Nghe được giọng nam quỷ mị đó, Biên Nhan suýt nữa té khỏi ghế.
Cô vội vàng run tay nhấn vào dấu chéo tắt cửa sổ, nở nụ cười có tật giật mình: “Không làm gì hết, em chỉ lướt net đọc tin tức thôi...”
Đàm Dận lộ vẻ nghi ngờ.
Anh nói: “Dậy sớm vậy, xem ra tối hôm qua anh bỏ qua cho em quá dễ dàng rồi.”
... Không, anh không có, anh không vậy đâu!
Biên Nhan lại chìm vào hồi tưởng đau khổ của đêm qua.
Nói đoạn Đàm Dận nằm đè trêи người cô, để mặc gậy thịt cọ xát dọc theo miệng huyệt của cô. Anh gạt áo cô ra, nắm bầu ngực mềm mại trơn mịn.
Bàn tay của anh ấm áp, mạnh mẽ.
Biên Nhan hừ nhẹ, vô thức ưỡn ngực lên.
Đàm Dận nửa khép mắt suy nghĩ, đột nhiên hỏi: “Chỗ này bị cậu ta nhìn thấy bao nhiêu?”
Biên Nhan khẽ mở to mắt, mờ mịt hỏi: “Hả?”
Anh dùng ngón cái và ngón trỏ xoa lấy đầu nhũ nõn nà: “Trang Yến... vừa rồi nhìn chằm chằm vào chỗ này của em, ánh mắt chăm chú lắm.”
Biên Nhan đỏ lên mặt, lắp bắp nói: “Không có đâu... Cậu ta dê xồm vậy sao?”
“Ha ha, đàn ông đều đức hạnh kiểu vậy đó.”
Bảo bối, hình như anh cũng đang tự mắng mình nhỉ...
“Sau này ít tiếp xúc với cậu ta, biết không?”
“A...” Biên Nhan đã không còn chú ý nổi đến lời nói của anh rồi. Đầu nhũ bị anh nắm, chỗ kín mẫn cảm nhất lại bị ƈôи ȶɦịt đâm tới đâm lui, cô rất muốn anh đi vào mình...
Đàm Dận thấy cô cổ ửng đỏ, nhận ra trạng thái của cô đang thay đổi, đáy mắt mỉm cười.
Anh dùng một tay cởi T-shirt trêи người xuống, lộ ra bả vai dày rộng cùng cơ bắp tuyệt vời, sau đó cầm ƈôи ȶɦịt to thô cứng, dùng hai viên tinh hoàn chắc mẩy chạm vào huyệt của cô: “...Nhét bọn nó vào sẽ thế nào nhỉ?”
Bảo bối quá háo sắc rồi...
Biên Nhan mím môi lắc đầu: “Vậy... vậy sao được...”
Đàm Dận cúi đầu, chóp mũi như có như không cọ vào cô: “Bọn nó không được... Vậy ở đâu thì được...”
Mắt Biên Nhan đỏ lên, cô há miệng, nói ra cái từ đáng xấu hổ kia.
Đàm Dận dùng tinh hoàn chắn miệng huyệt, thử thăm dò dưới bẹn: “Vậy em thích anh dùng thứ thô dài...”
“... Thích... anh dùng ƈôи ȶɦịt...”
Trong nháy mắt cô nói ra hai từ kia, mắt Đàm Dận đỏ lên. Anh cắn mạnh lên cằm cô, nặng nề hạ eo xuống, dao thịt đỏ hồng phá vỡ từng tầng nếp gấp, cuối cùng đâm sâu xuống thẳng đến hoa tâm.
Biên Nhan được thỏa mãn bởi cảm giác chua xót mãnh liệt, cô rêи rỉ dồn dập, kɧօáϊ cảm kịch liệt sâu sắc loang tỏa bên trong huyệt, sự tê dại hòa vào tứ chi bách hài.
“Ưm... đợi chút, quá... quá nhanh...” Cô kinh hoàng muốn ngăn cản.
Cánh tay cường tráng của Đàm Dận nổi gân xanh, gương mặt anh sắc sảo, động tác ở chỗ kín không hề dừng lại. ƈôи ȶɦịt khổng lồ lấp căng bình hoa nhỏ hẹp, liên tục đâm vào một cách thô lỗ, lớp thịt hồng nộn gần như sắp bị kéo ra rồi lại thô bạo bị đẩy trở về, thân thể nóng rang, thật khó chịu...
Biên Nhan bị đâm hơi nhói, nhưng chút xé rách đau đớn này nhanh chóng lại bị kɧօáϊ cảm khổng lồ che mất... Kỹ thuật của bảo bối đột nhiên tăng mạnh, lần nào cũng có thể chuẩn xác đâm vào điểm G của cô...
Nếu không phải bên Tiết Ngôn chậm chạp không gửi tiền nhuận bút bản thảo, hẳn cô sẽ phải tăng lương cho anh rồi...
Căn cứ vào nguyên tắc có thể tiết kiệm chút nào hay chút đó, cho dù đôi môi đỏ thắm của bảo bối đang thở dốc quyến rũ phía trêи cô, cô cũng cố kiềm lòng không hôn lên.
Thế nhưng nhìn hồi lâu... thật sự hơi khát rồi...
Thời khắc quan trọng chìm vào cảnh đẹp, Đàm Dận bỗng chốc cứng đờ, chán nản cau chặt mày lại.
Cũng may anh còn chút lý trí, lúc làm được một nửa nhớ tới không có đeo bao.
Anh nhịn khiến cả người phát đau, trước một khắc lên đỉnh đã khó nhọc rút ƈôи ȶɦịt ra.
Biên Nhan: “???”
Cô làm nũng ôm lấy eo ếch ướt đẫm mồ hôi của anh: “Thoải mái quá à... Em muốn nữa...”
“...” Đàm Dận kiềm lòng không đậu.
Anh cắn răng cứng ngắc hai giây, rốt cuộc vẫn phải đẩy cô ra, rút cậu nhỏ có tạo hình hung ác kia ra ngoài.
... Chẳng lẽ đây chính là trừng phạt mà anh nói sao? Làm được một nửa thì bỏ ngang, đồ đàn ông vô tình.
Biên Nhan tủi thân nhìn anh, giọng nói vô cùng mềm mại ỏn ẻn: “Em lấy hết tiền trêи người cho anh... Anh đâm em tiếp có được không?”
Đàm Dận vốn đang chuẩn bị xuống giường tìm bao, nghe được câu này, anh từ từ quay đầu lại.