Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Chương 469: "Cậu Có Biết Vì Sao Tôi Vào Tù Không? ”
Chương 469: Chuyện xưa của Cao Minh "Ký chủ, có định vị mục tiêu không?" "Định vị!" Nếu hệ thống đã phán định là nhân tài cấp S, hơn nữa còn có thể bị thu phục, vậy thì làm sao có thể bỏ qua chứ? Nhân tài như vậy, cho dù trực tiếp ném vào Phi Dật đầu tư, đó cũng là việc cho cá vào nước, tuyệt đối có thể kiếm được càng thêm nhiều tiền. Huống chi, từ thông tin Cao Minh hiểu biết các loại kỹ năng mà phân tích, người này chẳng phải là rất thích hợp cho kế hoạch khai thác đất đai mà Triệu Dật chuẩn bị tiến hành tiếp theo hay sao? Mặc kệ có thể thu phục được hay không, Triệu Dật đều quyết định tiếp xúc một chút thử xem. Theo hướng dẫn của hệ thống, Triệu Dật đi ra khỏi trung tâm bán hàng, sau đó đi tới ven đường thì phát hiện Cao Minh. Cao Minh ngồi trên một bậc thang, nhìn dòng xe phía trước, hơi cúi đầu, ánh mắt có chút mờ mịt. Trên người hắn mặc một bộ âu phục, nhưng âu phục này rõ ràng có chút cũ kỹ, hẳn là quần áo của nhiều năm trước. Mang giày da ngược lại mới, nhưng vừa nhìn cũng là hàng tạp hóa. Tóc hắn cũng chỉnh tề, trên người cũng không bẩn, sạch sẽ. Thế nhưng trên người hắn lại lộ ra một cỗ nồng nặc dáng vẻ ủ rũ già nua. Khí tức của sự tuyệt vọng. Triệu Dật đi tới trước mặt Cao Minh, ngồi xổm xuống, nhìn thẳng Cao Minh. Cao Minh nâng ánh mắt lên, thoáng có chút nghi hoặc nhìn chằm chằm Triệu Dật, nhưng lại không mở miệng, chỉ nhìn chằm chằm hắn như vậy. Triệu Dật hướng về phía Cao Minh mỉm cười nói: "Hình như chú đang rất tuyệt vọng? ” Cao Minh bình tĩnh trả lời: "Làm sao cậu có thể thấy tôi đang tuyệt vọng? ” Triệu Dật mỉm cười nói: "Trên người chú toả ra khí tức già nua, không nhìn thấy nửa điểm hy vọng, cả người đều tràn ngập khí tức tuyệt vọng. ” Cao Minh thản nhiên trả lời: "Điều này dường như không liên quan đến cậu.” Triệu Dật đứng lên, bỗng nhiên mở miệng nói: "Cao Minh, tôi biết chú vừa mới ra tù, tôi cũng biết cha của chú sinh bệnh. Hiện tại chú đang cần tiền, hơn nữa cần một khoản tiền lớn..." Sắc mặt Cao Minh lập tức thay đổi, bất ngờ đứng dậy: "Cậu là ai? ” Triệu Dật mỉm cười, không trả lời câu hỏi của hắn, ngược lại hỏi: "Có hứng thú thay tôi làm việc hay không? ” Cao Minh nhíu mày: "Cậu đã điều tra tôi rồi sao? ” Triệu Dật mỉm cười: "Không nên cảm thấy tức giận, cho dù tôi điều tra chú thì điều đó cũng chứng tỏ chú là người có năng lực đáng bị điều tra, chứng tỏ chú là một nhân tài..." Cao Minh nhìn chằm chằm Triệu Dật, ánh mắt đầy sắc bén. Triệu Dật bình tĩnh đối mặt, thậm chí còn mang theo mỉm cười. Hắn rất rõ ràng, Cao Minh cự tuyệt không được mình. Dù sao hắn hiện tại giống như là người rơi xuống nước, mà mình giống như là cây gỗ cứu mạng duy nhất hắn có thể bắt được. Triệu Dật không xác định mình có thể triệt để thu phục Cao Minh hay không, nhưng chuyện này không quan trọng, chỉ cần người này vì hắn làm việc là được rồi. Huống chi, Triệu Dật còn có hệ thống, có thể xem được độ thiện cảm. Ở thời đại tri nhân tri diện bất tri tâm, xem xét độ thiện cảm thì hoàn toàn có thể phán định thái độ của họ đối với bạn. Là thật tâm thành ý, hay là bề ngoài nhiệt tình, kì thực nội tâm thù địch. Triệu Dật trước tiên đánh giá một chút độ thiện cảm với Cao Minh. Trước mắt chỉ có 40 điểm, hiển nhiên, Cao Minh đối với mình có cảnh giác sâu sắc. Độ thiện cảm này so với trình độ người qua đường còn thấp hơn một chút. Cao Minh trầm giọng hỏi: "Cậu muốn tôi làm gì cho cậu, cậu có thể đưa ra giá gì?" Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương