Băng Liên Vạn Năm,Thiên Hậu Của Thần Giới
Chương 29: Nguyệt Băng Lạc Nhạn
Nguyệt Thần kết ấn,một chưởng lực phóng ra,những quả cầu lửa lao vào con hổ,nó nhanh chóng tránh thoát,đúng thật ma thú cấp năm tốc độ cực nhanh,có vài quả cầu đụng trúng vào lông nó.
Nó đau đớn rồi như điên lên tấn công Nguyệt Thần liên tục,nó dùng móng nhọn của mình tấn công cậu.
Nguyệt Thần vội vàng tránh sang một bên,dùng vũ kĩ trong quyển công pháp tỷ tỷ để thi triển.Một vòng tròn lửa lớn bao quanh con hổ rồi dần dần xiết chặt khiến con hổ chết ngay tai chỗ.
Nguyệt Lan chưa kịp nói lấy nội đan ma thú thì con hổ đã bị thiêu chết không còn ngay cả xương.
Nguyệt Thần hồng hộc ngồi xuống,tuy con hổ chết nhưng cậu cũng bị thương vài chỗ,quần áo rách tả tơi.
Lâm Thanh cười cậu:
"Quận chúa dặn thế tử nhớ thu nội đan rồi mà,người hăng quá đấy thiêu chết cả nội đan rồi".
Nguyệt Thần gãi đầu nói:
" Lúc đó ta hoảng quá nên không nhớ ".
Nguyệt Lan từ từ nói:
"Kinh nghiệm của đệ còn ít,gặp đối thủ thấp hơn đệ nhiều thì không sao nhưng nếu ngang cùng cấp ta sợ đệ sẽ thua vì đệ thiếu tự tin vào bản thân mình,không khống chế được sức mạnh,chiến đấu lâu dài đệ sẽ tiêu hao linh lực mà thua cuộc".
Nàng đưa một viên hoàn hồn đan cho Nguyệt Thần rồi bảo:
"Đệ uống đi cho hồi phục lại linh lực,đệ xem chỉ ma thú cấp năm đệ đã tiêu hao nửa linh lực rồi,nếu gặp thêm con nữa thì đệ xác định làm mồi cho nó".
Nguyệt Thần biết tỷ vì lo lắng cho mình nên mới nói thế,nghiền ngẫm suy nghĩ đúng là lúc đó mình cũng mất bình tĩnh.
Nguyệt Lan nói thêm:
"Xem người ta thi đấu và đánh nhau cũng giúp đệ phần nào,cố gắng lần sau quan sát đám người Lâm Thanh các huynh ấy có kinh nghiệm thực chiến rất tốt ".
Nguyệt Thần hăng hái:
"Dạ đệ hiểu rồi ạ!".
Đoàn người lại tiếp tục đi vào,tuy nhiên ở đây không nhiều ma thú như ngày hôm qua,chỉ thỉnh thoáng có vài con đều bị đám người Lâm Thanh và Hạ Vũ tiêu diệt gọn.
Nguyệt Thần rất chăm chú đứng xem,cậu cũng đã đúc kết được rất nhiều kinh nghiệm,cậu đã giết được một con ma thú cấp năm một cách đơn giản không vất vả như lúc đầu nữa.
Bỗng từ xa,một cặp linh xà uống lượn thè cặp lưỡi dài đỏ chót,chúng thở ra những tiếng phì phì vô cùng ghê rợn.
Nguyệt Lan vẻ mặt lo lắng nàng nói:
"Lần này chúng ta gặp đối thủ rồi hẳn một cặp linh xà cấp sáu ".
Đám người Lâm Thanh cảm thấy lo lắng, linh lực của bọn họ vừa đánh với ma thú cấp năm đã tiêu hao một nửa rồi,bây giờ gặp ma thú cấp sáu mà hẳn một đôi luôn.
Nguyệt Lan tung cho mỗi người một viên hoàn hồn đan,tùy những trường hợp cấp bách nàng mới dùng đan dược,nàng không muốn mọi người lệ thuộc vào nó quá nhiều,sẽ sinh ra thụ động.
Mọi người vội vàng uống vào để khôi phục linh lực.
Nguyệt Lan tung mình bay lên, người xưa vẫn bảo đánh rắn phải đánh dập đầu,nàng đưa tay kết ấn,một chưởng phong cuồn cuộn lao ra.
Mọi người ai cũng kinh ngạc,trời ơi đây mới là thực lực của quận chúa,người đã là tôn sư sơ cấp rồi,vòng sáng xung quanh chứng tỏ phẩm cấp của người.
Trời ơi,tốc độ thật khủng bố,hai con linh xà quá chủ quan chúng nó nghĩ rằng hôm nay sẽ được bữa ngon ai ngờ lại gặp cao thủ.
Chúng lao lên phun nọc độc về phía Nguyệt Lan,nàng kết ấn tạo nên vòng phòng thủ chắc chắn,nàng tung vũ kĩ Nguyệt Băng Lạc Nhạn (vũ kĩ tầng thứ năm nàng mới học được chưa có cơ hội sử dụng lần nào).
Những bông tuyết xé gió lao tới quấn quanh hai con linh xà,cho dù chúng né chỗ nào cũng bị những bông tuyết bủa vây,trên mình chúng đã chằng chịt vết thương mặc dù da của ma thú cấp sáu đã rất cứng rồi,dao kiếm đâm không thủng.
Không hiểu sao những bông tuyết đó lại có lực xát thương lớn đến thế khiến chúng không thể đến gần được nàng chứ đừng nói là phun độc.
Nguyệt Lan đánh nhanh thắng nhanh,nàng sử dụng chưởng phong biến những bông tuyết thành những mũi tên cắm thẳng vào đầu hai con linh xà,đó cũng là nơi yếu ớt nhất của bọn chúng.
Chỉ một lúc sao chúng đã nằm gục xuống không nhúc nhích gì cả.
Đám người vỗ tay hò reo inh ỏi:
"Quận chúa người thật là giỏi,một lúc giết được hai con ma thú cấp sáu ".
Nguyệt Lan từ tốn nói:
"Tại chúng nó chủ quan nên ta mới có cơ hội,nếu để chúng chiếm tiên cơ trước e rằng ta cũng phải mất khá nhiều linh lực mới giết được chúng,trong chiến đấu khinh địch sẽ chết ".
Mọi người cùng lắng nghe kinh nghiệm từ nàng.
Nguyệt Thần và Hạ Vũ chạy lại hai con linh xà định móc nội đan của nó nhưng Nguyệt Lan đưa tay ngăn cản.
Linh xà cấp sáu khi chết rồi nọc độc vẫn còn xung quanh hai người đến gần sẽ trúng nọc độc của nó.
Nàng lấy từ nhẫn không gian ra một lọ thuốc bột rắc nhẹ lên người hai con linh xà,một lúc sau một mảng đất biến thàm màu đen kịt Nguyệt Lan lấy hỏa nguyên tố để thiêu rụi.
Lúc này nàng mới bảo mọi người mổ bụng chúng lấy nội đan.
Cũng may trước khi đi Mạc Thiên Vũ có đưa cho nàng chiếc nhẫn không gian trong đó có rất nhiều chai lọ ghi rõ công dụng của từng loại giúp nàng đối phó trong lần đi thực chiến lần này.
Chàng luôn quan tâm và lo lắng cho nàng những việc đơn giản nhất,một chút nhớ mong trỗi dậy trong lòng nàng.
Nó đau đớn rồi như điên lên tấn công Nguyệt Thần liên tục,nó dùng móng nhọn của mình tấn công cậu.
Nguyệt Thần vội vàng tránh sang một bên,dùng vũ kĩ trong quyển công pháp tỷ tỷ để thi triển.Một vòng tròn lửa lớn bao quanh con hổ rồi dần dần xiết chặt khiến con hổ chết ngay tai chỗ.
Nguyệt Lan chưa kịp nói lấy nội đan ma thú thì con hổ đã bị thiêu chết không còn ngay cả xương.
Nguyệt Thần hồng hộc ngồi xuống,tuy con hổ chết nhưng cậu cũng bị thương vài chỗ,quần áo rách tả tơi.
Lâm Thanh cười cậu:
"Quận chúa dặn thế tử nhớ thu nội đan rồi mà,người hăng quá đấy thiêu chết cả nội đan rồi".
Nguyệt Thần gãi đầu nói:
" Lúc đó ta hoảng quá nên không nhớ ".
Nguyệt Lan từ từ nói:
"Kinh nghiệm của đệ còn ít,gặp đối thủ thấp hơn đệ nhiều thì không sao nhưng nếu ngang cùng cấp ta sợ đệ sẽ thua vì đệ thiếu tự tin vào bản thân mình,không khống chế được sức mạnh,chiến đấu lâu dài đệ sẽ tiêu hao linh lực mà thua cuộc".
Nàng đưa một viên hoàn hồn đan cho Nguyệt Thần rồi bảo:
"Đệ uống đi cho hồi phục lại linh lực,đệ xem chỉ ma thú cấp năm đệ đã tiêu hao nửa linh lực rồi,nếu gặp thêm con nữa thì đệ xác định làm mồi cho nó".
Nguyệt Thần biết tỷ vì lo lắng cho mình nên mới nói thế,nghiền ngẫm suy nghĩ đúng là lúc đó mình cũng mất bình tĩnh.
Nguyệt Lan nói thêm:
"Xem người ta thi đấu và đánh nhau cũng giúp đệ phần nào,cố gắng lần sau quan sát đám người Lâm Thanh các huynh ấy có kinh nghiệm thực chiến rất tốt ".
Nguyệt Thần hăng hái:
"Dạ đệ hiểu rồi ạ!".
Đoàn người lại tiếp tục đi vào,tuy nhiên ở đây không nhiều ma thú như ngày hôm qua,chỉ thỉnh thoáng có vài con đều bị đám người Lâm Thanh và Hạ Vũ tiêu diệt gọn.
Nguyệt Thần rất chăm chú đứng xem,cậu cũng đã đúc kết được rất nhiều kinh nghiệm,cậu đã giết được một con ma thú cấp năm một cách đơn giản không vất vả như lúc đầu nữa.
Bỗng từ xa,một cặp linh xà uống lượn thè cặp lưỡi dài đỏ chót,chúng thở ra những tiếng phì phì vô cùng ghê rợn.
Nguyệt Lan vẻ mặt lo lắng nàng nói:
"Lần này chúng ta gặp đối thủ rồi hẳn một cặp linh xà cấp sáu ".
Đám người Lâm Thanh cảm thấy lo lắng, linh lực của bọn họ vừa đánh với ma thú cấp năm đã tiêu hao một nửa rồi,bây giờ gặp ma thú cấp sáu mà hẳn một đôi luôn.
Nguyệt Lan tung cho mỗi người một viên hoàn hồn đan,tùy những trường hợp cấp bách nàng mới dùng đan dược,nàng không muốn mọi người lệ thuộc vào nó quá nhiều,sẽ sinh ra thụ động.
Mọi người vội vàng uống vào để khôi phục linh lực.
Nguyệt Lan tung mình bay lên, người xưa vẫn bảo đánh rắn phải đánh dập đầu,nàng đưa tay kết ấn,một chưởng phong cuồn cuộn lao ra.
Mọi người ai cũng kinh ngạc,trời ơi đây mới là thực lực của quận chúa,người đã là tôn sư sơ cấp rồi,vòng sáng xung quanh chứng tỏ phẩm cấp của người.
Trời ơi,tốc độ thật khủng bố,hai con linh xà quá chủ quan chúng nó nghĩ rằng hôm nay sẽ được bữa ngon ai ngờ lại gặp cao thủ.
Chúng lao lên phun nọc độc về phía Nguyệt Lan,nàng kết ấn tạo nên vòng phòng thủ chắc chắn,nàng tung vũ kĩ Nguyệt Băng Lạc Nhạn (vũ kĩ tầng thứ năm nàng mới học được chưa có cơ hội sử dụng lần nào).
Những bông tuyết xé gió lao tới quấn quanh hai con linh xà,cho dù chúng né chỗ nào cũng bị những bông tuyết bủa vây,trên mình chúng đã chằng chịt vết thương mặc dù da của ma thú cấp sáu đã rất cứng rồi,dao kiếm đâm không thủng.
Không hiểu sao những bông tuyết đó lại có lực xát thương lớn đến thế khiến chúng không thể đến gần được nàng chứ đừng nói là phun độc.
Nguyệt Lan đánh nhanh thắng nhanh,nàng sử dụng chưởng phong biến những bông tuyết thành những mũi tên cắm thẳng vào đầu hai con linh xà,đó cũng là nơi yếu ớt nhất của bọn chúng.
Chỉ một lúc sao chúng đã nằm gục xuống không nhúc nhích gì cả.
Đám người vỗ tay hò reo inh ỏi:
"Quận chúa người thật là giỏi,một lúc giết được hai con ma thú cấp sáu ".
Nguyệt Lan từ tốn nói:
"Tại chúng nó chủ quan nên ta mới có cơ hội,nếu để chúng chiếm tiên cơ trước e rằng ta cũng phải mất khá nhiều linh lực mới giết được chúng,trong chiến đấu khinh địch sẽ chết ".
Mọi người cùng lắng nghe kinh nghiệm từ nàng.
Nguyệt Thần và Hạ Vũ chạy lại hai con linh xà định móc nội đan của nó nhưng Nguyệt Lan đưa tay ngăn cản.
Linh xà cấp sáu khi chết rồi nọc độc vẫn còn xung quanh hai người đến gần sẽ trúng nọc độc của nó.
Nàng lấy từ nhẫn không gian ra một lọ thuốc bột rắc nhẹ lên người hai con linh xà,một lúc sau một mảng đất biến thàm màu đen kịt Nguyệt Lan lấy hỏa nguyên tố để thiêu rụi.
Lúc này nàng mới bảo mọi người mổ bụng chúng lấy nội đan.
Cũng may trước khi đi Mạc Thiên Vũ có đưa cho nàng chiếc nhẫn không gian trong đó có rất nhiều chai lọ ghi rõ công dụng của từng loại giúp nàng đối phó trong lần đi thực chiến lần này.
Chàng luôn quan tâm và lo lắng cho nàng những việc đơn giản nhất,một chút nhớ mong trỗi dậy trong lòng nàng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương