Bí Mật Thầm Kín: Liệu Anh Có Hay?
Chương 37: Mua Đồ Cho Anh Trung
Nói chuyện với anh một lát lâu, giờ đây cũng đã là 12 giờ, bấy giờ anh cũng lên tiếng: “Giờ cũng trễ lắm rồi, em mau vào ngủ đi, chứ ba bọn anh giờ mới ngủ lận…”
Cậu lên tiếng nói với anh rằng: “Vâng ạ!”
Nói rồi cậu cũng đã về phòng ngủ, trong sự thất vọng của bản thân mình, khi không được ngủ bên cạnh anh, như những gì mà mọi người đã nói, và tất cả cũng chỉ là lời trêu chọc mà thôi…
Cứ như vậy cậu cũng đã vào phòng ngủ, giống như ngày hôm qua, và rồi cậu đã ôm anh Trúc để ngủ…
Trong khi mặc kệ anh Vũ. Nhưng vẫn không kiềm chế được trái tim của mình, mà chốc lát đã ôm anh Vũ ngủ, cậu ngủ một mạch đến sáng và ngủ rất là ngon…
Và rồi anh Vũ cũng đã tỉnh dậy trước cậu sau đó thay đồ mà đi xuống dưới chỗ làm của bản thân. Trong khi cậu thì dậy sau anh, rồi cũng như bao ngày mà thôi vẫn là đánh răng rồi đi xuống dưới đó làm…
Cậu lúc này đã đến chỗ của anh Trung chứ không đến chỗ của anh Vũ như mọi ngày, thậm chí là nhìn thấy anh liền né anh ngay lập tức mặc dù bản thân của mình rất là buồn khi không được ở cạnh của anh, nhưng cậu có thể làm được gì cơ chứ, bởi vì thực ra, anh đâu có muốn gần cậu đâu…
Cứ như vậy thời gian đã bắt đầu trôi qua, giờ đây cũng đã là 9:00 cậu cũng không kiềm chế được bản thân của mình nữa, mà liền đi đến chỗ của anh, sau đó lẽo đẽo hay sau như một cái bóng vậy…
Nhưng rồi anh Vũ bỗng quay sang nhìn cậu, rồi lại lên tiếng nói: “Em nên đi phụ người khác đi!”
Điều này khiến cậu cảm thấy vô cùng buồn, khi anh đã đuổi khéo mình, mặc dù cậu không muốn rời xa anh một chút nào, nhưng cũng có thể làm được gì cơ chứ, ngoài việc rời xa anh bởi vì anh đã không muốn cậu ở gần chỗ của mình nữa rồi…
Thế là cậu đã đi đến chỗ anh Trung, giờ đây cậu nhìn thấy anh ta đang ngồi canh máy, bấy giờ anh ta đã trêu chọc cậu, sau đó lại đưa tay mò vào chỗ đó của cậu một cách thích thú…
Sau đó người quản lý giờ đây cũng đã đến, anh ta đưa mắt nhìn chăm chăm cậu, khi cứ không ngừng đi theo anh Trung mà lên tiếng bảo rằng: “Này Long Long sao em cứ đi theo anh Trung mãi vậy? Nào mau đến chỗ chị Đào để phụ chỉ đi!”
Cậu tỏ vẻ buồn bã mà không muốn đi đến đó một chút nào cả, nhưng cũng biết làm sao bây giờ chứ? Trong ảnh khi lại không cho mình, ở gần anh Trung nữa. Sau đó cậu đã quyết định đi đến chỗ của chị Đào…
Trong khi chị ta nhìn cậu với vẻ mặt đằng đằng sát khí, mà lên tiếng hỏi rằng: “Này Sao không đi theo anh Trung nữa đi?”
Cậu lên tiếng trả lời trong sự mệt mỏi: “Em bị cấm đi theo rồi ạ!”
Chị ta liền cười và bảo rằng: “Mày rồi thét ai cũng né hết!”
Cậu im lặng không nói gì, mà đứng ở chỗ đó, trong khi chị ta lại lên tiếng: “Này mau tránh xa ra đi! Mày đứng ở đây khiến không khí u ám quá, làm tao cảm thấy rất khó chịu!”
Cậu vẫn là mặc kệ những lời mà chị ta nói, sau đó vẫn đứng ở đó với vẻ vô cùng buồn bã và u ám…
Thời gian cứ dần như vậy đã trôi qua đến chiều, mọi thứ vẫn lặp lại như mỗi ngày, giờ đây cậu lại đến chỗ anh Trung, sau đó anh lại trêu đùa với cậu mà dùng tay sờ vào chỗ đó của cậu, mà khuôn mặt thì mỉm cười trong sự thích thú…
Sau một lát đã lên tiếng rằng: “Em đừng mua đồ cho thằng Vũ nữa. Bởi vì nó thèm l của con kia rồi. Thế nên em đừng nên mua đồ cho nó làm gì! Thậm chí em có thể mua đồ cho người mà mình thích, nhưng ví dụ như mua một lon nước hay gì đó thôi, chứ đừng mua nhiều lần…”
Cậu lên tiếng nói: “Vâng ạ…”
Sau một lát bỗng nhiên anh lên tiếng nói rằng: “Anh cảm thấy đói quá đi, và không có gì ăn hết?”
Cậu giờ tỏ vẻ vô cùng ngại ngùng, trước những lời nói này mà lên tiếng: “Vậy để chiều em mua cho anh được không?”
Anh ta mỉm cười rồi gật đầu đồng ý, và rồi thời gian cứ dần trôi qua, giờ đây trời đã bắt đầu đổ mưa…
Và rồi khi cậu đi uống nước, thì lúc này cũng đã có lời bàn tán rằng: “Này vợ thằng Trung nó mang bầu đấy, đừng cho nó làm những việc nặng nghe rõ chưa?”
Cậu nghe những câu nói này, mà cảm thấy vô cùng ngại ngùng, sau đó cũng đã rời đi ngay lập tức, Trong khi người kia vẫn không ngừng lên tiếng trêu chọc và ghép đôi cậu với anh Trung…
Và rồi cậu cũng đã đến chỗ anh Trung và anh Trúc đang ngồi, bấy giờ anh trúc đã lên tiếng rằng: “Em mau lên dọn dẹp Cái phòng bên cạnh đi, rồi chiều em và anh Trung sẽ lên đó để ngủ chung…”
Cậu nghe những lời này từ anh mà tỏ vẻ ngại ngùng, trong khi anh lên tiếng nói: “Này anh nói thật chứ không phải giỡn đâu…”
Cậu giờ hùa theo bảo rằng: “Vậy thì anh hỏi ý kiến anh Trung thử đi!”
Thế là anh Trúc đã hỏi ý kiến của anh Trung, nhưng anh ấy lại im lặng không trả lời…
Cậu lên tiếng nói với anh rằng: “Vâng ạ!”
Nói rồi cậu cũng đã về phòng ngủ, trong sự thất vọng của bản thân mình, khi không được ngủ bên cạnh anh, như những gì mà mọi người đã nói, và tất cả cũng chỉ là lời trêu chọc mà thôi…
Cứ như vậy cậu cũng đã vào phòng ngủ, giống như ngày hôm qua, và rồi cậu đã ôm anh Trúc để ngủ…
Trong khi mặc kệ anh Vũ. Nhưng vẫn không kiềm chế được trái tim của mình, mà chốc lát đã ôm anh Vũ ngủ, cậu ngủ một mạch đến sáng và ngủ rất là ngon…
Và rồi anh Vũ cũng đã tỉnh dậy trước cậu sau đó thay đồ mà đi xuống dưới chỗ làm của bản thân. Trong khi cậu thì dậy sau anh, rồi cũng như bao ngày mà thôi vẫn là đánh răng rồi đi xuống dưới đó làm…
Cậu lúc này đã đến chỗ của anh Trung chứ không đến chỗ của anh Vũ như mọi ngày, thậm chí là nhìn thấy anh liền né anh ngay lập tức mặc dù bản thân của mình rất là buồn khi không được ở cạnh của anh, nhưng cậu có thể làm được gì cơ chứ, bởi vì thực ra, anh đâu có muốn gần cậu đâu…
Cứ như vậy thời gian đã bắt đầu trôi qua, giờ đây cũng đã là 9:00 cậu cũng không kiềm chế được bản thân của mình nữa, mà liền đi đến chỗ của anh, sau đó lẽo đẽo hay sau như một cái bóng vậy…
Nhưng rồi anh Vũ bỗng quay sang nhìn cậu, rồi lại lên tiếng nói: “Em nên đi phụ người khác đi!”
Điều này khiến cậu cảm thấy vô cùng buồn, khi anh đã đuổi khéo mình, mặc dù cậu không muốn rời xa anh một chút nào, nhưng cũng có thể làm được gì cơ chứ, ngoài việc rời xa anh bởi vì anh đã không muốn cậu ở gần chỗ của mình nữa rồi…
Thế là cậu đã đi đến chỗ anh Trung, giờ đây cậu nhìn thấy anh ta đang ngồi canh máy, bấy giờ anh ta đã trêu chọc cậu, sau đó lại đưa tay mò vào chỗ đó của cậu một cách thích thú…
Sau đó người quản lý giờ đây cũng đã đến, anh ta đưa mắt nhìn chăm chăm cậu, khi cứ không ngừng đi theo anh Trung mà lên tiếng bảo rằng: “Này Long Long sao em cứ đi theo anh Trung mãi vậy? Nào mau đến chỗ chị Đào để phụ chỉ đi!”
Cậu tỏ vẻ buồn bã mà không muốn đi đến đó một chút nào cả, nhưng cũng biết làm sao bây giờ chứ? Trong ảnh khi lại không cho mình, ở gần anh Trung nữa. Sau đó cậu đã quyết định đi đến chỗ của chị Đào…
Trong khi chị ta nhìn cậu với vẻ mặt đằng đằng sát khí, mà lên tiếng hỏi rằng: “Này Sao không đi theo anh Trung nữa đi?”
Cậu lên tiếng trả lời trong sự mệt mỏi: “Em bị cấm đi theo rồi ạ!”
Chị ta liền cười và bảo rằng: “Mày rồi thét ai cũng né hết!”
Cậu im lặng không nói gì, mà đứng ở chỗ đó, trong khi chị ta lại lên tiếng: “Này mau tránh xa ra đi! Mày đứng ở đây khiến không khí u ám quá, làm tao cảm thấy rất khó chịu!”
Cậu vẫn là mặc kệ những lời mà chị ta nói, sau đó vẫn đứng ở đó với vẻ vô cùng buồn bã và u ám…
Thời gian cứ dần như vậy đã trôi qua đến chiều, mọi thứ vẫn lặp lại như mỗi ngày, giờ đây cậu lại đến chỗ anh Trung, sau đó anh lại trêu đùa với cậu mà dùng tay sờ vào chỗ đó của cậu, mà khuôn mặt thì mỉm cười trong sự thích thú…
Sau một lát đã lên tiếng rằng: “Em đừng mua đồ cho thằng Vũ nữa. Bởi vì nó thèm l của con kia rồi. Thế nên em đừng nên mua đồ cho nó làm gì! Thậm chí em có thể mua đồ cho người mà mình thích, nhưng ví dụ như mua một lon nước hay gì đó thôi, chứ đừng mua nhiều lần…”
Cậu lên tiếng nói: “Vâng ạ…”
Sau một lát bỗng nhiên anh lên tiếng nói rằng: “Anh cảm thấy đói quá đi, và không có gì ăn hết?”
Cậu giờ tỏ vẻ vô cùng ngại ngùng, trước những lời nói này mà lên tiếng: “Vậy để chiều em mua cho anh được không?”
Anh ta mỉm cười rồi gật đầu đồng ý, và rồi thời gian cứ dần trôi qua, giờ đây trời đã bắt đầu đổ mưa…
Và rồi khi cậu đi uống nước, thì lúc này cũng đã có lời bàn tán rằng: “Này vợ thằng Trung nó mang bầu đấy, đừng cho nó làm những việc nặng nghe rõ chưa?”
Cậu nghe những câu nói này, mà cảm thấy vô cùng ngại ngùng, sau đó cũng đã rời đi ngay lập tức, Trong khi người kia vẫn không ngừng lên tiếng trêu chọc và ghép đôi cậu với anh Trung…
Và rồi cậu cũng đã đến chỗ anh Trung và anh Trúc đang ngồi, bấy giờ anh trúc đã lên tiếng rằng: “Em mau lên dọn dẹp Cái phòng bên cạnh đi, rồi chiều em và anh Trung sẽ lên đó để ngủ chung…”
Cậu nghe những lời này từ anh mà tỏ vẻ ngại ngùng, trong khi anh lên tiếng nói: “Này anh nói thật chứ không phải giỡn đâu…”
Cậu giờ hùa theo bảo rằng: “Vậy thì anh hỏi ý kiến anh Trung thử đi!”
Thế là anh Trúc đã hỏi ý kiến của anh Trung, nhưng anh ấy lại im lặng không trả lời…
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương