Cố Lương Tuấn không thể hiểu được, xoa xoa đầu Cục Bột Nhỏ, lúc đi làm đều thất thần, thường xuyên không chịu được mở camera ra xem, nhìn thấy Cục Bột Nhỏ không bỏ đi mới yên tâm làm việc tiếp.
Chờ đến khi về nhà, Cố Lương Tuấn có chút mệt mỏi ôm lấy Cục Bột Nhỏ trong lòng ngực hít một hơi dài: "Tôi mẹ nó thế mà thua trong tay bé rồi."
Khả năng hắn thật sự là một kẻ biến thái đi, không thích con người lại đi thích một con mèo con cái gì cũng không biết không hiểu.
Nựng nựng mặt của bé cưng, Cố Lương Tuấn cuối cùng vẫn không nhịn được hôn trán bé một cái:
"Bé không biết đối với tôi bé có bao nhiêu quan trọng đâu nhưng tuyệt đối đừng bỏ đi biết không?"
Bé cưng dùng móng nhỏ đè lại cằm hắn chăm chú liếm liếm cổ, còn meo meo vài tiếng, làm nũng không chịu được.
Bế bé cưng lên, nhìn thấy cái miệng nhỏ hồng hồng đáng yêu của bé, trong lòng bắt đầu cực kỳ rối rắm cùng cảm giác tội lỗi.
Thật ra trước đây hắn rất muốn hôn một cái nhưng lại cảm thấy kỳ lạ ở chỗ nào ấy, sau khi hôn xong sẽ giữ kín không cho ai biết cả, hiện tại mới biết lý do tại sao lại vậy.
Khả năng dù là biến thái vẫn có tật giật mình đi.
Hiện tại lại dễ dàng sa ngã rồi, dù sao bé con cái gì cũng không hiểu, Cố Lương Tuấn lập tức hôn thử một cái.
Cho rằng chủ nhân nhà mình đem đồ ăn giấu trong miệng, Cục Bột Nhỏ theo bản năng vươn lưỡi ra liếm liếm tìm kiếm, thậm chí còn duỗi vào bên trong nhưng mà liếm tới liếm lui lại chẳng kiếm được gì.
Thế là lập tức rút lưỡi vô tình đem chủ nhân đẩy đẩy ra, ngơ ngác nhìn chăm chú Cố Lương Tuấn đang hoài nghi nhân sinh của bản thân.
Hắn thế mà cùng một con mèo hôn, còn hôn lưỡi?!
Ngày thường ở công ty bày mưu tính kế cũng không chút nào hoảng loạn, hiện tại trái tim lại nhảy thịch thịch cả lên, cả người đều có cảm giác không thể tin được.
Hơn nữa hắn cảm thấy cũng rất được đấy chứ, lưỡi bé cưng mặc dù có gai ngược nhưng lại mềm mụp hơn nữa đều đã thu lại gai ngược nên chỉ cảm thấy hơi lạ một tí mà thôi.
Lúc nấu cơm, Cố Lương Tuấn đều không chịu được mà nghĩ đến việc khi nãy, tiện tay làm cơm mèo cho cục cưng sau đó lại ngồi tiếp tục suy nghĩ.
Hiện tại có thể xác định với khẳng định rõ ràng, trước mắt thì bản thân là một tên biến thái không lệch tí nào, đối với mèo nhà mình có một vài suy nghĩ không bình thường.
Nhưng mà...
Này cũng không phải là bị thao túng tâm lý gì cả bởi vì điều này là không thể mà.
Mèo không có khả năng sinh ra cảm giác yêu đương với con người được mà con người nếu muốn cùng mèo yêu đương thì đều là việc cực kỳ cực kỳ không bình thường.
Nhưng nếu bảo hắn đem Cục Bột Nhỏ nhà mình cho người khác nuôi thì càng không thể được.
Rõ ràng là nuôi cũng không lâu nhưng nếu không thể nhìn thấy cục cưng nhà mình chỉ trong vài ngày hắn sẽ điên mất, cho dù biết bé cưng đều an toàn với thoải mái cũng không được.
Thế là Cố Lương Tuấn không còn biện pháp gì cả, cuối cùng chỉ có thể bình tĩnh lại một chút mà thôi.
Cục Bột Nhỏ hưng phấn ở bên cạnh hắn dùng măng cụt đáng yêu vờn qua vờn lại với bóng tròn liên tục, nhìn qua rất ngây thơ đáng yêu.
Có vẻ như là chả phiền lòng gì cả, cực kỳ thoải mái vui vẻ.
Xoa xoa đầu Cục Bột Nhỏ, Cố Lương Tuấn cũng không biết mình nghĩ cái gì liền ẵm bé mèo để trước mặt, im lặng nhìn bé.
Không rõ chuyện gì đang xảy ra luôn á, bé quyết định liếm liếm trước đi, liếm từ mũi hắn sau đó dần dần liếm tới miệng.
Mèo mẹ sẽ đem đồ ăn giấu trong miệng để đút cho mèo con ăn, cho nên Cục Bột Nhỏ chưa từ bỏ ý định nên một lần nữa liếm vào trong, lại không nghĩ tới rằng bên trong chẳng những không có đồ ăn gì cả mà còn có một con quái vật sẽ ăn thịt mèo nữa chứ.
"Meo...Meo meo!"
Đem lưỡi rút ra trốn thoát được, bé cưng cực kỳ sợ hãi, gai ngược trên đầu lưỡi bị thứ gì đó liếm tới, bị con người biến thái trước mắt hôn trả lại làm bé cưng sợ á, lại còn rất hoảng hốt nữa nè.
Vào lúc được thả ra liền theo bản năng chạy qua một bên, Cố Lương Tuấn có chút thất thần lau khóe miệng một chút, biểu cảm có chút thỏa mãn.
Con người biến thái này thật kỳ lạ nha.
Chẳng qua bé trí nhớ ngắn hạn á mà, một lát là quên ngay rồi luôn, lại tung ta tung tăng chạy về bên người chủ nhân nữa nè, dùng mặt cọ cọ người chủ nhân á, chuẩn bị đi ngủ nà.
Nghe được tiếng meo meo nho nhỏ của bé, Cố Lương Tuấn khẽ cười một cái rồi đem bé ôm vào trong ngực. Thôi, liền tính nếu biến thái thì cùng chả lo gì, dù gì cục cưng của hắn cũng không hiểu, nên cũng không biết gì...bé đã đi theo một chủ nhân biến thái như nào đâu.
Sau ngày bị chủ nhân biến thái cưỡng hôn không thể trốn thoát thì Cục Bột Nhỏ không còn dám hôn chủ nhân của mình nữa, hắn liền uống nước có bạc hà mèo.
Sau đó cục cưng liền như điên rồi, liếm liếm miệng hắn không ngừng, chẳng sợ bị khi dễ cùng không quan tâm, đuôi nhỏ lắc qua lắc lại nhìn rất nghiêm túc.
Vào lúc cuối cùng chuẩn bị ra khỏi cửa đi làm, lại hôn một cái thật mạnh dặn dò bé yêu nhà mình: "Ngoan ngoãn ở nhà đợi tôi, không cho chạy ra khỏi nhà, chú ý an toàn."
Cục Bột Nhỏ thật sự là quá ngoan, Cố Lương Tuấn có chút luyến tiếc, nhưng vẫn lo bé sẽ chạy trốn nên chỉ có thể để bé ở nhà.
[WARNING, WARNING, WARNING, Ò Í E, Ò Í E, CẨN THẬN CẨN THẬN]
Vào buổi tắm rửa tối hôm đó, sau khi rối rắm một lúc lâu, vẫn quyết định ẵm bé mèo vào chung.
Nhìn chủ nhân khỏa thân toàn bộ, trong mắt Cục Bột Nhỏ chỉ có gel dinh dưỡng trong tay hắn, kêu meo meo muốn ăn.
Bé hong hiểu luôn á, chủ nhân thế mà không đưa đến miệng cho bé ăn, lại để lên cái chỗ kỳ lạ gì trên người dị nè, bé meo meo một tiếng vẫn là không nhịn được bắt đầu liếm liếm thôi chứ sao nữa.
Trong phòng tắm yên tĩnh, một người đàn ông cao lớn đẹp trai vuốt ve bé mèo trong lòng ngực của mình, nhìn qua thì là một hình ảnh ấm áp á, nhưng mà nếu không nhìn tới chỗ bé mèo đang liếm thì cảm lạnh thật nha.
Bé yêu vẫn chăm chỉ liếm gel dinh dưỡng ngay chỗ lông phía dưới, Cục Bột Nhỏ nhìn thấy con *** lớn dần dần đứng dậy, có chút tò mò dùng móng nhẹ nhàng khều khều một cái.
Đã biến thái một tí rồi thì cứ biến thái hết đi chứ sao giờ.
Đầu lưỡi có gai ngược chậm rì rì từ từ liếm gel dinh dưỡng trên con *** hắn, sức lực không lớn tí nào, sau khi liếm xong cuối cùng còn tò mò liếm chất lỏng trên đầu *** đang chảy ra.
Lần này thật sự quá mức kích thích, Cố Lương Tuấn xoa xoa lông cả người của bé yêu, cực kỳ hiểu rõ được bản thân là một tên biến thái hoàn toàn, cực kỳ biến thái.
Chờ đến khi Cục Bột Nhỏ liếm hết gel dinh dưỡng ở nơi đó, Cố Lương Tuấn liền dùng tay an ủi con *** đang gắng gượng của mình, bé cưng đang nằm trên đùi hắn lâu lâu còn liếm vài cái, mỗi lần đều làm con *** trở nên thô cứng hơn hẳn.
Cuối cùng không nhịn được mà bắn ra đầy người bé yêu, nhìn bé yêu đem tinh dịch trên người bé liếm sạch sẽ toàn bộ, thậm chí còn liếm sạch trên người của hắn, Cố Lương Tuấn thiếu chút nữa lại đứng lên tiếp.
Cố gắng kìm nén lại, Cố Lương Tuấn bắt đầu đối với tương lai chính bản thân đầy sự tuyệt vọng không thôi.
Càng không cần nói tới Cục Bột Nhỏ là một bé tra meo chính gốc, cũng sẽ có mùa động dục, nghĩ đến đây Cố Lương Tuấn không nhịn được ẵm bé lên uy hiếp một phen: "Nếu để tôi phát hiện bé dám tìm con mèo hoang nào đó, tôi lập tức đi thiến bé ngay."
Tuy bé nghe hong hiểu gì cả, nhưng vẫn ngoan ngoãn đáng thương kêu meo meo trả lời.
"Ngoan nào."
Giúp bé yêu nhà mình tắm rửa sạch sẽ, Cố Lương Tuấn cảm thấy thân thể bé yêu vẫn là quan trọng nhất vẫn không nên làm quá mức.
Nếu tắm rửa quá nhiều, mèo con đều sẽ bệnh mất.
Cục Bột Nhỏ chưa tới mùa động dục, mỗi ngày chỉ biết ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn, Cố Lương Tuấn không biết bé yêu đến mùa động dục thì có thể bắn tinh được hay không, nhưng hắn vẫn hy vọng mùa động dục của bé yêu nhà mình sẽ không đến.
Rốt cuộc...
Hắn cũng sợ Cục Bột Nhỏ cảm thấy tới mùa, theo bản năng chạy ra ngoài lúc hắn không để ý mà làm bậy.
Lúc đấy hắn sẽ điên lên mất.
Chẳng qua thì sao cũng phải tới, Cục Bột Nhỏ vẫn lớn lên, nhanh chóng tới mùa rồi.
Muốn hỏi hắn làm sao mà biết á hả, chính là hôm mà chơi xoa xoa trứng trứng của bé mèo nhà mình, thì cảm giác được bé yêu rất không vui, lại còn đá hắn, tiếng kêu vừa nũng nịu gì đâu.
Cuối cùng Cố Lương Tuấn mới ý thức được, Cục Bột Nhỏ chỉ sợ là đã lớn rồi, hiểu này nọ rồi á, cho nên khi sờ trứng trứng thì sẽ bồn chồn kích động, thậm chí tiếng kêu cũng thay đổi.
Nghĩ đến đây Cố Lương Tuấn liền vươn tay đè lại bụng của bé, nhéo nhéo hai viên trứng nhỏ đó, đúng như dự đoán, một vật nhỏ nhỏ màu hồng phấn xuất hiện.
Bé sợ hãi lắm luôn á, đá chân liên tục mà không thoát ra được, giãy tới giãy lui cũng hong được dị nè, chỉ có thể meo meo đáng thương cực kỳ.
Cố Lương Tuấn cũng không biết bé yêu có thể nhờ vật đáng yêu này có cảm giác thoải mái hay không nhưng việc bé yêu bắn rất nhanh, nhìn vật đáng yêu trên tay hắn không nhịn được mà cười một tiếng.
Tuy rằng chọc ghẹo bé thì vui á, đặc biệt lúc nghe được tiếng kêu meo meo mềm nhũn kia thì càng thích hơn, cả người run run, đôi mắt thì long lanh ánh nước, nhìn cực kỳ đẹp.
Chờ đến khi Cố Lương Tuấn buông tay ra, Cục Bột Nhỏ lập tức chạy qua mình bên, liếm liếm nơi bị chọc ghẹo nãy giờ, lại nghe được chủ nhân nói một câu: "A, nơi này của bé yêu cũng màu hồng nhạt này"
Tuy rằng nghe hong hiểu gì hết nhưng bé vẫn theo bản năng mà thít người người, meo meo kêu lên, không dám tới gần Cố Lương Tuấn.
Nhưng mà cuối cùng vẫn là ngựa quen đường cũ, một lần nữa đi tới bên cạnh hắn theo thói quen liếm liếm tay chủ nhân.
Cái đuôi nhỏ vẫn cẩn thận che lại trứng trứng của mình, hiển nhiên là có chút sợ hãi ban nãy vẫn còn.
Cố Lương Tuấn cũng cảm thấy mình rất hư á, rốt cuộc thì bé yêu vẫn chưa thật sự tới mùa động dục mà bản thân mình còn lắm bé yêu bắn ra một lần, không biết có lưu lại bóng ma tâm lý gì không nữa.
Nhưng chờ đến ngày hôm sau nhìn thấy bé yêu đang ngửa người nằm ngủ, Cố Lương Tuấn vẫn không nhịn được vươn tay làm điều tàn ác lại nhéo nhéo hai quả trứng trứng đáng yêu kia.
"Meo..."
Cục Bột Nhỏ đang ngủ ngon lành dùng đuôi quơ quơ qua, sau đó liền có chút nũng nịu, chân sau theo bản thân giật giật vài cái, lúc tỉnh lại cũng đã bắn ra.
Ngón tay có chút ướt đẫm, Cố Lương Tuấn cảm thấy vật hồng nhạt của bé yêu thật quá dễ thương mà, dù sao thì chỗ nào trên người bé yêu của hắn không đáng yêu cơ chứ.
Cục Bột Nhỏ tỉnh lại có chút không vui, cắn nhẹ vào ngón tay đó của hắn lại cảm nhận được hương vị kỳ lạ gì đó lập tức nhả ra.
Không rõ vì sao chủ nhân của mình lại thích nhéo nhéo trứng của bé luôn á, bé thế mà cũng đã bắt đầu phiền não rồi luôn, đuôi hất hất ra chứ hong còn quơ qua quơ lại luôn á.
Cho đến khi Cố Lương Tuấn cầm một hộp pate xuất hiện, Cục Bột Nhỏ trong chốc lát quên hết phiền não của mình rồi, meo meo meo meo, muốn sờ á hả, sờ sao cũng được hết trơn á.
[Tác giả có lời muốn nói: A~~~, một tên biến thái á mà~~~]
Bánh bao có lời muốn nói: À~~~, cái tên biến thái này làm toi mệt tim quá mà~~~]
[Ừhm thì cũng hơi khó nói 1 tí ấy mà, nhưng mà giờ toi đang mê nhân thú ý. Là nhân x thú theo đúng nghĩa á. Nên chị em nào dạo trên web hồng mà thấy bộ nào dưới 20c thì hú toi đọc nhennn. Mlem mlem thì toi làm luôn choa nà.]
Bé Mèo Cưng Dính Người Nhất
Chương 5: Bị chủ nhân biến thái hôn hôn, mèo con sợ hãi, lần đầu tiên b*n ra
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương