Biên Giới 18
Chương 27: Khiêu khích
[Phó Quân dứt câu cả căn phòng lại rơi vào ồn ào, xung quanh đầy lời bàn tán về Hạ Y. Cô đang gắp miếng rau liền cảm thấy miếng ăn này nuốt không trôi nên đành cam chịu mà đặt đũa xuống.]
[Kiều Như dường như không tin được, cô ta lại lên tiếng.]
“Không phải năm đó người ta còn không để anh vào mắt sao?”
“Bây giờ thì có rồi.”
[Hạ Y thấy vẻ mặt cứng đờ của Kiều Như thì hả dạ mà ăn tiếp. Mọi người vẫn còn bàn tán xôn xao về họ. Bạn thân Kiều Như cũng không ưa Hạ Y nên thay bạn thân muốn hạ bệ Hạ Y.]
“Không phải là mua bằng đó chứ?”
[Tiếng cười lần nữa lấn át cả căn phòng, Hạ Y cũng không chịu thua kém mà phản đòn.]
“Ồ, vậy cậu đi mua xem có được như tôi không?”
[Cô gái đó nghe vậy liền không nói được gì nữa, Lăng Triết thấy vẻ mặt cô ta tức đến cắm mạnh đũa vào miếng thịt thì vỗ tay khen Hạ Y, Mễ Uyên lại nhiệt tình mà gắp đồ an cho cô. Phó Quân cũng hài lòng với câu trả lời của Hạ Y liền nhìn cô cười.]
[Lớp trưởng thấy bầu không khí không hài hòa liền đề nghị một lát bao cả lớp đi bar quẩy một bữa coi như là quà gặp gỡ sau mười năm. Mọi người nghe vậy cũng vui vẻ đồng ý đi.]
[Tới quán bar, Phó Quân và Lăng Triết bị kéo tới bàn toàn đàn ông ngồi, còn Hạ Y và Mễ Uyên lại bị lôi tới một cái bàn cách bên kia một đoạn khá xa. Hạ Y muốn rời đi nhưng bị Kiều Như níu giữ.]
“Không thể để anh ấy có chút không gian tự do nào sao?” - Kiều Như.
“Tôi cũng đâu có mang anh ấy về nhốt lại được?” - Hạ Y.
“Cô vẫn không thay đổi gì cả, vẫn ngang ngược như năm đó.” - Kiều Như.
“Không thân đừng lôi chuyện cũ ra nói với tôi.” - Hạ Y.
“Cô là yêu anh ấy hay là tiền của anh ấy?” - Kiều Như.
[Hạ Y có chút sững lại, cô đang nghĩ xem trước nay quen Phó Quân cô đã từng nói gì về vấn đề tiền bạc với anh sao. Sau một lúc cô lại cười đáp.]
“Cả hai!” - Hạ Y.
“Đúng là loại hám tiền.” - Kiều Như.
“Không có ai cấm việc yêu tiền cả.” - Hạ Y.
“Hừ, vậy giờ chúng ta cá cược đi.” - Kiều Như.
“Nói nghe xem.” - Hạ Y.
“Thi uống rượu.” - Kiều Như.
“Thể lệ thế nào?” - Hạ Y.
“Nếu tôi gục trước thì cô được ba vạn, còn nếu cô gục trước thì cuốn gói rời khỏi anh Phó Quân.” - Kiều Như.
“Chỉ ba vạn mà muốn tôi cá với cô à?” - Hạ Y.
“Tám vạn?” - Kiều Như.
[Hạ Y im lặng.]
“Mười vạn?” - Kiều Như.
[Hạ Y vẫn im lặng.]
“Rốt cuộc cô muốn bao nhiêu?” - Kiều Như.
“Gấp đôi giá đó.” - Hạ Y.
“Hai mươi vạn chốt.” - Kiều Như.
“Hào phóng vậy sao? Được rót rượu đi.” - Hạ Y.
[Kiều Như giơ tay gọi phục vụ lại rót rượu. Hạ Y trước kia rất thích uống rượu nhưng từ khi cha cô mất thì rượu cũng dần rơi vào lãng quên đối với Hạ Y. Không ngờ bây giờ cô lại vì cá cược mà uống hết ly này đến ly khác. Kiều Như cũng đã cảm thấy choáng váng nhưng lại không muốn thua Hạ Y nên gắng gượng uống hết ly nữa.]
[Mễ Uyên thấy có điềm liền đi tìm Phó Quân giúp đỡ, anh nghe nói cô đang uống rượu cũng không cảm thấy lo lắng vì anh biết tửu lượng cô tốt đến mức nào. Khi anh tới chỗ Hạ Y, thấy cô vẫn đang ung dung ngồi đó ăn dĩa hoa quả trên bàn nhưng Kiều Như đã nằm gục ra bàn.]
[Hạ Y quay đầu nói với cô bạn thân của Kiều Như nhớ nhắc cô ta chuyển tiền cho mình rồi bình thản đứng dậy rời đi. Cô vào nhà vệ sinh rửa mặt rồi gọi cho Phó Quân nói muốn về ngủ. Trong lời nói của cô có 6 phần đã say, Phó Quân kêu cô ra xe anh đang đợi ở đó.]
[Hạ Y lúc này cũng không tỉnh táo lắm, cô lê thân thể mệt mỏi ra tới xe, không quan tâm tới Phó Quân mà mở cửa xe rồi nằm ngay vào hàng ghế sau. Phó Quân nhìn cô say như vậy thì cười rồi thở dài lái xe tới khách sạn đã đặt trước đó.]
[Lăng Triết và Mễ Uyên đã về khách sạn từ lâu, Phó Quân đưa Hạ Y lên tới phòng rồi gọi Mễ Uyên ra đưa cô vào trong nghỉ. Anh nhìn cô được đưa vào phòng rồi mới từ từ quay người về phía phòng mình.]
[Hôm sau Hạ Y tỉnh lại chỉ nhớ mỗi việc đã đánh bại được Kiều Như chứ mọi việc phía sau cô chẳng nhớ gì.]
[Sau một lúc thì bốn người họ tập trung dưới sảnh chuẩn bị quay về đại đội S nhưng Mễ Uyên lại không muốn trở về. Cô nàng đòi đi khu vui chơi, Hạ Y và Lăng Triết nghe vậy cũng hào hứng năn nỉ Phó Quân ở lại thêm một buổi nữa. Trước sự nài nỉ của ba người Phó Quân đành đồng ý chuyển hướng tới khu vui chơi.]
[Hôm nay khu vui chơi lại không đông khách lắm nên bọn họ cũng không phải chen chúc hay xếp hàng lâu. Hạ Y và Mễ Uyên muốn chơi tàu lượn siêu tốc nhưng Lăng Triết lại nằng nặc không chịu chơi vì cậu ta cũng sợ tốc độ.]
[Mễ Uyên quyết định bỏ qua Lăng Triết mà kéo Hạ Y đi mua vé để chơi. Hai người đàn ông cứ vậy mà ở dưới cầm điện thoại quay chụp giúp bọn họ.]
[Kiều Như dường như không tin được, cô ta lại lên tiếng.]
“Không phải năm đó người ta còn không để anh vào mắt sao?”
“Bây giờ thì có rồi.”
[Hạ Y thấy vẻ mặt cứng đờ của Kiều Như thì hả dạ mà ăn tiếp. Mọi người vẫn còn bàn tán xôn xao về họ. Bạn thân Kiều Như cũng không ưa Hạ Y nên thay bạn thân muốn hạ bệ Hạ Y.]
“Không phải là mua bằng đó chứ?”
[Tiếng cười lần nữa lấn át cả căn phòng, Hạ Y cũng không chịu thua kém mà phản đòn.]
“Ồ, vậy cậu đi mua xem có được như tôi không?”
[Cô gái đó nghe vậy liền không nói được gì nữa, Lăng Triết thấy vẻ mặt cô ta tức đến cắm mạnh đũa vào miếng thịt thì vỗ tay khen Hạ Y, Mễ Uyên lại nhiệt tình mà gắp đồ an cho cô. Phó Quân cũng hài lòng với câu trả lời của Hạ Y liền nhìn cô cười.]
[Lớp trưởng thấy bầu không khí không hài hòa liền đề nghị một lát bao cả lớp đi bar quẩy một bữa coi như là quà gặp gỡ sau mười năm. Mọi người nghe vậy cũng vui vẻ đồng ý đi.]
[Tới quán bar, Phó Quân và Lăng Triết bị kéo tới bàn toàn đàn ông ngồi, còn Hạ Y và Mễ Uyên lại bị lôi tới một cái bàn cách bên kia một đoạn khá xa. Hạ Y muốn rời đi nhưng bị Kiều Như níu giữ.]
“Không thể để anh ấy có chút không gian tự do nào sao?” - Kiều Như.
“Tôi cũng đâu có mang anh ấy về nhốt lại được?” - Hạ Y.
“Cô vẫn không thay đổi gì cả, vẫn ngang ngược như năm đó.” - Kiều Như.
“Không thân đừng lôi chuyện cũ ra nói với tôi.” - Hạ Y.
“Cô là yêu anh ấy hay là tiền của anh ấy?” - Kiều Như.
[Hạ Y có chút sững lại, cô đang nghĩ xem trước nay quen Phó Quân cô đã từng nói gì về vấn đề tiền bạc với anh sao. Sau một lúc cô lại cười đáp.]
“Cả hai!” - Hạ Y.
“Đúng là loại hám tiền.” - Kiều Như.
“Không có ai cấm việc yêu tiền cả.” - Hạ Y.
“Hừ, vậy giờ chúng ta cá cược đi.” - Kiều Như.
“Nói nghe xem.” - Hạ Y.
“Thi uống rượu.” - Kiều Như.
“Thể lệ thế nào?” - Hạ Y.
“Nếu tôi gục trước thì cô được ba vạn, còn nếu cô gục trước thì cuốn gói rời khỏi anh Phó Quân.” - Kiều Như.
“Chỉ ba vạn mà muốn tôi cá với cô à?” - Hạ Y.
“Tám vạn?” - Kiều Như.
[Hạ Y im lặng.]
“Mười vạn?” - Kiều Như.
[Hạ Y vẫn im lặng.]
“Rốt cuộc cô muốn bao nhiêu?” - Kiều Như.
“Gấp đôi giá đó.” - Hạ Y.
“Hai mươi vạn chốt.” - Kiều Như.
“Hào phóng vậy sao? Được rót rượu đi.” - Hạ Y.
[Kiều Như giơ tay gọi phục vụ lại rót rượu. Hạ Y trước kia rất thích uống rượu nhưng từ khi cha cô mất thì rượu cũng dần rơi vào lãng quên đối với Hạ Y. Không ngờ bây giờ cô lại vì cá cược mà uống hết ly này đến ly khác. Kiều Như cũng đã cảm thấy choáng váng nhưng lại không muốn thua Hạ Y nên gắng gượng uống hết ly nữa.]
[Mễ Uyên thấy có điềm liền đi tìm Phó Quân giúp đỡ, anh nghe nói cô đang uống rượu cũng không cảm thấy lo lắng vì anh biết tửu lượng cô tốt đến mức nào. Khi anh tới chỗ Hạ Y, thấy cô vẫn đang ung dung ngồi đó ăn dĩa hoa quả trên bàn nhưng Kiều Như đã nằm gục ra bàn.]
[Hạ Y quay đầu nói với cô bạn thân của Kiều Như nhớ nhắc cô ta chuyển tiền cho mình rồi bình thản đứng dậy rời đi. Cô vào nhà vệ sinh rửa mặt rồi gọi cho Phó Quân nói muốn về ngủ. Trong lời nói của cô có 6 phần đã say, Phó Quân kêu cô ra xe anh đang đợi ở đó.]
[Hạ Y lúc này cũng không tỉnh táo lắm, cô lê thân thể mệt mỏi ra tới xe, không quan tâm tới Phó Quân mà mở cửa xe rồi nằm ngay vào hàng ghế sau. Phó Quân nhìn cô say như vậy thì cười rồi thở dài lái xe tới khách sạn đã đặt trước đó.]
[Lăng Triết và Mễ Uyên đã về khách sạn từ lâu, Phó Quân đưa Hạ Y lên tới phòng rồi gọi Mễ Uyên ra đưa cô vào trong nghỉ. Anh nhìn cô được đưa vào phòng rồi mới từ từ quay người về phía phòng mình.]
[Hôm sau Hạ Y tỉnh lại chỉ nhớ mỗi việc đã đánh bại được Kiều Như chứ mọi việc phía sau cô chẳng nhớ gì.]
[Sau một lúc thì bốn người họ tập trung dưới sảnh chuẩn bị quay về đại đội S nhưng Mễ Uyên lại không muốn trở về. Cô nàng đòi đi khu vui chơi, Hạ Y và Lăng Triết nghe vậy cũng hào hứng năn nỉ Phó Quân ở lại thêm một buổi nữa. Trước sự nài nỉ của ba người Phó Quân đành đồng ý chuyển hướng tới khu vui chơi.]
[Hôm nay khu vui chơi lại không đông khách lắm nên bọn họ cũng không phải chen chúc hay xếp hàng lâu. Hạ Y và Mễ Uyên muốn chơi tàu lượn siêu tốc nhưng Lăng Triết lại nằng nặc không chịu chơi vì cậu ta cũng sợ tốc độ.]
[Mễ Uyên quyết định bỏ qua Lăng Triết mà kéo Hạ Y đi mua vé để chơi. Hai người đàn ông cứ vậy mà ở dưới cầm điện thoại quay chụp giúp bọn họ.]
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương