Bạch Nguyệt Quang, Hắc Trà Xanh

Chương 21:



Trong biệt thự của Úc gia, động tác uống cà phê của Úc Vân Đình cứng đờ, kinh ngạc nhìn Úc Hàn Chi: "Anh, vì sao Minh Yên lại không thể động tới? Cho dù chúng ta không động đến cô ta, nếu phá hủy Minh gia, cô ta cũng sẽ hận chúng ta, sẽ không báo thù chúng ta sao?”

"Chỉ cần làm tinh tế một chút là được rồi. Minh Hòa Bình có biện pháp trừng phạt pháp lý riêng, không liên quan gì đến chúng ta.”

"Anh đã sắp đặt cái này nhiều năm, anh không hận Minh gia sao?”

Úc Hàn Chi nắm chặt ngón tay cầm ly, trầm giọng nói: "Năm đó khi sự việc xảy ra, cô ấy chỉ là một cô bé, việc này không liên quan gì đến cô ấy. Được rồi, chuyện này dừng lại ở đây, không cần phải nói nhiều.”

"Vâng.” Úc Vân Đình muốn nói lại thôi, thái độ của anh trai anh ta đối với Minh Yên quá kỳ quái.

Minh Yên cũng không phải là người con gái bình thường, làm trời làm đất, lại còn không có não, nếu như anh trai anh ta để tâm đến Minh Yên, vậy Úc gia sẽ không có ngày an bình. Không được, anh ta nhất định phải ngăn cản mọi chuyện xảy ra.

Úc Hàn Chi đi lên lầu trở lại phòng, mở video ra, nhìn Minh Yên ôm một con gấu lớn tuyết trắng cao bằng nửa người, rất đáng yêu, anh đưa tay lên sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, lập tức rất nhanh đã tắt điện thoại di động, nhìn bóng đêm đậm đặc bên ngoài, mặt mày anh có chút lạnh lùng.

Liên tiếp mấy ngày, mỗi ngày Minh Yên đều gửi tin nhắn cho Úc Hàn Chi, có lúc là video ngắn, đôi khi anh cũng trả lời lại là "ừm", "ồ", " "tốt", nhưng cũng không có vượt quá ba chữ, so với lúc trước cô đuổi theo Lam Hi còn đỡ lạnh nhạt hơn.

Minh Yên cũng không nản lòng, Úc Hàn Chi ngẫu nhiên trả lời một hai chữ đều là tin tức cực tốt.

Cô nhân cơ hội đem tất cả những đồ đạc giá trị của mình đi xử lý hết, đổi hơn một triệu tiền mặt thêm tiền bán túi trước đó, mua một căn hộ nhỏ, đặt dưới danh nghĩa Thải Nguyệt, nhờ cô ấy xử lý.

Mua xong căn hộ nhỏ, Minh Yên cơ bản không còn một xu dính túi, nhưng tảng đá lớn trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống, cho dù ngày sau Minh gia có phá sản, cô cũng có ngói che mưa, có đất để ở, những thứ khác có thể chậm rãi giải quyết, nếu ba cô thật sự vi phạm pháp luật, cô cũng nhất định chờ ống ấy đi ra tự thú, sau đó mới nghỉ ngơi được.

Rất nhanh đã đến bữa tiệc từ thiện xuân hạ ở Nam Thành, Minh Hòa Bình như một con gà trống cứng đầu, không bao giờ chịu tham gia, chỉ để Minh Yên lộ mặt, tùy tiện đập một ít tiền cho có. Năm nay vì nhận nuôi Hoa Tư, hơn nữa Minh Yên cả ngày nói về vấn đề phong thủy, phải làm việc thiện, lẩm bẩm suốt ngày, Minh Hòa Bình cũng tin, cắn răng quyên góp vào 10 trường tiểu học Hy Vọng.

Trong bữa tiệc tối phần lớn là đấu giá đồ, tiền thu được từ việc bán đều quyên góp hết. Minh Yên cố ý muốn giúp Minh Hòa Bình, cứu vãn thanh danh tràn ngập nguy cơ của ông, liền mang Hoa Tư vào phòng sưu tầm chọn đồ cổ.

"Cô tùy tiện chọn một cái, khoản đóng góp sẽ được đấu giá dưới tên cô vào ngày mai, đến lúc đó chờ ba tôi công bố thân phận của cô, cô coi như là chính thức bước vào nhà họ Minh." Minh Yên chỉ bộ sưu tập rực rỡ khắp phòng.

"Được công bố tại bữa tiệc từ thiện?" Hoa Tư sửng sốt một chút.

Minh Yên cũng cảm thấy hơi nhanh một chút, nhưng trước mắt mỗi ngày qua cô đều kinh hồn bạt vía, chuyện này được công bố càng sớm càng tốt.

"Bữa tiệc sinh nhật của tôi vừa qua, đã xảy ra rất nhiều chuyện, nhà họ Minh không nên tổ chức bữa tiệc thứ hai nữa, chỉ cần bữa tiệc từ thiện của ba tôi cô quyên góp đủ tiền, sau này những bữa tiệc của giới hào môn tự nhiên có chỗ cho cô.” Minh Yên thản nhiên nói.

Hoa Tư gật đầu một chút, tự đi chọn món đồ để đấu giá lần này.

Minh Yên suy nghĩ một chút, chụp một đống ảnh trong phòng sưu tầm gửi cho Úc Hàn Chi, sau đó hỏi: "Tối mai bữa tiệc từ thiện anh cũng đi sao? Hãy giúp tôi chọn món đồ để đấu giá.”

Úc Hàn Chi rất nhanh đã gửi tin nhắn thoại tới, thanh âm trầm thấp: "Bức tranh đầu tiên, bình hoa màu hồng nhà thanh khá tốt, tấm thứ ba cánh tay hoa mai điêu khắc ngọc cũng không tệ.”

Minh Yên thấy anh chỉ nhìn hình ảnh là có thể nhìn ra được giá trị của chúng, hai mắt hơi phát sáng, Úc Hàn Chi lại vẫn thích thưởng thức đồ cổ.

Minh Yên quyết định chọn bình hoa màu hồng cùng cánh tay hoa mai anh chọn đem đi đấu giá, sau đó lại cầm ống bút bằng ngọc được điêu khắc hình cánh hoa thoạt nhìn giống như là một bộ, gửi một đoạn video nhỏ cho anh.

"Vậy tôi sẽ chọn hai thứ này, tối mai tôi chờ anh.” Minh Yên cười khanh khách nói.

Úc Hàn Chi nhìn cô gái tươi cười quyến rũ trong video, thấy tay cô không chỉ cầm bình hoa màu hồng, còn cầm cả ống bút hoa mai điêu khắc ngọc đồng bộ, ánh mắt hơi sâu, đầu ngón tay thon dài dừng trên màn hình điện thoại di động, gửi một tin nhắn "Được" đi.

Lâm Bình cầm tập văn kiện thật dày đi vào phòng, thấy tấm ảnh trên màn hình điện thoại di động của Úc Hàn Chi, hơi giật mình nói: "Ông chủ, cái này không phải là anh đã đấu giá rất cao mới mua được sao?”

Úc Hàn Chi gật đầu, khóe môi gợi lên độ cong lạnh lẽo: "Buổi từ thiện xuân hạ tối mai, anh sắp xếp một chút, cả ba người đều phải chụp ảnh lại.”

"Vâng.” Lâm Bình đáp: “Sự hợp tác giữa chúng ta và Minh thị đã tiến vào giai đoạn thứ ba, anh có thể rút lui bất cứ khi nào, phá vỡ vốn của tập toàn Minh thị, bắt đầu thu mua lại công ty.”
Chương trước Chương tiếp
W88

SAO WIN

NEW88

Tele: @erictran21
Loading...