Bí Mật Angels
Chương 22
Thấy hắn từ quầy bán xèng về , nó mừng rơn - Anh mua bao nhiêu xèng zay ? - 1 chứ bao . - WTF - -_- - 1 xèng thì làm sao gắp lổi - Cô cứ dẹp ra , chống mắt lên nhìn đây Hắn cầm lấy cái điều khiển của máy gắp thú , từ từ di chuyển tới chỗ con gấu đen - Á kìa tới rồi . - Cô im cho tôi nhờ - (Cấm khẩu ) Hắn nhẹ điều khiển cần gắp xuống bắt lấy cái tay con thú đưa lên và - Á sắp được rồi nhanh lên - Cô ns nữa là mất thú đó - Thôi anh gắp đi tôi hông nói nữa Nó phải giữ im lặng tuyệt đối và cuối cùng con gấu đen đã được gắp ra khỏi cái hộp gấu bông ý trước con mắt ngỡ ngàng của nó và cái ông bán xèng . - WOWW . Anh giỏi thật nha . Để tôi gắp thử xem Quầy bán xèng - Cho 1 xèng - Đây . 10000 ngàn - Tôi không có tiền lẻ - Vừa nãy anh kia đưa 100k chưa có thối - Vậy cho 9 xèng nữa - Đây Nó mua xèng với thái độ không thể cháp nhận hơn rồi lại quay về quầy gắp thú - Anh thích còn nào tuôi gắp cho - Tuỳ - Vậy con gấu tóc xoăn vàng kia nha -.. Hắn chẳng nói gì thì chắc cũng đồng ý rồi , nó abwts tay vào công việc gắp thú . Nó làm y hệt hắn làm luôn thế mà 1 lần 2 lần 3 lần 4 lần 5 lần 6 lần 7 lần 8 lần Đều xỵt - Huuh Tức chết mất sao tuôi làm giống anh mà sao toàn xỵt hết vậy - Tuỳ người thôi - ý anh tôi là người thế nào - Tôi chả biết - Tôi chả biết - hừ . Cố 1 xèng nữa . Hừ hừ Nó quyết tâm gắp cho bằng được con tóc xoăn , Hư Hừ Sau 15p - Aaaaaaaaaaaaaaa . Tôi muốn con tóc xoăn ý ..... - CÔ im đi . - Không tôi muốn con ý cơ Trời đã tối , hắn bắt nó phải về sau 9 lần gặp thú xượt nhưng nó cứ hét toáng lên như con điên vầy ý - Im giùm Hắn dí con gấu đen vào tay nó - Cho tuôi thật hả - Ừm - cảm ơn nha Nó mừng rỡ ôm hắn thật chặt cũng thật lâu như chẳng muốn rời xa . Nụ cười trên môi dập tắt , mọi thứ trở lên buồn dầu ảm đạm hơn . Hắn cứ lặng cho nó ôm như vậy - Thôi cô về đi - Tạm biệt anh Nó càng ôm chặt hơn , 1 dòng chất lỏng thấm vào áo hắn . Nó buông tay ra đi bỏ lại hắn ở phía sau -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- --------------------- Hắn đứng đó nhìn nó vào nhà rồi mới đi khỏi đó bắt taxi tới 1 biệt thự lộng lẫy - Cậu tới đây ? - Ông đừng trưng bộ mặt ngây thơ không biết gì ở đó - Tôi không hiểu cậu nói gì - Chính ông đã thêu người ám sát cô ta - Vậy thì sao - Tôi với ông đã dao kèo ra sao - Xin lỗi cái đó chẳng có hợp đồng gì hết - Hừ . Loại người như ông cần có hợp đồng à ? - HAHAHAH cậu cũng thuộc loại như tôi mà thôi - .. - Chỉ xòn 1 tháng nữa mà thôi. Nếu không tìm được chìa khoá thì cậu sẽ biến mất - Không cần ông nhắc nhở . Nhưng nếu ông làm hại những người thân của tôi thì ... - Thì sao ? Nếu cậu mà cứ như vậy thì sẽ bị chúng giết chết thôi . Thiên vũ và cả nó sẽ không tha cho cậu - Tôi không sợ cái chết . Tôi đã sống đủ rồi . - HAHAH . Cậụ định bỏ em cậu ở lại chăng ? - Nó sẽ đi cùng tôi - Còn mẹ cậu - Chẳng phải bà ấy đã chết rồi sao - HAHAHAH - Ông nói đi -... - Nói đi - Khi tìm được chiếc chài khoá thì mọi chuyện sẽ rõ - VẬy sao - Cậu có thể về - Cậu có thể về -------------------------------------------------------------------------------------------------------- Tại căn nhà của nó Hàn BĂng : À giờ mới nhớ hôm nay là thứ 7 . Thế là hôm nay nghỉ hổng sao rồi mai / Như: Hừ thế gọi dậy sớm ăn cức à Hàn BĂnng : Hơ hơ mà mai Chủ nhật , hay mình tổ chức đi dã ngoại đi - Tham quan Như và Mai đồng thanh tập 2 - Các cậu chưa nghe đi tham quan bao giờ à - Rồi Đồng thanh tập 3 - SAo các cậu có vẻ ngạc nhiên vậy Như và Mai quay snag nhìn nhau ái ngại Mai ( Nói nhỏ ) Vũ khôgn cho đi đâu Như : Ngoài học hay đi làm ý thì không cho đi dã ngoại hay du lịch gì sất Băng : Sao zậy? Mai : Đó là chuyện của 13 năm trước khi chúng ta mới 5 tuổi Như : Lúc đó chúng mình có 1 cuộc dã ngoại cùng với Thiên Khang , mình , Mai , Vũ , Vy và ba mẹ của chúng tớ Băng : Thiên Khang là ai vậy Mai : Lúc đó cậu ấy đã đi học , đến bây giờ thì chẳng biết mặt mũi hay tung tích cậu ra sao nữa Như : Bọn mày cứ cắt lời của chị nhỉ Băng : Xin lỗi . Cậu kể tiếp đi Như : Ừm . Năm đó ba má đã cho bọn mình đi du lịch ở đảo Balaza ở Nhật . Chúng mình đặt khách sạn gần khu rừng nổi tiếng ở đó để nghỉ ngơi . vào buổi chiều hôm đó , trời mát mẻ , Vy đã rủ car nhóm đi khám phá rừng Balaza đó , Tất cả đều gật đầu đồng ý ( Đoạn này tác giả sẽ kể thay Như để cho câu chuyện hấp dẫn và chi tiết hơn ) Mọi người đi sâu vào trong rừng để nghiên cứu về nhwungx thứ mới lạ. Dẫn đầu là anh cả thiên Vũ rồi vì cậu rất thông minh và tháo vác mà . Đi cuối là nó vì chẳng ai thích xếp cuối lên cứ đùn đẩy nhau và cuối cùng nó phải xếp cuối . Nó đang absm đuôi Mai thì chợt thấy 1 bông hoa hồng đen rất đẹp , thế là nso rời hàng đi ngắt bông hoa đó . Đang định đưa tay ra ngắt thì có tiếng người nói làm nó giật mình lùi lại - Hoa có độc . Đừng chạm vào Nó ngó nghiêng tìm người nói nhưng chẳng thấy ai cả - Ai vậy Từ 1 cây cổ thụ to xuất hiện 1 cậu bé tóc đen vô cùng dễ thương - LÀ mình - Cậu là ai - mình là Quách cưng - Ờ mình là tiểu Vy . Mà cậu sống ở đây à - Ừm. Cậu tới tham quan à - ừm . Sao cậu biết hay vậy - Thì chả tới đây tham quan thì làm gì - Ờ nhể . Mà mình bị lạc rồi huuhuhu Chợt nhớ mình đã rời đàn đi mà họ đi đâu mất rồi . Nó bắt đầu thẩy sợ [[ Bật khóc ]] - Tiểu Vy nín đi . Tí mình đưa cậu về - Thật hả Nó nín khóc liền và dương đôi mat cún con về phái Quách cưng - Thiệt mà . Nhưng mà phải chơi cùng Quách cưng đã
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương