Bá Y Thiên Hạ
Chương 108: Sinh Mệnh Chi Thụ Chi Thùy Nguy
- Đoạn Vân đại nhân, từ nơi này đi vào là Thánh địa của Tinh Linh nhất tộc chúng ta, bên trong là "Sinh mạng chi thụ" và Thủ hộ Độc Giác Thánh Thú đại nhân của chúng ta. Ta hy vọng các ngươi không đem tất cả mọi người cùng vào! Dù sao Mẫu thụ cần phải tu dưỡng ở một nơi an tĩnh.Tinh Linh Tộc trưởng dặn dò Đoạn Vân một cách rất cẩn thận ở lối vào.Đoạn Vân trợn mắt, người đâu mà lắm chuyện thế! Mẫu thụ đã sắp chết đến nơi rồi, còn tĩnh dưỡng cái gì chứ?- Diệp Cô Thành và Tiểu Phi Hiệp theo ta đi vào, các Phi long khác ở bên ngoài đợi!Nói xong, Đoạn Vân đi thẳng tới đó. Diệp Cô Thành và Tiểu Phi Hiệp theo đuôi Đoạn Vân.Vừa tiến vào phiến rừng, tiểu Tinh Linh Phương Phương cứ bay tới bay lui có vẻ rất vui nhộn, không ngừng giới thiệu cho Đoạn Vân mọi thứ ở đây. Nghe Phương Phương kể, Đoạn Vân rất đồng cảm với cô nguyên tố Tinh Linh này. Nàng đã sinh sống ở đây trong cánh rừng nho nhỏ này suốt hai trăm năm, nghe nói từ khi nàng xuất thế đến nay chưa hề rời khỏi nơi đây. Ai, thật sự là một tiểu cô nương quá thuần khiết!- Đoạn Vân ca ca, ta có vài bạn tốt ở đây! Bọn họ đều là Thú một sừng, Thú một sừng A di thường xuyên hái quả cho Phương Phương ăn, Độc Giác Thánh Thú thúc thúc thì thường xuyên kể cho nghe những chuyện hắn đã trải qua trước kia, rất hấp dẫn! Chỉ có điều hắn nói tới nói lui cũng chỉ có vài chuyện vậy thôi, ta đã nghe tới thuộc lòng rồi! Còn có Tiểu Vân, nàng là con gái của Độc Giác Thánh Thú thúc thúc và a di, chỉ có điều Tiểu Vân thường xuyên cướp quả của ta ăn mất, nàng đánh không lại ta, vì vậy hay ăn trộm lắm, a a, bất quá cho dù là như thế, ta vẫn là bằng hữu tốt của Tiểu Vân! Được rồi Đoạn Vân ca ca, sau này ngươi sẽ kể cho ta nghe nhiều chuyện chứ?Phương Phương cứ rỉ rả bên tai Đoạn Vân, xem ra cô nguyên tố Tinh Linh này đúng là ngây thơ quá mức!Cười cười, Đoạn Vân vuốt nhẹ thân thể của Phương Phương nói:- Khi nào có cơ hội, đợi sau này đã, ta sẽ kể cho ngươi chuyện Tây du kí!- Tây du kí? Đó là chuyện gì thế? - Phương Phương có vẻ rất khát khao hy vọng nhìn Đoạn Vân.- Ờ thì..- Đoạn Vân đại nhân, tới đây, đây chính là "Sinh mạng chi thụ" của Tinh Linh bộ lạc chúng ta! Ngài xem có biện pháp gì không?Tinh Linh Tộc trưởng bây giờ xem ra rất tôn kính Đoạn Vân, nếu như Đoạn Vân có thể chữa khỏi cho Mẫu thụ, vậy thì hắn sẽ là ân nhân của Tinh Linh nhất tộc.Đoạn Vân đánh giá rất cẩn thận cây đại thụ cao chọc trời trước mắt mình, không khỏi cảm thán nói:- Cây lớn quá!Theo Đoạn Vân ước chừng thì "Sinh mạng chi thụ" này cao chừng trăm thước, vô số cành cây bao phủ khắp một vùng rộng lớn. Độ lớn của thân cây cũng làm cho Đoạn Vân phải lè lưỡi: Đường kính phỏng chừng gần mười thước! Đây là một cây cổ thụ cao nhất, lớn nhất mà Đoạn Vân từng thấy. Chỉ có điều, trạng thái của cây bây giờ không tốt gì cho lắm. Lúc này có rất nhiều cành cây đã bắt đầu khô héo, trên những nhánh cây chỉ còn trơ lại nhánh gỗ mà không còn lá cây nữa. Mặc dù bây giờ mới là tháng một, nhưng ở dị giới căn bản là không phân chia ra bốn mùa, còn cây cối ở đây cũng rụng lá rất ít. Xem ra đại thụ này thật sự là bị bệnh rồi!Cũng chính lúc này, hai đại Thần thú một sừng mang theo một con nhỏ hơn toàn thân màu trắng, có vẻ hơi khẩn trương đi về phía Đoạn Vân.- Độc Giác Thánh Thú đại nhân, vị này là Đoạn Vân đại nhân, nguyên tố Tinh Linh đại nhân nói hắn có thể chữa khỏi cho Mẫu thụ! - Tộc trưởng vái ba con Thú một sừng một vái, cung kính bẩm báo.Hai con Thú một sừng đảo ánh mắt nhìn Đoạn Vân, rồi dừng lại trên người Tiểu Phi Hiệp đang đứng phía sau Đoạn Vân. Trong ánh mắt vừa mang vẻ nghi hoặc vừa có vẻ khó tin.- Một con Phi long vương? Bất quá thực lực dường như hơi yếu! A...Lời nói của con Thú một sừng đó còn chưa dứt, Tiểu Phi Hiệp vừa nghe có người nói hắn thực lực yếu, lập tức phát ra một cú uy áp cấp mười đè ép tới. Kết quả là, ba con Thú một sừng cao ngạo bất tuân lảo đảo ngã bẹp xuống đất, bị dọa đến đến run lẩy bẩy, có bao nhiêu nước tiểu, phân đều tiết ra bằng sạch, làm khắp nơi hôi thối đến mù trời! Hai con Thú một sừng thực lực mới tới Cửu cấp sơ giai, con Thú một sừng nhỏ cũng chỉ có thực lực cấp tám. Nếu không phải như thế, bọn họ cũng sẽ không bị Thổ mãng Tạp Lợi Bỉ đánh bại mà bắt Phương Phương mang đi! Uy áp cấp mười căn bản không phải mấy con tiểu côn trùng này có thể chống đỡ được.- Mười, mười...Con Thú một sừng đem hết toàn lực muốn nói hai chữ cấp mười, nhưng Tiểu Phi Hiệp phóng ra uy áp một lần nữa, ba con tiểu côn trùng đó rốt cuộc không còn khí lực nữa.- Đoạn Vân đại nhân, chuyện gì thế này?Tộc trưởng Tinh Linh giật mình, nàng căn bản không rõ xảy ra chuyện gì, bất quá nàng dám khẳng định nhất định là Đoạn Vân đang làm trò quỷ!- Đoạn Vân ca ca, Tiểu Vân bọn họ bị làm sao vậy?Phương Phương đang ở trước mặt Đoạn Vân cũng hỏi rất nghi hoặc.- Không có gì, có thể bọn họ ăn phải đồ sống nên đau bụng thôi!Đoạn Vân nói xong quay đầu đi tiếp tục đánh giá Mẫu thụ.- Được rồi, Tộc trưởng đại nhân, nghe nói Phương Phương nguyên tố Tinh Linh là do "Sinh mạng chi thụ" sinh ra. Ta muốn biết rõ ràng mọi chi tiết!Đoạn Vân vừa quan sát, vừa hỏi.- À, dưới mỗi tàng cây của 'Sinh mạng chi thụ" đều có một cái giếng, chúng ta gọi là Cổ Nguyệt Tỉnh, nguyên tố Tinh Linh chính là được sinh ra từ Cổ Nguyệt Tỉnh này! Cổ Nguyệt Tỉnh của Mẫu thụ nằm ở phía sau đó.Vì vậy Đoạn Vân đi ra phía sau cái cây "Sinh mạng chi thụ này", quả nhiên thấy một cái giếng. Chỉ có điều hôm nay nước giếng hiển nhiên không có sức sống mà lại giống như nước bình thường.- Đoạn Vân ca ca, Cổ Nguyệt Tỉnh là nơi Phương Phương thường tắm rửa, lâu lâu Phương Phương phải tới đây tắm một lần, cho đến khi nào Phương Phương trở thành Thần cấp mới ngưng lại. Cổ Nguyệt Tỉnh cũng là nơi sinh ra "Sinh mạng thủy", có điều Mẫu thụ đã hơn mười năm nay không sinh ra "Sinh mạng thủy" mới nữa! Đoạn Vân ca ca, ngươi nghĩ biện pháp cứu Mẫu thụ đi! Không có Mẫu thụ, Phương Phương cũng sẽ chết đó!Phương Phương bi thương nhìn nước giếng có vẻ ảm đạm, thần sắc của nàng rất thê lương nhìn về phía Đoạn Vân cầu cứu.Thôi không quan sát mặt nước nữa, Đoạn Vân chuyển sang Phương Phương hỏi:- Phương Phương, có phải là thực lực của ngươi đột phá tới Thần cấp, nghĩ là Pháp thần ấy, thì ngươi có thể thoát ly "Sinh mạng chi thụ" không? Thực lực của ngươi bây giờ tới đâu rồi?- Phương Phương còn kém lắm, hơn nữa Mẫu thụ không có đủ năng lượng để cho Phương Phương hấp thu, hôm nay thực lực của Phương Phương mới là Ma đạo sư cấp tám thôi! Muốn trở thành Pháp thần còn lâu lắm!Phương Phương trả lời nhỏ nhẻ.Tinh Linh Tộc trưởng nói tiếp:- Đoạn Vân đại nhân, nguyên tố Tinh Linh trời sinh đã là Toàn hệ Ma pháp sư, bọn họ là do thuần năng lượng cấu thành, phải không ngừng hấp thu năng lượng của "Sinh mạng chi thụ" mới có thể phát triển được.- Toàn hệ hả?Đoạn Vân có chút nghi hoặc. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn- Thế giới này làm sao lại có cái thứ Toàn hệ như vậy nhỉ?- Đoạn Vân ca ca, kỳ thật Phương Phương không phải Toàn hệ Ma pháp sư, loại ma pháp tà ác giống như Hắc ám ma pháp thì Phương Phương không thèm. Thế nhưng Đoạn Vân ca ca cũng là một Toàn hệ Ma pháp sư mà, chỉ có điều Ma pháp lực của ngươi bây giờ còn quá yếu, xem ra chưa đạt tới bậc nhất!Phương Phương bay lên, rồi múa lượn không ngừng trước mặt Đoạn Vân.- A a, ta là Toàn hệ Ma pháp sư? Là "Ma pháp bạch si" mới đúng chứ! Sư phụ ta từng nói là ta có thể giải thích ma lực đã đạt tới Pháp thần rồi, nhưng không hề sử dụng được ma lực, đến cả một cái tiểu hỏa cầu cũng không phát ra được! - Đoạn Vân cười.- Đoạn Vân ca ca, ma lực trong cơ thể ngươi bây giờ không đủ phát ra một hỏa cầu đâu! Chẳng qua ta tin rằng không bao lâu nữa Đoạn Vân ca ca sẽ là một Toàn hệ Ma pháp sư rất vĩ đại!Phương Phương cười nói với Đoạn Vân.Đoạn Vân cười cười, không thể phản đối! Một lần nữa quay sang tiến hành quan trắc Mẫu thụ. Nhưng xem tới xem lui, Đoạn Vân vẫn không tìm được một chút đầu mối nào.- Được rồi, "Sinh mạng chi thụ" hình như là biết nói! Sao không thấy nàng nói chuyện vậy? - Đoạn Vân hỏi vẻ nghi hoặc.- Đoạn Vân ca ca, năng lượng của Mẫu thụ đã yếu lắm rồi nên nói không ra lời nữa! - Nghe Đoạn Vân hỏi thế, Phương Phương trả lời vẻ rất bi thương.- Ái chà! Sao mà không hề có đầu mối gì thế này? Phương Phương, ngươi làm sao khẳng định ta nhất định có thể chữa khỏi cho "Sinh mạng chi thụ" vậy? Đến giờ ta vẫn không hề có một đầu mối nào cả? - Đoạn Vân nghi hoặc hỏi Phương Phương!- Ta không biết, Phương Phương thấy Đoạn Vân ca ca là thích ngay, giống như ca ca của mình vậy! Khí tức trên người Đoạn Vân ca ca làm cho Phương Phương nhớ tới Mẫu thụ!Phương Phương lại nhảy vào lòng Đoạn Vân, rất ôn thuận cọ cọ vào lồng ngực ấm.- A a! Được Đoạn Vân ôm vào lòng quả là ấm áp!Đoạn Vân toát mồ hôi, thích mình á? Kiểu này dễ tạo thành hiểu lầm lắm! Một đứa bé tí tẹo như thế chẳng lẽ lại phát sinh tình cảm với mình?- E hèm! Được rồi Phương Phương, ta muốn lấy một ít nước giếng, lá cây, nhánh cây đem đi hóa nghiệm một chút! Ta phỏng chừng ngày mai có thể tìm được nguyên nhân gây bệnh cho Mẫu thụ đó! Được rồi, Phương Phương, ngươi xuống đi mà!Đoạn Vân vỗ vỗ cô Tinh Linh mê ngươi trong lòng, cười nói.- Ừm!- Tiểu Tinh Linh vỗ vỗ cái cánh linh hoạt bay lơ lửng trong không trung.Sau đó Đoạn Vân lập một phòng thí nghiệm dã chiến ở ngay bên cạnh cây "Sinh mạng chi thụ", đem tất cả những gì có liên quan đến đại cổ thụ này đi hóa nghiệm. Thông qua kính hiển vi và những dụng cụ tinh vi khác, Đoạn Vân cuối cùng tìm ra vài đầu mối!
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương