Beautiful Beast
Chương 5
“Xin hãy để em được thoát ra khỏi vòng tay anh
Baby, em là của anh. Baby, em là của anh
Tình yêu không bao giờ dễ dàng cho tất cả.“
‘‘Linh hồn của tôi?“ - Phần Yên lặp lại nghi vấn.
‘‘À. Đúng vậy. Linh hồn của em. Tôi sẽ nhận lấy nó khi em sẵn sàng để chết và tôi sẽ làm tất cả mọi điều mà em mong muốn.“ - Đa Miên vừa nói vừa bước dần đến trước mặt Phần Yên.
‘‘Ừm, câu trả lời của em là gì?“
Đa Miên thì thầm bên tai Phần Yên đầy mê hoặc và quan sát cô bằng nụ cười nhếch mép.
‘‘Ok.“
Phần yên nhìn thẳng vào mắt Đa Miên dù sợ hãi, bởi cô không biết anh sẽ làm gì tiếp theo.
"à ừ,… chúng ta sẽ làm một bản hợp đồng chứ?“
Phần Yên chần chừ lo lắng. Đa Miên túm lấy cô kéo vào lòng mình. Phần Yên kháng cự, hai tay chống lại trên ngực Đa Miên và mở to mắt thăm dó.
‘‘Nha, được thôi, thông qua một nụ hôn nhé.“
Đa Miên nhếch khóe miệng lên và cúi sát người xuống, đôi môi ấm nóng đặt lên môi cô. Phần Yên ngạc nhiên nhìn chăm chăm vào đôi mắt đã khép lại của anh. Nụ hôn như bùng cháy, nóng hàng ngàn độ của núi lửa phun trào.
Một tay Phần Yên bị Đa Miên giữ chặt bắt đầu nóng bừng như bị lửa đốt, cơn đau khó nhịn ập đến trên cổ tay cô rồi lan rộng. Cô vung tay, lùi lại vài bước thoát khỏi Đa Miên.
Cô cứ nhìn chằm chằm vào cổ tay bị đau, trên đó có một vết sẹo hình nửa vầng trăng, liếc mắt sang thì ký hiệu tương tự dần xuất hiện trên cổ tay Đa Miên.
"Giờ không còn đường lui nữa đâu.“
Ánh mắt Đa Miên sáng lên tia nguy hiểm khiến chân Phần Yên không tự giác lùi lại nhưng cô vẫn ngã trở lại lòng hắn.
"Mẹ đã mất, bị giết bởi một ma cà rồng. Cha đổ lỗi cho tôi bởi cái chết của bà ấy và cả của anh trai. Tôi đã quyết định bán linh hồn mình trong sự tuyệt vọng cùng cực để có thể trả thù.“
…
‘‘Lê Anh Bân“ - Đa Miên gọi tên và cánh cửa của căn phòng nhỏ bật mở.
‘‘Phần Yên? Chuyện gì vậy người anh em?“ - Lê Anh Bân chưa thấy người đã vội đặt câu hỏi đầy tò mò.
‘‘Tôi vừa bán đi linh hồn mình.“
Phần Yên ngẩng đầu rời khỏi vòm ngực của Đa Miên. Ánh mắt Lê Anh Bân di chuyển từ Phần Yên sang người anh em Đa Miên của hắn và bắt đầu mỉm cười đầy ẩn ý.
‘‘Chúng ta không có thời gian để lãng phí. Một khi cảnh sát đến thì tất cả các dấu vết sẽ bị xóa bỏ.“ - Đa Miên rì rầm bên tai Phần Yên, tay rời khỏi vòng eo cô.
‘‘Vậy…đi thôi. Làm ơn, hãy tìm ra hắn.“ - Phần van nài và mở to mắt đáng thương nhìn Đa Miên.
‘‘Tất nhiên, khi đó là yêu cầu của em. Lê Anh Bân sẽ đưa em trở về nhà mới của chúng ta.“ - Đa Miên vừa nói vừa đặt Phần Yên ngồi trở lại trên ghế, sau đó rời khỏi căn phòng.
‘‘Hiện giờ em được bảo hộ bởi Đa Miên. Không ai biết được điều đó kéo dài bao lâu. Người cuối cùng đã chết sau hai ngày.“ - Lê Anh Bân lầu bầu và nâng Phần Yên dậy.
‘‘Cái gì cơ?“ - Phần Yên hoảng sợ kêu lên.
‘‘Hãy ngủ một giấc thôi.“
Lê Anh Vân vừa dứt lời, mí mắt của Phần Yên nặng trĩu nhưng một suy nghĩ vẫn thường trực:“ Đây có phải là một quyết định đúng đắn?“
… … …
‘‘Sở Phàm, giữ chặt cha của Phần Yên cho đến khi nào cậu còn có thể.“
Đa Miên ra lệnh cho người sói trẻ bên cạnh, tay đã gõ lên cánh cửa. Người đàn ông mặc chiếc áo len dính đầy máu đang cầm con dao trên tay mở cánh cửa ra.
‘‘Cút đi, lũ người biến hình chó chết.“
‘‘Ông ta phẫn lộ gào lên và xông thẳng về phía Đa Miên. Hắn chán ghét đẩy sang tên người sói đứng bên cạnh.
''Hãy làm như những gì ta bảo.“
Đa Miên dứt lời, không đợi câu trả lời của Sở Phàm đã tiến vào căn nhà. Anh tìm tới phòng ngủ, phát hiện xác chết của mẹ Phần Yên,ngay lập tức quỳ gối quan sát để nhìn rõ vết thương.
'‘Bạo lực, nhanh, chuẩn. Cậu biết nó sẽ thuộc loại ma cà rồng nào rồi đấy.“
Lư Châu vừa dứt lời thì chân cũng bước vào căn phòng. Chúng thuộc về dòng họ người biến hình cổ xưa nhất Clans và mang dòng máu của Đế Vương.
‘‘Đệt, tôi cực kì ghét bọn Clans đó. Chúng luôn luôn phá hủy hiệp ước.“ - Đa Miên cằn nhằn khó chịu.
‘‘Vậy cậu chắc chắn vẫn muốn đối đầu với chúng, chỉ vì một con người tép riu?“ - Lư Châu chế giễu và bước tới bên cạnh Đa Miên.
‘‘Tôi có trách nhiệm với cô ấy. Chỉ cần cô ấy còn sống, tôi sẽ luôn luôn phục tùng mọi mệnh lệnh. Cô biết điều đó mà.“ - Đa Miên hờ hững đáp lại và đứng dậy.
“Được thôi nhưng tôi vẫn khuyên cậu. Đừng thực hiện yêu cầu này. Cậu luôn luôn là con quỷ giống với con người nhất và tất nhiên là xứng đáng với người phụ nữ tốt hơn.“
Baby, em là của anh. Baby, em là của anh
Tình yêu không bao giờ dễ dàng cho tất cả.“
‘‘Linh hồn của tôi?“ - Phần Yên lặp lại nghi vấn.
‘‘À. Đúng vậy. Linh hồn của em. Tôi sẽ nhận lấy nó khi em sẵn sàng để chết và tôi sẽ làm tất cả mọi điều mà em mong muốn.“ - Đa Miên vừa nói vừa bước dần đến trước mặt Phần Yên.
‘‘Ừm, câu trả lời của em là gì?“
Đa Miên thì thầm bên tai Phần Yên đầy mê hoặc và quan sát cô bằng nụ cười nhếch mép.
‘‘Ok.“
Phần yên nhìn thẳng vào mắt Đa Miên dù sợ hãi, bởi cô không biết anh sẽ làm gì tiếp theo.
"à ừ,… chúng ta sẽ làm một bản hợp đồng chứ?“
Phần Yên chần chừ lo lắng. Đa Miên túm lấy cô kéo vào lòng mình. Phần Yên kháng cự, hai tay chống lại trên ngực Đa Miên và mở to mắt thăm dó.
‘‘Nha, được thôi, thông qua một nụ hôn nhé.“
Đa Miên nhếch khóe miệng lên và cúi sát người xuống, đôi môi ấm nóng đặt lên môi cô. Phần Yên ngạc nhiên nhìn chăm chăm vào đôi mắt đã khép lại của anh. Nụ hôn như bùng cháy, nóng hàng ngàn độ của núi lửa phun trào.
Một tay Phần Yên bị Đa Miên giữ chặt bắt đầu nóng bừng như bị lửa đốt, cơn đau khó nhịn ập đến trên cổ tay cô rồi lan rộng. Cô vung tay, lùi lại vài bước thoát khỏi Đa Miên.
Cô cứ nhìn chằm chằm vào cổ tay bị đau, trên đó có một vết sẹo hình nửa vầng trăng, liếc mắt sang thì ký hiệu tương tự dần xuất hiện trên cổ tay Đa Miên.
"Giờ không còn đường lui nữa đâu.“
Ánh mắt Đa Miên sáng lên tia nguy hiểm khiến chân Phần Yên không tự giác lùi lại nhưng cô vẫn ngã trở lại lòng hắn.
"Mẹ đã mất, bị giết bởi một ma cà rồng. Cha đổ lỗi cho tôi bởi cái chết của bà ấy và cả của anh trai. Tôi đã quyết định bán linh hồn mình trong sự tuyệt vọng cùng cực để có thể trả thù.“
…
‘‘Lê Anh Bân“ - Đa Miên gọi tên và cánh cửa của căn phòng nhỏ bật mở.
‘‘Phần Yên? Chuyện gì vậy người anh em?“ - Lê Anh Bân chưa thấy người đã vội đặt câu hỏi đầy tò mò.
‘‘Tôi vừa bán đi linh hồn mình.“
Phần Yên ngẩng đầu rời khỏi vòm ngực của Đa Miên. Ánh mắt Lê Anh Bân di chuyển từ Phần Yên sang người anh em Đa Miên của hắn và bắt đầu mỉm cười đầy ẩn ý.
‘‘Chúng ta không có thời gian để lãng phí. Một khi cảnh sát đến thì tất cả các dấu vết sẽ bị xóa bỏ.“ - Đa Miên rì rầm bên tai Phần Yên, tay rời khỏi vòng eo cô.
‘‘Vậy…đi thôi. Làm ơn, hãy tìm ra hắn.“ - Phần van nài và mở to mắt đáng thương nhìn Đa Miên.
‘‘Tất nhiên, khi đó là yêu cầu của em. Lê Anh Bân sẽ đưa em trở về nhà mới của chúng ta.“ - Đa Miên vừa nói vừa đặt Phần Yên ngồi trở lại trên ghế, sau đó rời khỏi căn phòng.
‘‘Hiện giờ em được bảo hộ bởi Đa Miên. Không ai biết được điều đó kéo dài bao lâu. Người cuối cùng đã chết sau hai ngày.“ - Lê Anh Bân lầu bầu và nâng Phần Yên dậy.
‘‘Cái gì cơ?“ - Phần Yên hoảng sợ kêu lên.
‘‘Hãy ngủ một giấc thôi.“
Lê Anh Vân vừa dứt lời, mí mắt của Phần Yên nặng trĩu nhưng một suy nghĩ vẫn thường trực:“ Đây có phải là một quyết định đúng đắn?“
… … …
‘‘Sở Phàm, giữ chặt cha của Phần Yên cho đến khi nào cậu còn có thể.“
Đa Miên ra lệnh cho người sói trẻ bên cạnh, tay đã gõ lên cánh cửa. Người đàn ông mặc chiếc áo len dính đầy máu đang cầm con dao trên tay mở cánh cửa ra.
‘‘Cút đi, lũ người biến hình chó chết.“
‘‘Ông ta phẫn lộ gào lên và xông thẳng về phía Đa Miên. Hắn chán ghét đẩy sang tên người sói đứng bên cạnh.
''Hãy làm như những gì ta bảo.“
Đa Miên dứt lời, không đợi câu trả lời của Sở Phàm đã tiến vào căn nhà. Anh tìm tới phòng ngủ, phát hiện xác chết của mẹ Phần Yên,ngay lập tức quỳ gối quan sát để nhìn rõ vết thương.
'‘Bạo lực, nhanh, chuẩn. Cậu biết nó sẽ thuộc loại ma cà rồng nào rồi đấy.“
Lư Châu vừa dứt lời thì chân cũng bước vào căn phòng. Chúng thuộc về dòng họ người biến hình cổ xưa nhất Clans và mang dòng máu của Đế Vương.
‘‘Đệt, tôi cực kì ghét bọn Clans đó. Chúng luôn luôn phá hủy hiệp ước.“ - Đa Miên cằn nhằn khó chịu.
‘‘Vậy cậu chắc chắn vẫn muốn đối đầu với chúng, chỉ vì một con người tép riu?“ - Lư Châu chế giễu và bước tới bên cạnh Đa Miên.
‘‘Tôi có trách nhiệm với cô ấy. Chỉ cần cô ấy còn sống, tôi sẽ luôn luôn phục tùng mọi mệnh lệnh. Cô biết điều đó mà.“ - Đa Miên hờ hững đáp lại và đứng dậy.
“Được thôi nhưng tôi vẫn khuyên cậu. Đừng thực hiện yêu cầu này. Cậu luôn luôn là con quỷ giống với con người nhất và tất nhiên là xứng đáng với người phụ nữ tốt hơn.“
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương