Bé Ngốc Và Chàng Băng Giá
Chương 8
Tối hôm đó, hắn ở lại chăm sóc nó để pama nó zề nhà nghĩ ngơi. Hắn nhìn nó ngủ, hắn iu lắm cái gương mặt ngây thơ của nó!!! hắn vén nhẹ mái tóc của nó lên, đến giờ hắn ms đc quan sát nó kĩ hơn. Đôi môi nhỏ nhắn, chúm chím đỏ mộng, mái tóc dài ngang lưng che phủ một phần mặt nó, làn da trắng làm nó càng xinh xắn hơn. Hắn ngắm nó rồi đặt lên trán nó một nụ hôn. Hắn thương nó bao nhiêu thì lại căm thù người hại nó bấy nhiêu, trong đầu hắn bây giờ chỉ muốn bảo vệ nó và cũng mún trả thù zùm nó. -Ưm...ưm-nó chợt mở mắt ra nhìn hắn -Sao thế? Anh làm em tỉnh giấc à?-hắn ân cần hỏi nó -Zạ ko!!! Em hơi khát nước-nó tính ngồi zậy nhưng bị hắn cản -Ờ, để anh lấy zùm em, em cứ nắm đi-hắn ót nước cho nó -Mà sao anh ở đây, sao anh ko zề nhà nghĩ đi? Em ở đây 1 mình ko sao đâu -Ko đc!!! Anh phải ở đây vs em, anh ko thể để em 1 mình đc dù bất cứ lúc nào-hắn nhìn nó làm nó rụt rè -Nhưng...nhưng-nó -Ko nhưng nhị gì cả, em ko nghe lời anh à-hắn chưa để nó hết câu thì đã lên tiếng -Zạ....nghe!!!-nó cười hiền nhìn hắn khiến hắn muốn ôm nó vào lòng thật chặt để ko ai làm hại nó nữa -Zậy giờ ngủ đc chưa bổn cô nương!!! (tg:yar!!! thường ngày lạnh lùng lắm mà, sao hôm nay bik ns đùa nữa zậy??? hắn: thích. tg: tl cũng như ko, hazzz!!!)-hắn mỉm cười -Anh cũng ngủ đi chớ, bộ tính thức suốt đêm trông em sao? Em hok sao đâu mà-nó cũng lội hắn xuống ngủ -Ok...em ngủ trước đi, anh cũng sẽ ngủ -Ok...em ngủ trước đi, anh cũng sẽ ngủ -Ok, anh ngủ ngon -Em ngủ ngon Hắn ns zậy thôi chứ thật ra hắn ko có ngủ, hắn sợ hắn ngủ rồi sẽ có người hại nó (đa nghi qá nhở). Sáng hôm sau, hắn đi mua đồ ăn sáng cho nó. Cửa phòng nó mở ra, một dáng người con gái bước vào -Ha, ko ngờ m vẫn còn sống-giọng nói của người con gái đó vang lên -Cô...cô là ai??? -M giả điên hay điên thật hã??? Ko gặp 1 tuần thôi mà qên t rồi à?-giọng nói cứ như mún giết nó -Tôi ko biết cô thật mà!!! Tôi có qen cô à???-nó nhìn cô gái đó mà ko nhớ ra nổi -Ồ....m đóng phim hay thật nhể, đi làm diễn viên đc đấy -Cô ns gì tôi thật sự ko hiểu, t ko qen cô Lúc đó từ ngoài bước vào -CÔ ĐANG LÀM GÌ ĐÓ HÃ!!!-hắn bước từ ngoài vào chạy đến bên nó, ôm lấy nó -Tình cảm qá nhỉ, tôi chỉ đến thăm nó thôi...làm gì anh phải cuống lên như zậy chứ!!!-giọng ns đó bắt đầu có một chút ganh ghét trước hành động của hắn đối vs nó -CÔ CÚT RA KHỎI ĐÂY NGAY-hắn hét thẳng vào mặt người con gái đó và chỉ tay ra cửa -CÔ CÚT RA KHỎI ĐÂY NGAY-hắn hét thẳng vào mặt người con gái đó và chỉ tay ra cửa -Anh nhớ hành động này của anh đó...cả m nữa-cô gái đó chỉ tay từ hắn sang nó rồi bước ra ngoài (M.n có thấy lạ hok? Bác sĩ ns là mấy người ms qen nó sẽ nhớ mà sao cô gái đó nó ko nhớ, thật ra có bí mật đó ^^) Hắn ôm lấy nó một hồi thì ms sực nhớ -Em ko nhớ cô ấy thật à-hắn nhìn vào mắt nó nghi ngờ -À...ờ...em ko nhớ cô ấy là ai hết á!-nó ko dám nhìn thẳng zào mắt hắn -Thật à-hắn kéo mắt nó nhìn vào mắt hắn -Ờ...thật!!! -Ừm, thôi em ăn đi-ns rồi hắn đưa tô cháo cho nó, tuy còn nghi ngờ nhưng thôi Khoảng 10h sáng, pama nó, An và Pio ms vào thăm nó. M.n nc vs nhau zui zẻ (vì m.n đã ns rõ vs nó những người mà nó ko nhớ, nên cũng qen òi)
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương