Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Chương 479: Thật Sự Là Tỉnh Ư?
Chương 479: Gọi một tiếng chị, sẽ có lợi ích đó nha Phạm Hưng: Đại mỹ nữ đó nha, cõng cũng là chiếm tiện nghi người ta, dáng người kia, cặp gấu kia… chẹp chẹp. Triệu Dật: Lần đầu tiên gặp mặt, hai người cứ như vậy tự sướng, có phải ngay cả tên đứa nhỏ cũng đã nghĩ kỹ rồi hay không. Chu Lâm: Vậy là cậu đi thật? Sau này có thể gặp lại không? Triệu Dật: Không biết! Cứ tùy duyên đi. Phạm Hưng: Tôi đêm nay có xem thiên văn, bấm ngón tay tính toán một chút, Triệu Dật, nữ nhân này cùng cậu có duyên nha. Chu Lâm: Tán thành! Triệu Dật: Không ngờ cậu còn có thể xem bói, có thể, vậy cậu tính toán duyên phận lần sau gặp lại của tôi và cô ấy ở đâu xem? Phạm Hưng: Cái này còn cần tính sao? Không phải ngày mai thì chính là ngày mốt! Triệu Dật: Lý do? Phạm Hưng: Không phải cô ấy dùng điện thoại di động của cậu, thêm một người bạn vào danh bạ sao. Người bạn tốt kia nhất định là người cô ấy tin tưởng, ngày mai cô ấy tỉnh lại khẳng định sẽ trở về làm lại giấy tờ tùy thân cùng với mua điện thoại mới. Sau đó cô ấy nhất định sẽ thêm bạn với cậu, hôm nay không phải cậu đưa cô ấy về sao, còn không làm gì cả, cô ấy khẳng định là cảm động. Cho nên muốn mời cậu ăn cơm để tỏ lòng cảm kích, sau đó… duyên phận sẽ đến. Triệu Dật: Cái này gọi là lý luận, không phải gọi là bói toán. Phạm Hưng: Ha ha, bói toán không phải tất cả đều là nửa đoán nửa lý luận sao? Triệu Dật: Không nói chuyện với các cậu, hôm nay không đi quẩy được, vậy hôm khác lại đi bù. Triệu Dật về đến nhà, trực tiếp vùi đầu ngủ. Vừa tỉnh lại đã mười giờ sáng, Triệu Dật tắm rửa, cả người lần thứ hai khôi phục trạng thái thần thanh khí sảng. Tố chất thân thể này mạnh mẽ đúng là tốt, tuổi trẻ chính là tốt, khôi phục năng lực rất nhanh. Giống như dự đoán của Phạm Hưng, buổi chiều, Triệu Dật nhận được một tin nhắn kết bạn, tên là "Người qua đường". Ghi chú bạn bè: Khổng Hi. Người qua đường? Biệt danh của Khổng Hi có chút thú vị nha, ai là người qua đường chứ? Triệu Dật đồng ý kết bạn. Triệu Dật: Mới mua điện thoại mới à? Khổng Hi: Đúng vậy, đầu năm nay, điện thoại di động không thể thiếu, vừa mới đem giấy tờ tùy thân gì đó báo mất bổ sung, bổ sung thẻ, phiền toái chết đi được. Triệu Dật: Đầu năm nay trộm cướp cũng càng ngày càng khó lăn lộn, trên người mọi người cũng không có mang theo tiền mặt, cũng không dám để cho người ta trực tiếp chuyển tiền... Khổng Hi: Cảm ơn anh đã đưa tôi trở lại khách sạn đêm qua, anh thực sự là một người tốt. Triệu Dật: ??? Khổng Hi:? Triệu Dật: Cô đang phát thẻ người tốt cho tôi đấy sao, cám ơn, tôi không muốn! Khổng Hi: Ha ha, phát thẻ người tốt còn không tốt hay sao? Triệu Dật: Ha ha, tôi cảm ơn cô, tôi chưa bao giờ là người tốt. Khổng Hi: Ồ? Vậy tối hôm qua sao anh không làm gì cả, chẳng lẽ là chị đây không đủ xinh đẹp à, hoặc là dáng người không đủ gợi cảm sao? Triệu Dật: Hừ hừ, làm sao cô biết tôi cái gì cũng không làm? Khổng Hi: (^^) Mặc dù tôi đã say rượu, nhưng thần trí của tôi vẫn luôn luôn tỉnh táo nha, tôi biết anh cõng tôi trở lại khách sạn. Sau đó giúp tôi cởi áo khoác, lấy nước đặt đầu giường, tiếp đó thì anh đi rửa mặt rồi mới rời đi… A, nói rõ ràng như vậy? Thật sự là tỉnh ư? Triệu Dật vui vẻ. Triệu Dật không có cảm giác không thoải mái vì bị lừa gạt, ngược lại cảm thấy lẽ ra phải như thế mới đúng. Một người phụ nữ, và người đàn ông lần đầu tiên gặp nhau uống đến say rượu ngất đi, xác suất xảy ra tai nạn là quá cao. Người bình thường nên có tâm lý hơi cảnh giác mới đúng. Mà điều này cũng giải thích vì sao tối hôm qua khi Triệu Dật rời đi, độ thiện cảm của Khổng Hi đối với mình đã vượt qua 70. Bởi vì tất cả những gì mình làm, cô ấy cái gì cũng biết. Nếu như mình nhân cơ hội chiếm tiện nghi của cô ấy, hoặc là làm một ít chuyện tiếp theo gì đó, chỉ sợ độ thiện cảm kia sẽ trực tiếp giảm xuống dưới 60. Triệu Dật: Cô tỉnh lại, còn không tự mình xuống đi, cô có biết tôi cõng cô đi nửa dặm đường cũng rất mệt mỏi lắm biết không, cân nặng của cô chính là hơn 50kg đấy! Khổng Hi: Mặc dù tôi tỉnh táo, nhưng thực sự vẫn còn chóng mặt, một chút say rượu nha. Chị đang thử xem em trai sẽ làm gì với chị, quả thật em trai không làm cho chị thất vọng, đúng là một học sinh gương mẫu nha. Triệu Dật: Này, cái gì chị chị em em chứ, hình như tôi còn chưa đồng ý mà. Khổng Hi: Tôi lớn hơn cậu, tôi là chị không đúng sao, không phải là nên gọi tôi một tiếng chị ư? Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen Az..z" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương