Bảo Anh Làm Sao Không Yêu Em
Chương 102
CHƯƠNG 102 Người hôm qua liên tục từ chối, nói mình tuyệt đối sẽ không biểu diễn ở buổi tiệc tư nhân, hôm nay lại chủ động yêu cầu tham gia. An Diệc Diệp vừa mừng vừa sợ, trò chuyện công việc cụ thể với bọn họ, xác định lần hợp tác này. Công việc tiếp theo lập tức thuận lợi hơn rất nhiều. Mãi đến hôm tổ chức tiệc tối, An Diệc Diệp cũng không thấy Dư Nhã Thiểm xuất hiện. Tiệc mừng thọ tổ chức trong nhà họ Khúc , mấy ngày nay An Diệc Diệp thường xuyên ra vào nơi này, đã vô cùng quen thuộc với nơi này rồi. Sắc trời đã tối. An Diệc Diệp ở trong phòng bếp, kiểm tra thực đơn lần cuối. “Phải đảm bảo ly rượu trong tay mỗi người đều không thể rỗng, rượu vang đỏ và sâm phanh đều đã chuẩn bị xong, chiết rượu vào bình chiết rượu trước đi. “Lượng hải sản ít thôi, chia thành nhiều lần đưa ra ngoài, tránh bị lạnh.” An Diệc Diệp vừa xem sổ ghi chép trong tay vừa chỉ huy. Không biết quản gia đã đi đến sau lưng An Diệc Diệp từ lúc nào. “Cô Tiêu , sắp đến giờ rồi, cô cũng nên đi chuẩn bị thôi.” “Ừm.” An Diệc Diệp gật gật đầu, kiểm tra những việc cần chú ý trong tay, thấy không có sơ sót mới yên tâm. Cô xoay người: “Tôi đi qua bây giờ đây.” “Cậu chủ đã đến rồi.” An Diệc Diệp mím mím môi: “Tôi còn phải thay quần áo lần nữa.” Bên ngoài nhà họ Khúc , khách khứa đến nối tiếp nhau. Lúc này nhà giàu quan lớn ở thành phố này đều giống như tập hợp lại ở đây. Lúc này xe sang bình thường vừa xuất hiện đã có thể khiến tất cả mọi người líu lưỡi gần như chật ních trên mặt đường xung quanh. Tuy mấy năm gần đây Nhà họ Khúc có hơi xuống dốc, nhưng nói thế nào cũng tính là một trong ba dòng họ lớn trong nước, mạng lưới quan hệ trải rộng khắp giới chính trị và thương nghiệp. Phía sau mạng lưới lợi ích khổng lồ, là mối quan hệ không thể tách rời. Huống chi, cho dù không nể mặt Khúc Kiều , chỉ dựa vào một mình Khúc Chấn Sơ , cũng đủ để bọn họ đi một chuyến này rồi. Sảnh buổi tiệc được trang trí đến thập toàn thập mỹ, sảnh buổi tiệc nửa vòng tròn chạy thẳng từ cổng chính vào trong. Ban nhạc Duy Âm nổi tiếng nhất trong nước ở góc bên trái diễn tấu âm nhạc thư giãn trước khi mở màn, trên bàn dài một bên khác để đồ ăn đã chuẩn bị tốt, bất cứ lúc nào cũng có thể lấy ăn. Người rót rượu đưa lên rượu vang đỏ và sâm panh không cùng loại, cho khách khứa lựa chọn. Thẩm Thanh Chiêu xoi mói nhìn một vòng sảnh buổi tiệc, lại không tìm ra khuyết điểm gì, sắc mặt không khỏi có hơi xấu. Vốn bà ta muốn mượn cơ hội này dạy dỗ An Diệc Diệp một chút, không ngờ một mình cô lại có thể thật sự tổ chức một buổi tiệc ra hình ra dáng. “Coi như có chút tác dụng.” Bà ta không nhanh không chậm oán giận một tiếng. Khúc Diên Nghị đứng ở một bên, trong tay cầm sâm panh, nở nụ cười ấm áp với mấy tiểu thư thế gia ở xa xa. “Mẹ, mẹ quá xem thường cô ta rồi, dù sao cô ta cũng là con gái của nhà họ Tiêu .”
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương