Bám Đùi Thụ Chính Trà Xanh Liền Bị Thụ Chính Và Bọn Kia Đè
Chương 119: Hồi kết (2)
Hú hú hú tiếng xe cấp cứu vang lên khắp cả một đường, rồi khi đáp trạm, cô được các bác sĩ đẩy xe vào phòng phẫu thuật
Tiếng tíc tíc của máy đo nhịp vang lên rồi lại ting kéo dài, đủ để chứng tỏ rằng cô đã không qua khỏi mà ra đi
Ngay khi được bác sĩ nói cho nghe tình hình, Gia Nhi chịu không nổi cú sốc đó mà khóc, họ những ông chồng bắt đầu ôm cậu mà an ủi
Và đêm đó trời mưa rất to, ai nấy cũng lộ vẻ mặt ưu buồn của mình mà thăm viếng cô, những bó hoa được đặt lên mộ của cô bà dần dần ra đi để mình cậu lại ở đó ân hận
Chỉ khi được các công khuyên nhủ cậu thì cậu mới đau khổ mà bước đi
Mấy năm sau, hôn lễ của họ được tổ chức, nhiều người đã có mặt nhưng chỉ riêng cô là không có, nhưng họ đã chừa hẳn một ghế để gia đình cô ôm ảnh cô cùng chứng kiến hôn lễ đó
Lúc này tại nơi nào đó ở thế giới giả tưởng khác do tác giả Aikochirido gì đó sáng lập nên
Luyên Luyên:"Haizz con người đúng là kì lạ, họ không biết mình là người đã đưa cậu ta tới đây sao"
Luyên Luyên:"Cuối cùng vì bị cấp trên biết nên đã kêu mình cùng xuất hiện để giúp cậu ta sao"
Luyên Luyên:"À chào đọc giả, các bạn muốn biết tôi là ai sao, vậy tôi nói cho các bạn biết nhé, thế giới năm yyyy chính là lúc thế giới phát triển nhất"
Luyên Luyên:"Và tôi cũng là người ở thế giới phát triển đó kiêm tác giả truyện gì gì đó ngay chương đầu tiên mà bà tác thật đã đặt cho lời thoại nhân vật đó là chê truyện tôi là rác:))"
Luyên Luyên:"Thế là tức quá, tôi đã làm cho vị thúc thúc nào đó chết và bị cấp trên biết được nên tôi đã vào trong truyện giúp cậu ấy có cuộc hôn nhân như bây giờ"
Luyên Luyên:"Vậy các bạn có muốn vào trong giống tôi không, trải nghiệm những gì mình viết một cách chân thật và quay về"
Luyên Luyên:"Mà đây chỉ là lời hư cấu thôi nhé không phải thật đâu vì bà tác giả thật còn sống và còn đo học, tại bả chỉ muốn thêm cái yếu tố này vào thôi"
Luyên Luyên:"Và một phần thì cũng là có trí tưởng tượng, vậy nếu đã như vậy chắc tôi phải viết thêm cốt truyện sau cưới rồi, cùng xem nhé"
Quay lại với diễn biến trong câu truyện
Bác sĩ:"Ừm phải nói sao đây ta, Gia Nhi vợ của các cậu có thai rồi"
Lệ Phong:"Gì cơ, có thật không"
Bác sĩ:"Đúng vậy, vì việc đàn ông mang thai là rất hiếm nhưng họ cũng cần cung cấp đầy đủ các chấy dinh dưỡng cần thiết"
Dạ Huyết:"Vậy phiền ngài giúp cho em ấy vậy"
Tiếp đó bác sĩ đã bắt đầu kê thuốc cùng với việc cung cấp chất dinh dưỡng đầy đủ cho Gia Nhi
Bước ra khỏi bệnh viện
Thu Nguyệt:"Em lên xe đi, bọn anh đi mua chút đồ rồi quay lại, Sương Băng, Nhật Dạ cùng Thiên Dạ sẽ trông nom em"
Gia Nhi:"Ừm em biết rồi, các anh cẩn thận"
Ngay khi vừa đi xong bên trong nổi giấm chua
Sương Băng:"Em mang thai đứa con của Lệ Phong đúng không"
Gia Nhi:"Đúng rồi"
Nhật Dạ:"Bọn anh không thích"
Gia Nhi:"Ủa, chứ các anh mỗi người cũng có một đứa do em sinh ra rồi còn gì, làm căng thế"
Thiên Dạ:"Bọn anh có căng gì đâu, chỉ là có thêm con nhức đầu thôi"
Gia Nhi:"ha ha ha có sao đâu, chúng ta nuôi bọn nó mà"
Nhật Dạ:"Nhưng bọn anh cũng không thích con"
Và thế là từ đó những đứa con của từng công được cậu sinh ra và cùng nhau nuôi dưỡng
Quay lại không gian giả lập do tác giả Aikochirido nghĩ ra giành cho tác giả trong truyện của mình
Luyên Luyên:"Vậy tạm biệt nhé, cảm ơn đã theo dõi truyện của bà gì gì đó, tạm biệt Love you so much"
Tiếng tíc tíc của máy đo nhịp vang lên rồi lại ting kéo dài, đủ để chứng tỏ rằng cô đã không qua khỏi mà ra đi
Ngay khi được bác sĩ nói cho nghe tình hình, Gia Nhi chịu không nổi cú sốc đó mà khóc, họ những ông chồng bắt đầu ôm cậu mà an ủi
Và đêm đó trời mưa rất to, ai nấy cũng lộ vẻ mặt ưu buồn của mình mà thăm viếng cô, những bó hoa được đặt lên mộ của cô bà dần dần ra đi để mình cậu lại ở đó ân hận
Chỉ khi được các công khuyên nhủ cậu thì cậu mới đau khổ mà bước đi
Mấy năm sau, hôn lễ của họ được tổ chức, nhiều người đã có mặt nhưng chỉ riêng cô là không có, nhưng họ đã chừa hẳn một ghế để gia đình cô ôm ảnh cô cùng chứng kiến hôn lễ đó
Lúc này tại nơi nào đó ở thế giới giả tưởng khác do tác giả Aikochirido gì đó sáng lập nên
Luyên Luyên:"Haizz con người đúng là kì lạ, họ không biết mình là người đã đưa cậu ta tới đây sao"
Luyên Luyên:"Cuối cùng vì bị cấp trên biết nên đã kêu mình cùng xuất hiện để giúp cậu ta sao"
Luyên Luyên:"À chào đọc giả, các bạn muốn biết tôi là ai sao, vậy tôi nói cho các bạn biết nhé, thế giới năm yyyy chính là lúc thế giới phát triển nhất"
Luyên Luyên:"Và tôi cũng là người ở thế giới phát triển đó kiêm tác giả truyện gì gì đó ngay chương đầu tiên mà bà tác thật đã đặt cho lời thoại nhân vật đó là chê truyện tôi là rác:))"
Luyên Luyên:"Thế là tức quá, tôi đã làm cho vị thúc thúc nào đó chết và bị cấp trên biết được nên tôi đã vào trong truyện giúp cậu ấy có cuộc hôn nhân như bây giờ"
Luyên Luyên:"Vậy các bạn có muốn vào trong giống tôi không, trải nghiệm những gì mình viết một cách chân thật và quay về"
Luyên Luyên:"Mà đây chỉ là lời hư cấu thôi nhé không phải thật đâu vì bà tác giả thật còn sống và còn đo học, tại bả chỉ muốn thêm cái yếu tố này vào thôi"
Luyên Luyên:"Và một phần thì cũng là có trí tưởng tượng, vậy nếu đã như vậy chắc tôi phải viết thêm cốt truyện sau cưới rồi, cùng xem nhé"
Quay lại với diễn biến trong câu truyện
Bác sĩ:"Ừm phải nói sao đây ta, Gia Nhi vợ của các cậu có thai rồi"
Lệ Phong:"Gì cơ, có thật không"
Bác sĩ:"Đúng vậy, vì việc đàn ông mang thai là rất hiếm nhưng họ cũng cần cung cấp đầy đủ các chấy dinh dưỡng cần thiết"
Dạ Huyết:"Vậy phiền ngài giúp cho em ấy vậy"
Tiếp đó bác sĩ đã bắt đầu kê thuốc cùng với việc cung cấp chất dinh dưỡng đầy đủ cho Gia Nhi
Bước ra khỏi bệnh viện
Thu Nguyệt:"Em lên xe đi, bọn anh đi mua chút đồ rồi quay lại, Sương Băng, Nhật Dạ cùng Thiên Dạ sẽ trông nom em"
Gia Nhi:"Ừm em biết rồi, các anh cẩn thận"
Ngay khi vừa đi xong bên trong nổi giấm chua
Sương Băng:"Em mang thai đứa con của Lệ Phong đúng không"
Gia Nhi:"Đúng rồi"
Nhật Dạ:"Bọn anh không thích"
Gia Nhi:"Ủa, chứ các anh mỗi người cũng có một đứa do em sinh ra rồi còn gì, làm căng thế"
Thiên Dạ:"Bọn anh có căng gì đâu, chỉ là có thêm con nhức đầu thôi"
Gia Nhi:"ha ha ha có sao đâu, chúng ta nuôi bọn nó mà"
Nhật Dạ:"Nhưng bọn anh cũng không thích con"
Và thế là từ đó những đứa con của từng công được cậu sinh ra và cùng nhau nuôi dưỡng
Quay lại không gian giả lập do tác giả Aikochirido nghĩ ra giành cho tác giả trong truyện của mình
Luyên Luyên:"Vậy tạm biệt nhé, cảm ơn đã theo dõi truyện của bà gì gì đó, tạm biệt Love you so much"
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương