc, cô có những ý tưởng, cách nhìn nhận rất độc đáo của riêng mình về khái niệm không gian đa chiều, bao gồm các kiểu dáng sản phẩm thời trang cao cấp cũng đều được đánh giá tương đối cao, có người đã từng thử hẹn gặp Dawn, nhưng hầu như Dawn đều từ chối gặp mặt.
Vì vậy nhiều người cảm thấy cô rất thần bí, cô có một phòng làm việc mang tên mình, mỗi tháng họ sẽ tung ra một số kiểu túi xách được làm thủ công, mỗi một sản phẩm đều là phiên bản giới hạn, cho nên mỗi đợt đặt mua trước đều bị cháy hàng.
Có thể nói, vị tên Dawn này, chính là một ngôi sao lấp lánh nhưng chưa được biết đến trong làng thiết kế, thế nhưng hiện tại không ai ngờ tới người tên Dawn này lại đang đứng trước mặt họ, hơn nữa còn ưu tú xinh đẹp như vậy!
Đường Thi nở nụ cười thân thiện, ngay từ đầu người phóng viên kia biết cô chính là Dawn thì có chút căng thẳng, nhưng nụ cười dịu dàng của cô đã làm cho bầu không khí dãn ra, vì vậy phóng viên lại tiếp tục đặt câu hỏi: “Xin hỏi ngay từ đầu cô chọn tên này là có ý nghĩa gì?”
Ý nghĩa sao?
Trong mắt Đường Thi dường như chứa đựng vô số cảm xúc, trong phút chốc ánh mắt của cô chạm phải ánh mắt của Bạc Dạ ở dưới sân khấu, ánh mắt hai người không hẹn mà gặp, trong thoáng hốc cô như trở về quá khứ, mới chớp mắt đã qua bao nhiêu năm.
Thu lại cảm xúc của mình, Đường Thi thấp giọng cười, rồi nói: “Trước đây anh Khắc Lý Tư từng nói, ý nghĩa của Dawn chính là bình minh, là rạng đông. Tôi đã từng trải qua một khoảng thời gian sống trong tăm tối không ánh sáng mặt trời, khoảng thời gian đó đã ảnh hưởng rất lớn đối với tôi, có thể nói nó đã từng nhấn chìm tôi trong bóng tối, cho nên, tôi muốn được tỏa sáng hơn, tôi rất kỳ vọng vào cái tên bình minh, nếu như có thể, tôi sẵn sàng là bình mình của chính mình. Tôi tin rằng, bóng tối cuối cùng cũng sẽ gặp được bình minh, chính vì vậy bây giờ tôi đã quay trở lại, một lần nữa đứng ở đây, nói với bản thân, trời đã sáng rồi!”
Những lời này được nói ra hết sức chân thành, khiến mọi người vô cùng xúc động, nếu vừa rồi có người còn nghi hoặc nói Đường Thi sao có thể với tới Khắc Lý Tư, thì giờ phút này, tất cả những người đó đều đã bị khuất phục trước cô.
Lúc người phụ nữ ấy nói chuyện, tia sáng trong đáy mắt khiến mọi người không thể không chú ý, đúng vậy, cô là ai, cô cũng từng chật vật đứng trong tình cảnh bị mọi người vây quanh chú ý, về sau sống trong tăm tối, năm năm sống trong cảnh tù đày khiến cô sống không bằng chết, bây giờ cô quay trở lại, lại một lần nữa trở lại trước mắt công chúng.
Cô là ai? Cô là Đường Thi.
Ở Hải Thành, từ trước đến nay chỉ có một Đường Thi.
Từ lúc bắt đầu, cho đến hiện tại, dù là cô đã từng rơi vào tuyệt vọng. nhưng cuối cùng cũng sẽ gặp được bình minh, bất kể ai cũng đừng nghĩ đến việc chà đạp lên cô.
||||| Truyện đề cử: Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo (Cô Vợ Câm Mang Con Bỏ Chạy / Vợ Yêu Đem Con Bỏ Trốn Em Dám Sao) |||||
Anh ơi, nếu anh có linh thiêng, có thể thấy được khoảnh khắc này của em không? Em…lại một lần nữa bước vào giới thượng lưu này rồi, bây giờ em đang gánh vác trên vai sự tin tưởng của anh, một mình cũng có thể chiến đấu!
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương