Bám Đùi Thụ Chính Trà Xanh Liền Bị Thụ Chính Và Bọn Kia Đè
Chương 91: Lễ hội (2)
Học sinh A:"Ê kia có phải là Trần gia không, ôi có cả năm idol nữa kìa"
Học sinh B:"Mà tại sao bọn họ lại đi cùng Gia Nhi vậy ta???"
Học sinh C:"Mấy tụi bây nói nhiều quá, mau phụ tao một tay bê đống dụng cụ này vào hội trường coi"
Rồi bọn họ rất nhanh và theo chân bạn học C đó đưa dụng cụ vào phòng hội trường còn bọn họ thì vẫn cứ đi lên lớp
Lệ Phong:"Khoan, mấy tên idol mấy người đứng lại giùm"
Dạ Huyết:"Mấy người ra trường rồi mà làm như còn đi học vậy"
Sương Băng:"Cút tới chỗ phòng hiệu trưởng đi"
Tử Nhạn:"Nhưng bọn tôi còn muốn đi cùng với Gia Nhi nữa cơ mà"
Tử Liêm:"Các cậu dựa vào đâu mà cấm cản bọn tôi thế"
Thu Nguyệt:"Dựa vào việc bọn tôi là anh của Gia Nhi"
Nhật Dạ:"Dựa vào thân phận chủ tịch công ty"
Tinh Nguyên:"Dựa vào bọn tôi là học sinh trường này"
Nguyệt Quang:"Vậy ba yếu tố đó đủ để mấy người đi tới phòng hiệu trưởng chưa vậy?"
Ngọc Sương:"Mấy người ức hiếp người quá đáng rồi đó"
Nhạn Điệp:"Bọn tôi vẫn muốn đi đấy tính gì nhau"
Lệ Phong:"À ra là láo toét đúng không hả"
Bất chợt hai tiếng nói quen thuộc vang lên
Thanh Tâm:"Chà chà, trận chiến giấm nồng chưa tới hồi kết nữa sao"
Thanh Tâm:"Khiêm Nhi à, cậu có thấy thế không"
Khiêm Nhi:"Cậu làm ơn đứng cách xa tôi một chút đi, đứng gần cậu tôi rất có chịu đấy biết không hả"
Thanh Tâm:"Cậu nói thế tớ đau lòng lắm đấy"
Khiêm Nhi không nói gì chỉ bơ Thanh Tâm toàn tập và hướng thẳng phòng học mà đi
Thanh Tâm:"Này đợi tớ với cậu đi đâu vậy hả", và chạy theo người vợ của mình để cuộc chiến giấm ở đó
Gia Nhi nội tâm:"Lại nữa, mỗi lần họ chạm mặt nhau là y như rằng chiến tranh thế giới ấy, mệt quá"
Tiếp đó dùng lời nói, để truyền đạt ý nghĩ của mình
Gia Nhi:"Được rồi đừng cãi nhau nữa, các anh mau ở phòng dành cho khách đi ạ, bọn em học xong thì liền đi được không ạ"
Thiên Dạ:"Ớ nhưng mà bọn anh cũng muốn tiễn em tới thẳng lớp học luôn mà"
Dạ Huyết:"Không cần đâu, bọn tôi tự đưa em ấy tới đó, mấy người phiền quá"
Tử Nhạn:"Này nhóc anh mày lớn hơn mày đấy nhé"
Sương Băng:"Lớn thì đã sao,liên quan đến của nhà bọn tôi à"
Tử Liêm:"Á à láo này"
Gia Nhi:"Được rồi mà đừng cãi nhau nữa, tối chúng ta còn đi lễ hội nữa đấy nào chia tay tại đây thôi"
Nói xong cậu đẩy đẩy bọn họ theo hướng lên lớp học còn không quên tạm biệt năm người bọn họ để vào lớp
Bởi thế thụ của chúng ta không những ngây thơ mà còn hiền và ngoan nữa chứ, tương lai xác định nha con trai:))
Trên lớp học
Tinh Nguyên:"Được rồi chúng ta chia nhau ở đây nhé, tạm biệt", và mạnh ai nấy đi xa lớp học của Gia Nhi
Tại phòng khách lúc này đây
Hiệu trưởng:"Mấy đứa vẫn ngổ ngáo như vậy nhì, mặc dù đã có việc và thành idol hết rồi"
Ngọc Sương:"Tại bọn nó dành Gia Nhi trước chứ bộ"
Hiệu trưởng:"Rồi rồi, cha không nói chuyện với năm đứa tụi con nữa nhức đầu"
Nói chút về hiệu trưởng này đây, thật ra thầy hiệu trưởng không phải cha ruột của họ mà là cha nhận nuôi họ từ cô nhi viện ra
Bởi vì họ khá dễ thương, và khi rước về hiệu trưởng cho họ ăn học như bao đứa trẻ khác và thành người như bây giờ đây
Thiên Dạ:"Cha suốt ngày uống một loại trà không ngấy à"
Hiệu trưởng:"Ngấy làm sao được, đây là trà vợ Trần Gia Nhi tặng cha mà"
Nghe tới câu này, bọn họ nói
Nhạn Điệp:"Cái gì cơ, trà này của Gia Nhi mang tới ư"
Hiệu trưởng:"Ừ đúng rồi đấy, ghen à
Học sinh B:"Mà tại sao bọn họ lại đi cùng Gia Nhi vậy ta???"
Học sinh C:"Mấy tụi bây nói nhiều quá, mau phụ tao một tay bê đống dụng cụ này vào hội trường coi"
Rồi bọn họ rất nhanh và theo chân bạn học C đó đưa dụng cụ vào phòng hội trường còn bọn họ thì vẫn cứ đi lên lớp
Lệ Phong:"Khoan, mấy tên idol mấy người đứng lại giùm"
Dạ Huyết:"Mấy người ra trường rồi mà làm như còn đi học vậy"
Sương Băng:"Cút tới chỗ phòng hiệu trưởng đi"
Tử Nhạn:"Nhưng bọn tôi còn muốn đi cùng với Gia Nhi nữa cơ mà"
Tử Liêm:"Các cậu dựa vào đâu mà cấm cản bọn tôi thế"
Thu Nguyệt:"Dựa vào việc bọn tôi là anh của Gia Nhi"
Nhật Dạ:"Dựa vào thân phận chủ tịch công ty"
Tinh Nguyên:"Dựa vào bọn tôi là học sinh trường này"
Nguyệt Quang:"Vậy ba yếu tố đó đủ để mấy người đi tới phòng hiệu trưởng chưa vậy?"
Ngọc Sương:"Mấy người ức hiếp người quá đáng rồi đó"
Nhạn Điệp:"Bọn tôi vẫn muốn đi đấy tính gì nhau"
Lệ Phong:"À ra là láo toét đúng không hả"
Bất chợt hai tiếng nói quen thuộc vang lên
Thanh Tâm:"Chà chà, trận chiến giấm nồng chưa tới hồi kết nữa sao"
Thanh Tâm:"Khiêm Nhi à, cậu có thấy thế không"
Khiêm Nhi:"Cậu làm ơn đứng cách xa tôi một chút đi, đứng gần cậu tôi rất có chịu đấy biết không hả"
Thanh Tâm:"Cậu nói thế tớ đau lòng lắm đấy"
Khiêm Nhi không nói gì chỉ bơ Thanh Tâm toàn tập và hướng thẳng phòng học mà đi
Thanh Tâm:"Này đợi tớ với cậu đi đâu vậy hả", và chạy theo người vợ của mình để cuộc chiến giấm ở đó
Gia Nhi nội tâm:"Lại nữa, mỗi lần họ chạm mặt nhau là y như rằng chiến tranh thế giới ấy, mệt quá"
Tiếp đó dùng lời nói, để truyền đạt ý nghĩ của mình
Gia Nhi:"Được rồi đừng cãi nhau nữa, các anh mau ở phòng dành cho khách đi ạ, bọn em học xong thì liền đi được không ạ"
Thiên Dạ:"Ớ nhưng mà bọn anh cũng muốn tiễn em tới thẳng lớp học luôn mà"
Dạ Huyết:"Không cần đâu, bọn tôi tự đưa em ấy tới đó, mấy người phiền quá"
Tử Nhạn:"Này nhóc anh mày lớn hơn mày đấy nhé"
Sương Băng:"Lớn thì đã sao,liên quan đến của nhà bọn tôi à"
Tử Liêm:"Á à láo này"
Gia Nhi:"Được rồi mà đừng cãi nhau nữa, tối chúng ta còn đi lễ hội nữa đấy nào chia tay tại đây thôi"
Nói xong cậu đẩy đẩy bọn họ theo hướng lên lớp học còn không quên tạm biệt năm người bọn họ để vào lớp
Bởi thế thụ của chúng ta không những ngây thơ mà còn hiền và ngoan nữa chứ, tương lai xác định nha con trai:))
Trên lớp học
Tinh Nguyên:"Được rồi chúng ta chia nhau ở đây nhé, tạm biệt", và mạnh ai nấy đi xa lớp học của Gia Nhi
Tại phòng khách lúc này đây
Hiệu trưởng:"Mấy đứa vẫn ngổ ngáo như vậy nhì, mặc dù đã có việc và thành idol hết rồi"
Ngọc Sương:"Tại bọn nó dành Gia Nhi trước chứ bộ"
Hiệu trưởng:"Rồi rồi, cha không nói chuyện với năm đứa tụi con nữa nhức đầu"
Nói chút về hiệu trưởng này đây, thật ra thầy hiệu trưởng không phải cha ruột của họ mà là cha nhận nuôi họ từ cô nhi viện ra
Bởi vì họ khá dễ thương, và khi rước về hiệu trưởng cho họ ăn học như bao đứa trẻ khác và thành người như bây giờ đây
Thiên Dạ:"Cha suốt ngày uống một loại trà không ngấy à"
Hiệu trưởng:"Ngấy làm sao được, đây là trà vợ Trần Gia Nhi tặng cha mà"
Nghe tới câu này, bọn họ nói
Nhạn Điệp:"Cái gì cơ, trà này của Gia Nhi mang tới ư"
Hiệu trưởng:"Ừ đúng rồi đấy, ghen à
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương