Bắt Đầu Từ Số Không Chế Tạo Bất Hủ Tiên Vực
Chương 4: Đặc Tính Truyền Thuyết!
“Ngự nữ phi thăng”Phẩm chất: Truyền thuyết.Thuộc tính 1: Toàn thuộc tính của cư dân nữ tính trong lãnh địa x10.Thuộc tính 2: Thiên phú của cư dân nữ tính trong lãnh địa +1.Thuộc tính 3: Huyết mạch của cư dân nữ tính trong lãnh địa +1.Thuộc tính 4: Cư dân nữ tính trong lãnh địa thanh xuân mãi mãi.Thuộc tính 5: Lúc nhận được anh hùng, binh chủng, xác suất nhận được mỹ nhân tăng lên thành 100%.Thuộc tính 6: ( Cấp bậc Lãnh Chúa chưa đủ ).Thuộc tính 7: ( Cấp bậc Lãnh Chúa chưa đủ ).......Giới thiệu: Nghe đồn Hoàng Đế ngự nữ ba ngàn mà phi thăng Thiên Giới, cố sự thần thoại này chưa chắc là thật, nhưng có đặc tính lãnh địa này, liền xem như sắp xếp một đầu heo mẹ già, cũng có thể kích sát sư hổ.......Ngô Trì choáng váng, trợn to mắt, thật lâu không có cách nào lấy lại tinh thần.“Đây chính là đặc tính lãnh địa truyền thuyết?”“Cũng quá......”Ngô Trì không biết nên hình dung như thế nào.Khó trách trong lịch sử, những người có Lãnh Chúa Chi Tâm kim sắc kia chỉ cần không chết yểu, đều trở thành nhân vật truyền kỳ vang dội cổ kim!“Đây vẫn chỉ là thuộc tính hiện tại, đặc tính lãnh địa sẽ theo lãnh địa thăng cấp, đẳng cấp Lãnh Chúa tăng lên mà tăng theo, tương lai nhất định sẽ càng đáng sợ hơn!”“Cần phải giữ bí mật! Cho dù là Thận Cơ Giới hay là đặc tính lãnh địa mới!”Ngô Trì thần sắc nghiêm túc lại.Có thể biến một cái đặc tính lãnh địa phẩm chất bình thường lột xác thành một cái đặc tính lãnh địa phẩm chất kim sắc truyền thuyết.Độ trân quý của 【 Thận Cơ Giới 】 không thể nghi ngờ!Một khi bị bại lộ, có lẽ những Tiên Thần nhìn xuống nhân gian kia đều sẽ không nhịn được, ra tay cướp đoạt!Ngô Trì đi tới đi lui trong phòng khách, trầm ngâm phút chốc, thu Thận Cơ Giới vào thanh vật phẩm, đứng dậy ra khỏi nhà.......Thần Hà cao trung.Coi như là một trong ba trường trung học trọng điểm lớn của Ngân Nguyệt Thành, địa vị của Thần Hà cao trung rất cao, ở khu trung học thành bắc, chiếm diện tích 1500 mẫu, cơ sở vật chất và sức mạnh của giáo viên đều vô cùng cường đại.Năm nay Ngô Trì vừa lên lớp 12, cầm thẻ học sinh, liền thuận lợi tiến vào sân trường.Lúc này, vừa đúng giữa trưa.Chế độ giáo dục của đời này khác biệt với kiếp trước, bình thường đám học sinh đều là buổi sáng một tiết, buổi chiều một tiết.Bởi vậy, trong sân trường người đến người đi, có chút náo nhiệt.Ngô Trì không có tới lớp học, mà đi tìm chủ nhiệm lớp mình, cũng chính là lão sư khoa võ lớp 12 (5), Chu Kiến!Trong văn phòng.Chu Kiến ngồi ở trên ghế, đeo kính mắt, mặc trang phục màu xám, sắc mặt nghiêm túc.“Ngươi trở thành【 Lãnh Chúa 】rồi?”“Đúng vậy!”Ngô Trì gật đầu.Chu Kiến khẽ gật đầu, đứng lên nói: “Đi theo ta.”Hắn biết ý đồ mà Ngô Trì đến, cũng không nói nhảm, mang theo Ngô Trì tới tòa nhà giáo vụ.Ở trong nước, mỗi một vị Lãnh Chúa trẻ tuổi thành công Kỳ Thiên, đều nhận được ban thưởng của quốc gia, là một ít vật tư trụ cột, có thể giảm mạnh khó khăn thời kì đầu của Tân Nhân Lãnh Chúa.Sau khi đi tới tòa giáo vụ, Chu Kiến dẫn Ngô Trì tới tầng 3, trong một cái đại sảnh rộng rãi.Lúc này, trong đại sảnh đã có không dưới trăm người ngồi.“Này, đến đó ngồi đi, chờ một lát là được.”Chu Kiến chỉ chỉ.“Cảm ơn lão sư.”Ngô Trì gật đầu, dạo bước tới trước một bàn không người, ngồi xuống ghế.Nhìn lại, Chu Kiến đã rời đi.“Lão sư khoa văn ôn nhu như nước, lão sư khoa võ lôi lệ phong hành.”Ngô Trì âm thầm nở nụ cười.Hai khoa văn võ, tất nhiên khác biệt với kiếp trước, khoa văn chủ yếu dạy dỗ một ít tri thức có liên quan đến Lãnh Chúa, vô tận hư không, chư thiên vạn giới. Bao gồm cả “Buông xuống” “Xây dựng lãnh địa” vân vân, tầm quan trọng không thể nghi ngờ.Khoa võ dạy dỗ “Chiến đấu”, “Chiến tranh lãnh địa”, “Vạn tộc xâm lấn” cùng với “Tháp phòng” vân vân. Chủ yếu là thực chiến, lớp 10 11 Ngô Trì học tập không ít tri thức chiến đấu.Ngắm nhìn bốn phía, từng học sinh sắc mặt kích động, hoặc là tụm ba tụm bảy thấp giọng trò chuyện, hoặc là một mình lẩm bẩm.Bọn hắn giống như Ngô Trì, cũng là Tân Nhân Lãnh Chúa “Kỳ Thiên” năm nay!Ngô Trì cũng không có tâm tư chào hỏi người khác, yên lặng nhìn xem bốn phía, thần sắc bình tĩnh.Một lát sau.“Yên lặng!”Một giọng nói trong trẻo lạnh lùng bỗng nhiên vang lên, giống như có một đạo băng sương lạnh thấu xương, lan tràn trong tim mọi người!Nhất thời, tất cả mọi người đều an phận xuống.Trong đại sảnh, tiếng kim rơi cũng có thể nghe được!Ngô Trì ngẩng đầu nhìn lại, đã thấy giữa không trung tự nhiên sinh ra mây mù, hội tụ thành một cánh cửa.Sau một khắc, “Cửa” mở.Bước ra trước tiên là một đôi chân bạch ngọc, đều đặn cân xứng.Chỉ nhìn một chút, làm cho người ta một loại cảm giác muốn chộp lấy.Đôi chân xinh đẹp giẫm ở trên mây mù.Sau đó, một thân ảnh từ trong mây mù đi ra.Tóc nàng dài đến eo, có sợi dây màu đỏ cột lại một phần, nương theo mây mù phất phơ giữa không trung.Dưới tóc, là một gương mặt xinh đẹp lạnh lùng, đôi mắt phượng quyến rũ ẩn chứa sát khí, mũi thon, môi mỏng, mang theo một chút sắc sảo.Xuống chút nữa, là cái cổ trắng nõn, thuần khiết hoàn mỹ, tiếp đến là thân thể yểu điệu, khoác lên một chiếc váy dài thời Hán màu đỏ.Quần áo rộng thùng thình cũng không thể hoàn toàn che khuất dáng người có lồi có lõm, phác hoạ ra một đường cong khoa trương.Rất rõ ràng, nàng có vốn liếng để kiêu ngạo.Tại chỗ eo nhỏ, còn có một thắt lưng ngọc màu vàng, đầu mang theo kim chương Kỳ Lân, nổi bật lên vẻ lộng lẫy.“Các ngươi là nhóm thứ ba hôm nay.”Nữ tử tuyệt mỹ lạnh lùng nhìn đám học sinh, giọng nói êm tai, lại mang theo một tia lạnh lẽo thấu xương.Không ai dám nói chuyện.“Như vậy......”Nàng giang hai tay, một vòng lưu quang nhảy nhót ở phía trên.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương