Bắt Được Em Rồi, Cô Vợ Nghịch Ngợm
Chương 5
Tại nhà nó- Chiều con đi dự tiệc với bố nhé? - Bố nó nhẹ nhàng hỏi- Tiệc gì hả bố?- À, chỉ là một bữa tiệc nhỏ thôi. Con cứ đến đi rồi sẽ rõ.-Nhưng...- Con sẽ là nhân vật chính đấy!-Con???- Đúng....7h30 tại khách sạn Sweet- Chào cháu. Chú rất vui khi cháu đã đến. - Chủ bữa tiệc- Ông Nguyễn Duy Thiên nói- Dạ, cháu cũng rất vui khi được gặp chú ạ. - Nó nhỏ nhẹ đáp.Nhìn thế thôi chứ nó đang muốn bay ra khỏi cái khách sạn này và đi lượn với Trang.Ông Thiên nói với bố mẹ nó:- Anh chị và cháu cứ tự nhiên nhé. Hôm nay chỉ có 2 gia đình chúng ta thôi.- Vâng, cảm ơn anh. Mà cháu Duy Nguyên đâu nhỉ?- Duy Nguyên??? - Nó ngơ ngác hỏi- Đó là con trai chú. Chắc nó cũng sắp đến rồi.Ông Thiên vừa nói dứt câu thì có một cậu thanh niên bước vào.- Xin lỗi con đến muộn.- Con trai, vào đây ngồi đi nào.- Anh....anh....aaaaaaaaa...... Sao lại là anh?- Oh! Hóa ra là cô à?- Sao thế? Hai đưa quen nhau à? - Ông Thiên hỏi với giọng vui mừng- Không có ạ. - Nó hét ầm lên.- Sao lại không? Sáng nau chúng ta vừa gặp nhau mà. Bọn con chung trường bố ạ. - Hắn đang cố trêu tức nó. Hắn cũng không ngờ nó lại có mặt ở đây. Mà còn là đối tượng xem mắt mà bố hắn sắp xếp cho.- Vậy là 2 đứa có duyên rồi đấy! - Bố nó nói.- Bố này!- Cháu nó ngượng đấy chú ạ.- Có lẽ chúng ta cũng nên nói vào vấn đề chính nhỉ! - Bố hắn nói.- Vấn đề chính? - Nó ngơ ngác.- Hai bên gia đình đã có đính ước từ nhỏ. Khi cháu đủ 16 tuổi, cháu và con trai chú sẽ đính hôn.- Đúng, bố và chú đã hứa với nhau từ xưa rồi. - Bố nó thêm lời.- Con không đồng ý! - Nó kịch liệt phản đối.- Sao vậy? Cháu chê con trai chú hả?- Dạ, không ạ. Nhưng cháu....- Không chê thì còn lí do gì mà cháu từ chối.- Nhưng chắc gì con trai chú đã....Nó chưa nói hết câu thì...- Con đồng ý ạ.- Anh... anh nói.... cái gì cơ???? - Nó muốn nhảy vào đấm cho hắn vài phát quá!!!!- Tôi nói Tôi Đồng Ý! Em cứ chuẩn bị đi nhé!- Hắn nói với giọng không thể nào đểu hơn.- Ơ, nhưng....- Không nhưng nhị gì nữa. Bố đã quyết định rồi. Tuần sau 2 đứa sẽ đính hôn. Ý kiến anh thế nào?- Như vậy có muộn quá không? Chúng tôi rất mong con bé có thể về làm dâu.- Vậy thì để chủ nhật tuần này nhé.- Thế thì tốt quá rồi.- Bố! Chú! Cháu không đồng ý mà!!!- Duy Nguyên rất tốt mà con. Nó có thể chăm sóc tốt cho con.- Nhưng con không muốn!- Con! - Bố nó có vẻ giận.- Thôi, như vậy đi. Cháu và Duy Nguyên cứ sống thử 1 năm. Nếu ổn, sau 1 năm đó 2 đứa sẽ kết hôn. Còn không thì chú sẽ không bắt ép cháu nữa. Nhưng chú nghỉ 2 đứa sẽ rất hợp đấy.- Nhưng.....- Được bố ạ. - Hắn nói- Cứ quyết định vậy đi.Rồi cuộc sống của nó và hắn sẽ ra sao đây?
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương