Ba Kiếp Yêu Em
Chương 142: Cẩn Thận Một Chút.
Trần tiểu thư từ từ thôi!Không được phải nhanh lên đi!Vội vàng rời đi đến chỗ hẹn với ông chủ Lý, đi rất nhanh trên đường, vội vàng bắt xe.Xe kéo!Chạy nhanh được một chút được không?Dạ tiểu thư!Do quá nhanh nên đã bị thắng gấp khi dừng lại nhanh:Trần tiểu thư!Á!!!!Tiểu thư không sao chứ?Không sao?Này anh, anh chạy cẩn thận một chứ?Dạ tôi xin lỗi!Không sao đâu, tôi không sao mà!Cố có chắc mình không sao không?Chắc mà!Tiền của anh đây!Đa tạ tiểu thư.Mau đi đi!Trần tiểu thư, cô tốt bụng thật!Có gì đâu mau vào thôi.*** Đa tạ ông chủ Lý!Không có gì đâu Trần tiểu thư.Hợp tác lâu dài!Hợp tác lâu dài.Không ngờ ha, vụ thương thảo này là tốt như vậy?Không phải là công của cô sao Trần Tiểu Thư.Hừm! Mau về thôi!Mời tiểu thư!Chạy cẩn thận một chút nhé!Vâng!Xì xầm ở phía trước, có chuyện thế không biết, trước giờ luôn tò mò trước những chuyện như vậy, chen chân vào phía trước:Mau biến đi đồ ăn mày!Một người đàn ông dữ dằn đang trì triết cậu bé:Cháu không có ăn cắp!Còn nói nữa sao?Người đàn ông định đánh cậu bé:Dừng lại!Tiểu thư!Này ông! Ông sao lại đánh cậu bé hả?Này tiểu thư! Cô có biết là thằng nhóc này đã ăn cắp của tôi.Cậu bé ăn của ông bao tiền.Bao nhiêu đây đủ chưa?Đủ! Đủ rồi!Vị huynh đệ nhỏ, sao lại đến đây có một mình vậy?Đệ không đến đây một mình.Tiểu Thanh!Tiếng gọi lớn từ phía sau lừng Đình Đình:Vinh Thành huynh!Tiểu Thanh sao đệ chạy lung tung vậy?Vinh Thành huynh sao?Nghe thấy cậu bé gọi như vậy, trong lòng Đình Đình như dậy lên một làn sóng, những giọt nước mắt ưa ra, tim thắt lại hơi thở dồn dập quay lại:Vinh Thành Huynh!Vinh Thành Huynh!Nước mắt tuôn trào không ngừng khi nhìn thấy Vinh Thành , chạy thật nhanh tới ôm trầm lấy Vinh Thành:Vinh Thành Huynh!Vinh Thành Huynh!Đình Đình!Họ ôm trầm lấy nhau hạnh phúc.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương