Bán Quỷ

Chương 39: Tại Sao Bọn Chúng Đều Mắng Tôi?



Trường tiểu học tuyệt vọng, bên trong một lớp học.

Bút tiên đang cầm phấn viết, ở trên bảng đen vẽ lấy vẻ để.

Bên dưới bục giảng, các học sinh đều nhìn với vẻ tò mò.

Chẳng mấy chốc, Bút tiên đã vẽ ra một khuôn mặt của một người, tiếp đó nó chỉ vào gương mặt này và nói: “Các bạn học, cho dù xảy ra bất cứ chuyện gì thì các ngươi cũng phải nhớ kỹ khuôn mặt của người này.”

“Người này, vô cùng tàn nhẫn, làm đủ mọi chuyện ác. Nếu gặp phải hắn, các ngươi nhất định phải lập tức chạy trốn ngay, biết chưa?”

......

Ở đâu đó trong mỏ quặng.

“Sắc quỷ, ngươi rất được đó nha! Trong những nhân viên làm việc ở đây, ngươi làm việc khiến cho ta hài lòng nhất đấy!”

Quản sự mỏ quặng một tay cầm roi da, nhìn tên sắc quỷ đang dốc lòng, nhọc sức làm việc thì khen ngợi một câu, lúc này mới hài lòng rời đi.

Khi tên sắc quỷ thấy quản sự rời đi, nó vung cái cuốc trong tay càng thêm lực, càng thêm mạnh mẽ hơn nữa, những lời nói hung tợn từ trong miệng lập tức tuôn ra: “Trời đánh chết đồ khốn kiếp nhà ngươi! Đem ta đến nơi này, ngươi có nghĩ tới đến việc mang ta trở về hay không hả?”

“Ngươi có biết hay không, ta ở chỗ này chịu bao nhiêu oan ức, bao nhiêu khổ cực hả???”

“Đồ khốn kiếp! Đồ khốn kiếp!”

Cái cuốc bị nó vung lên càng lúc càng nhanh, đến cuối cùng, thậm chí vun mạnh đến mức tạo ra những tia lửa.

......

Ở Bệnh viện tuyệt vọng.

“Bác sĩ quỷ! lại có người bệnh tới, hiện tại đã được đưa vào phòng phẫu thuật, đang chờ anh đến phẫu thuật!”

Trong một văn phòng.

Bác sĩ quỷ vừa mới kết thúc cuộc giải phẫu trước đó, đang nghỉ ngơi chưa tới 2 phút thì lập tức lại bị y tá gọi đi tiến hành một cuộc giải phẫu tiếp theo.

Nó bị ép buộc đưa tới phòng phẫu thuật, lúc này từ bên hông cằm lên một cái cưa máy, nhắm ngay bệnh nhân đang nằm trên bàn phẫu thuật, lập tức chém xuống một cách đầy hung tợn.

Một nhát, hai nhát…

Máu me, thịt vụn văng tung tóe.

Nhìn dáng vẻ của hắn lúc này, giống như là đang xem bệnh nhân trở thành Lâm Trần!

“Bác sĩ quỷ! Y thuật của anh thật tuyệt vời! Thật là lợi hại nha!”

Hết lần này tới lần khác, y tá đứng ở bên cạnh còn nhịn không được vỗ tay khen ngợi.

Bác sĩ quỷ im lặng trong phút chốc, sau đó xuống tay chém càng lúc càng mạnh hơn.

Thấy dáng vẻ của nó, giống như là càng lúc càng thêm tức giận.

......

Bên trong một tòa nhà văn phòng.

“Ta là ai? ta ở đang đâu? đây là địa phương rách nát nào thế này?”

Điện thoại quỷ vừa mới đến nơi này, nhìn xung quanh đánh giá bốn phía một chút, gương mặt trở nên mờ mịt.

Ở xung quanh nó, là những nhân viên đang mặc đồng phục công sở, đang cuồng nhiệt nhìn về phía ông chủ ở phía trước.

Chỉ thấy ông chủ dõng dạc hô lên: “Mọi người có biết hay không, tiêu xài bao nhiêu tiền thì sẽ quyết định người đó có bao nhiêu khí phách, rất nhiều nhân viên đã phản bội ta. Bộp! Ta lập tức cho hắn một triệu, người nào phản bội ta, ta đều đưa cho một triệu, cứ như vậy mà mọi người đều đi theo ta. Do đó những người còn lại ở đây chính là mấy trăm triệu đấy!”

“Nghe hiểu thì vỗ tay!”

“Ba ba ba, đùng đùng đùng....”

Ở bên dưới, tiếng vỗ tay như sấm rền.

Điện thoại quỷ nhìn một đám người trước mặt, như nhìn thấy những kẻ ngu.

Nó không có vỗ tay, dường như nó có vẻ không hợp với nơi đây.

Sau một giây, vô số ánh mắt đồng loạt nhìn sang rồi trợn mắt nhìn nó.

“Ba ba ba ba......”

Điện thoại quỷ có chút do dự, sau đó cũng đành khuất phục mà vỗ tay theo.

......

“Hệ thống, tại sao bọn chúng đều đang mắng ta vậy?”

Sau khi, Lâm Trần xem xong tình trạng hiện tại của những con quỷ này, không khỏi có chút tức giận.

"Đinh Ding! Người buôn quỷ thật sự là một nghề nghiệp tuyệt vời mà những con quỷ khác không tài nào hiểu nổi. Mong ký chủ tin tưởng chính mình.

“Ừm! Ngươi nói cũng đúng, sớm muộn cũng có một ngày, bọn chúng sẽ cảm thấy biết ơn tôi.”

Lâm Trần nhìn biểu tượng của những con quỷ trong lòng có chút khó chịu, sau đó gật đầu một cái thoát ra.

Hệ thống: “......”

Nó chính là thuận miệng nói như vậy, đối phương còn thật thản nhiên đón nhận như vậy sao???

Nó thề, đây tuyệt đối là ký chủ đủ điều kiện nhất mà nó từng gặp, không hề có cái thứ hai.

Cái thứ gọi là lương tâm, thật sự một chút đều không có liên quan đến đối phương nha!

“Hệ thống, đổi cho ta ba mươi quả thể chất, ba mươi quả quỷ lực.”

Lần này, mặc dù Lâm Trần kiếm được tám trăm điểm buôn quỷ, nhưng hắn suy nghĩ một hồi thì quyết định để dành lại 200 điểm.

Là một quỹ bảo đảm để trao đổi vật phẩm cần thiết trong trường hợp gặp phải lúc nguy hiểm.

"Đinh Ding! Đã đổi thành công quả thể chất x30, quả quỷ lực x30, tiêu hao hết sáu trăm điểm buôn quỷ.”

Cùng với âm thanh của hệ thống phát ra, thuộc tính của Lâm Trần lại một lần nữa đón nhận sự tăng vọt.

Đến lúc này, bảng điều khiển cá nhân của hắn ở bên ngoài đã thay đổi thành:

“Ký chủ: Lâm Trần”

“Cấp bậc: Cấp Ác Quỷ”

“Thể chất: 740”

“Quỷ lực: 740”

“Đạo cụ: Cục gạch của quỷ mơ hồ, Gậy bắt ngựa của Sắc quỷ, cưa điện nhuốm máu.”

“Điểm buôn quỷ: 300”

“Khoảng cách để thăng lên cấp bậc lệ quỷ gần thêm một bước rồi!”

Lâm Trần có chút xúc động, tiếp đó bắt đầu thu hồi đạo cụ rồi đến trước máy vi tính.
Chương trước Chương tiếp
Tele: @erictran21
Loading...