Bắt Được Một Thái Tử
Chương 34
Tống Kỳ Nam lúc này đang cùng Tình Á đi dạo bên ngoài, Tình Á bây giờ là nam sủng được sủng nhất nơi đây hắn có thể tự do đi lại hơn hết còn được giáo chủ đích thân dẫn đi khắp nơi, bọn họ so sánh Tình Á với Y Nhu, có người nói rằng Tình Á là vì có vài phần giống Y Nhu cho nên mới được sủng, có người thì lại bảo căng bản Y Nhu quá kiêu ngạo cho nên mới bị thất sủng bị nhốt ở trong phòng Lục Thừa nhìn Tống Kỳ Nam sau đó liền lên tiếng “Giáo chủ, người ở Thanh Yên Các nói Y công tử người đã không ăn uống nhiều ngày, e là không xong” Tống Kỳ Nam hừ mạnh, cứng đầu sao, nếu y muốn hắn liền chiều theo ý y, Tình Á nghe vậy liền lên tiếng “Giáo chủ người vẫn là nên đi thăm y, nếu như y xảy ra chuyện gì thì phải làm sao” “Mặc kệ, có chết cũng không phải chuyện mà ngươi phải quan tâm, ngươi nên đặt tâm tư của mình lên bổn giáo chủ thì tốt hơn” Tình Á liền im lặng nhưng trong lòng thầm cười lớn, như vậy sau này kế hoạch của hắn sẽ càng thành công hơn Lục Thừa cũng không dám nói thêm, lúc này thuộc hạ liền thông báo Triệu Quách lại đến, Triệu Quách gần đây thường xuyên đến cùng hắn bàn việc, Tống Kỳ Nam cho Tình Á lui xuống, bản thân đến chánh điện gặp Triệu Quách “Mọi chuyện đến đâu rồi” “An tâm mọi chuyện vẫn không có gì thay đổi, lần này đám người chính giáo sẽ không bao giờ dám đánh chủ ý lên ma giáo nữa, còn nữa sắp đến Triệu phủ tranh giành gia chủ ta e rằng sẽ không thường xuyên đến đây được” “Không đến càng tốt, nhìn mặt ngươi rất chán” “Tống Kỳ Nam ta dù gì cũng là bằng hữu cùng ngươi lớn lên đấy” “Vậy sao, bằng hữu cùng ta lớn lên vậy ngươi cũng phải nhanh chóng mà ngồi lên vị trí gia chủ Triệu gia đi nếu không ta liền không có vị bằng hữu như ngươi” “Được rồi được rồi, mà này mỹ nhân lần trước của ngươi sao rồi, ngươi vẫn giữ một nội gín bên cạnh mình ngươi không sợ sao” Tống Kỳ Nam nhíu mày, tại sao bọn họ mỗi người đều nhắc đến y, hắn đã không muốn nhìn thấy y, sợ bản thân sẽ động tâm thế nhưng hết Lục Thừa rồi đến Triệu Quách lần lượt nhắc đến yTriệu Quách nhìn Tống Kỳ Nam, hơn ai hết hắn hoàn toàn rõ ràng Tống Kỳ Nam không giết người kia chắc chắb đã động tâm rồi, nhưng hắn tâm luôn cứng rắn, cho dù động tâm đi chăng nữa cũng không nói ra “Ngươi nếu không có việc gì thì quay về đi” Tống Kỳ Nam liền đuổi Triệu Quách đi, Triệu Quách đương nhiên không ở lại để nhìn bộ dạng không rõ ràng lòng mình của Tống Kỳ Nam “Lục Thừa ngươi nói y không chịu ăn uống gì sao” Lục Thừa gật đầu “Bẩm giáo chủ, theo lời của Yên Khánh, Y công tử không những không chịu ăn uống hơn nữa người còn không chịu nói chuyện, có việc gì căng dặn đều viết lên giấy” Tống Kỳ Nam nhíu mày, không nghĩ y sẽ như thế này liền không nghĩ nhiều đi đến Thanh Yên Các Yên Hương và Yên Khánh nhìn thấy giáo chủ đến liền hành lễ với người, Tống Kỳ Nam khoát tay kêu bọn họ lui đi, hai người liền lập tức lui xuốngY Nhu nghe tiếng bước chân liền biết người đến nhưng y lười không muốn quan tâm đếnTống Kỳ Nam bước vào nhìn thấy khuôn mặt xanh xao, thân hình gầy gò của y trong lòng liền có cảm giác đau, nhưng ngoài mặt vẫn lạnh lùng “Ngươi gốt cuộc vẫn còn cao ngạo như vậy sao” Y Nhu không trả lời cũng không nhìn đến hắn “Được lắm, dám không trả lời ta, có phải chê bản thân đã sống quá tử tế hay không” Y Nhu vẫn im lặng, người y không muốn nhìn thấy nhất là hắn, hiện tại y chỉ muốn rời khỏi đây bằng bất cứ giá nào mà thôiTống Kỳ Nam nhìn bộ dạng của y liền không nhịn nỗi nắm lấy cầm y hôn xuống, nếu y đã cứng đầu với hắn hắn cần gì phải ôn nhu với y chứY Nhu liền cắn hắn một cái, trong miệng đều là mùi vị tanh nồng, y cũng không quan tâm đến, Tống Kỳ Nam liền nổi giận đè y lên giường Được lắm, được lắm, hắn có ý quan tâm y, muốn đến xem y như thế nào, y thế mà chống đối hắn, vậy hắn không cần phải nhẹ tay với y Tống Kỳ Nam sau đó liền lột sạch y phục của Y Nhu sau đó không nói hai lời liền làm người Y Nhu không đáp lại cũng không rên rỉ, cắn chặt răng mình, nước mắt từ từ chảy xuống Vài canh giờ sao, Tống Kỳ Nam rời khỏi phòng, Y Nhu lúc này bộ dạng phải nói không còn có thể tệ hơn, nhưng y lại không một lời than đau, dường như những vết tích trên cơ thể không đau đớn bằng lòng của y, y dường như nguội lạnh với tất cả, bản thân như muốn liều mạng mà chạy khỏi đây Yên Hương và Yên Khánh giáo chủ rời đi liền vào trong xem tình hình y, Yên Hương thấy bộ dạng của y liền nhịn không nói mà đau lòng, công tử sao lại cố chấp như vậy, người lấy lòng giáo chủ một chút sẽ không tệ đến như vậy Yên Hương liền sai Yên Khánh đi chuẩn bị nước, nàng liền giúp Y Nhu lau người, Y Nhu vẫn im lặng, bộ dạng so với trước càng không phải nói, càng tệ hơn Cũng may lúc nãy Lục Thừa liền đưa cho nàng một lọ đan dược để cho Y Nhu dùng, nếu y đã không ăn uống đành phải dùng đan dược để mà cầm cự Tống Kỳ Nam sau khi rời khỏi phòng của Y Nhu liền đến tìm Tình Á, Tình Á đương nhiên vui vẻ mà đón tiếp giáo chủ, hắn đang muốn nhanh chóng lấy được lệnh bài có thể tự do đi lại Ngày hôm sau Y Nhu tỉnh dậy, y phục trên người đã được thay mới, y cũng đã bắt đầu chịu ăn uống lại nhưng đều không ăn được quá nhiều, Y Nhu bắt đầu dành thời gian lên một kế hoạch bỏ trốn, nhưng y không muốn liên luỵ đến tỷ muội Yên Hương, nhìn Yên Hương và Yên Khánh khiến y thấy được hình bóng của y và tỷ tỷ Y Nhu nhờ Yên Khánh tìm Tình Á đến, Tình Á đương nhiên nhanh chóng đến, hắn đã tính toán tất cả chỉ đợi hành động mà thôi “Ngươi nghĩ kỹ rồi sao” Y Nhu không nói chỉ viết ra giấy để Tình Á đọc “Ngươi hỏi ta kế hoạch là gì muốn ngươi giúp gì đúng không” Y Nhu gật đầu “Chỗ ngươi vẫn còn giữ lệnh bài ngày đó hắn đưa cho ngươi đúng chứ, vậy liền đưa cho ta, ta cần nó” Y Nhu lại tiếp tục viết “Cần nó làm gì sao, đương nhiên có việc phải làm, chỉ cần đưa nó cho ta, nửa tháng sau ta liền giúp ngươi rời khỏi đây một cách an toàn” Y Nhu gật đầu đưa lệnh bài cho Tình Á, dù gì lệnh bài này y giữ lại cũng không thể làm gì được, vô nghĩa mà thôi
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương