Boss Hung Dữ 2 - Cả Đời Chỉ Vì Em
Chương 19: Không đuổi nam nhân cặn bã, đợi đến sau tết?
"Hiện giờ đã biết mọi chuyện, ban đầu tôi cũng không biết phải làm sao, hơn nữa, xem thái độ của chồng mình với người phụ nữ kia, bọn họ... nói với người ngoài rằng, tôi mới là kẻ thứ ba xen vào phá vỡ gia đình bọn họ, con gái bọn họ mới là hợp pháp, còn con gái do tôi đứt ruột đẻ ra chỉ là một đứa con hoang...”
“Bản thân tôi có thế nào cũng không sao, bao nhiêu năm qua khổ sở thế nào tôi cũng trải qua rồi, nhưng mà con gái nhỏ của tôi không thể như vậy được, có nghèo túng đến đâu thì cũng phải đàng hoàng mà sống.”
Kiếp trước cô nhảy lầu tự tử mà chết, không cần nghĩ cũng biết con gái cô phải sống qua ngày thế nào?
Yến Tùng Nam và Diệp Linh Chi kia chắc chắn nói với bên ngoài rằng Thanh Ti là con ngoài giá thú, rồi chính cô là kẻ phá hoại gia đình bọn họ, trong lúc Diệp Linh Chi mang thai đã câu dẫn Yến Tùng Nam khiến Thanh Ti từ nhỏ đã mang tiếng xấu.
Nhiếp Thu Sính căn bản không dám nghĩ con gái mình sống ở Yến gia có bao nhiêu thê thảm.
Chuyện bê bối trong nhà bị vạch trần trắng trợn như vậy, lúc đầu Nhiếp Thu Sính cũng cảm thấy không thể nào mở miệng được, nhưng sau khi nói ra, bản thân cô lại cảm thấy như được giải thoát.
“Ly hôn, loại đàn ông như thế này nhất định phải bỏ quách đi, coi như tôi được biết loại đàn ông Trần Thế Mỹ như hắn ta đấy.” Cô gái trẻ tuổi nọ xem chừng vô cùng tức giận, nhưng hẳn là đã được giáo dục đến cấp cao đẳng nên quan niệm cũng không cổ hủ như người khác.
Nhiếp Thu Sính hỏi: “Nhưng tôi rất sợ hắn ta không chịu ly hôn, hơn nữa nhà vợ hiện tại của hắn có quyền có thế, nếu tôi và Yến Tùng Nam ly hôn, cô ta sẽ trở thành vợ hai, vì vậy chắc chắn cô ta sẽ không đồng ý.”
“Tôi thật muốn mắng chửi cặp vợ chồng này. Cô không cần sợ hãi tình huống này, trực tiếp ra toà, đến lúc đó có ai quan tâm xem hắn ta có đồng ý ly hôn với cô không, toà án chắc chắn sẽ cưỡng chế ly hôn.”
Nhiếp Thu Sính giật mình: “Có thể được như vậy sao?”. Ngôn Tình Sủng
“Đương nhiên là được, chỉ cần đến toà án kiện hắn ta tội trùng hôn. Nhưng mà cô sẽ cần mời luật sư, thậm chí có thể mất thêm một chút tiền.”
“Vậy... Tôi cần phải có bao nhiêu tiền?” Nhiếp Thu Sính hiện giờ không quá thiếu tiền, nhưng trước mặt người ngoài, cô không thể thể hiện ra việc mình là người có tiền được.
Hiện giờ, cô phải dùng hoàn cảnh để nhận được sự đồng tình của người khác, mà sự đồng tình này cần xây dựng trên cơ sở chính bản thân cô.
Kỳ thật Nhiếp Thu Sính là người phụ nữ thông mình, có mắt nhìn, chỉ là trước kia cô quá mức lương thiện, chưa bao giờ dùng sự thông minh của mình ở nơi khác.
Cô gái kia thấy Nhiếp Thu Sính mặc dù xinh đẹp nhưng thần sắc mệt mỏi, trong mắt còn vương tơ máu, hai bàn tay thô ráp, vừa nhìn đã biết là người thường xuyên phải làm việc nặng, bị cuộc sống áp bức đến mệt mỏi, trong lòng luôn than thở. Bộ dáng tốt thế này mà gặp được một người đàn ông tốt thì hẳn là được nâng niu trong lòng bàn tay, đáng tiếc...
Nhìn thấy Nhiếp Thu Sính tuổi không phải quá lớn mà đã là mẹ của một đứa trẻ 8 tuổi, năm đó chắc hẳn cũng bị ép duyên ép gả.
Vì vậy, thái độ với Nhiếp Thu Sính càng thêm đồng tình, nói: “Thế này đi, cô gọi số điện thoại này, đi tìm người này, hắn là bạn của tôi, sẽ cho cô một cái giá vừa phải.”
Cô viết một dãy số điện thoại đưa cho Nhiếp Thu Sính.
Bản thân Nhiếp Thu Sính cũng không ngờ rằng mình chỉ thử đi xin vài lời tư vấn mà lại gặp được người tốt, cô không ngừng nói: “Vô cùng cám ơn cô, cám ơn.”
“Không cần cảm ơn, đều là phụ nữ, giúp cô cũng là giúp bản thân tôi.”
...
Rời khỏi cục Dân chính, bước chân Nhiếp Thu Sính cũng trở nên nhẹ nhàng, cô nắm tay Thanh Ti, nói: “Thanh Ti, đi thôi, mẹ dẫn con đi mua quần áo.”
Lòng Nhiếp Thu Sính thoải mái thêm một chút. Trước đây, cô lo lắng nếu Yến Tùng Nam nhất quyết không chịu ly hôn thì phải làm sao bây giờ? Nhưng hiện tại, lòng cô đã tỉnh táo lại, hắn ta không chịu thì cô có thể ra toà yêu cầu ly hôn mà.
Kiếp trước kiến thức của cô quá ít nên rất nhiều chuyện đều không hiểu, giờ sống lại, cô chắc chắn sẽ không đi con đường trước đây nữa.
“Bản thân tôi có thế nào cũng không sao, bao nhiêu năm qua khổ sở thế nào tôi cũng trải qua rồi, nhưng mà con gái nhỏ của tôi không thể như vậy được, có nghèo túng đến đâu thì cũng phải đàng hoàng mà sống.”
Kiếp trước cô nhảy lầu tự tử mà chết, không cần nghĩ cũng biết con gái cô phải sống qua ngày thế nào?
Yến Tùng Nam và Diệp Linh Chi kia chắc chắn nói với bên ngoài rằng Thanh Ti là con ngoài giá thú, rồi chính cô là kẻ phá hoại gia đình bọn họ, trong lúc Diệp Linh Chi mang thai đã câu dẫn Yến Tùng Nam khiến Thanh Ti từ nhỏ đã mang tiếng xấu.
Nhiếp Thu Sính căn bản không dám nghĩ con gái mình sống ở Yến gia có bao nhiêu thê thảm.
Chuyện bê bối trong nhà bị vạch trần trắng trợn như vậy, lúc đầu Nhiếp Thu Sính cũng cảm thấy không thể nào mở miệng được, nhưng sau khi nói ra, bản thân cô lại cảm thấy như được giải thoát.
“Ly hôn, loại đàn ông như thế này nhất định phải bỏ quách đi, coi như tôi được biết loại đàn ông Trần Thế Mỹ như hắn ta đấy.” Cô gái trẻ tuổi nọ xem chừng vô cùng tức giận, nhưng hẳn là đã được giáo dục đến cấp cao đẳng nên quan niệm cũng không cổ hủ như người khác.
Nhiếp Thu Sính hỏi: “Nhưng tôi rất sợ hắn ta không chịu ly hôn, hơn nữa nhà vợ hiện tại của hắn có quyền có thế, nếu tôi và Yến Tùng Nam ly hôn, cô ta sẽ trở thành vợ hai, vì vậy chắc chắn cô ta sẽ không đồng ý.”
“Tôi thật muốn mắng chửi cặp vợ chồng này. Cô không cần sợ hãi tình huống này, trực tiếp ra toà, đến lúc đó có ai quan tâm xem hắn ta có đồng ý ly hôn với cô không, toà án chắc chắn sẽ cưỡng chế ly hôn.”
Nhiếp Thu Sính giật mình: “Có thể được như vậy sao?”. Ngôn Tình Sủng
“Đương nhiên là được, chỉ cần đến toà án kiện hắn ta tội trùng hôn. Nhưng mà cô sẽ cần mời luật sư, thậm chí có thể mất thêm một chút tiền.”
“Vậy... Tôi cần phải có bao nhiêu tiền?” Nhiếp Thu Sính hiện giờ không quá thiếu tiền, nhưng trước mặt người ngoài, cô không thể thể hiện ra việc mình là người có tiền được.
Hiện giờ, cô phải dùng hoàn cảnh để nhận được sự đồng tình của người khác, mà sự đồng tình này cần xây dựng trên cơ sở chính bản thân cô.
Kỳ thật Nhiếp Thu Sính là người phụ nữ thông mình, có mắt nhìn, chỉ là trước kia cô quá mức lương thiện, chưa bao giờ dùng sự thông minh của mình ở nơi khác.
Cô gái kia thấy Nhiếp Thu Sính mặc dù xinh đẹp nhưng thần sắc mệt mỏi, trong mắt còn vương tơ máu, hai bàn tay thô ráp, vừa nhìn đã biết là người thường xuyên phải làm việc nặng, bị cuộc sống áp bức đến mệt mỏi, trong lòng luôn than thở. Bộ dáng tốt thế này mà gặp được một người đàn ông tốt thì hẳn là được nâng niu trong lòng bàn tay, đáng tiếc...
Nhìn thấy Nhiếp Thu Sính tuổi không phải quá lớn mà đã là mẹ của một đứa trẻ 8 tuổi, năm đó chắc hẳn cũng bị ép duyên ép gả.
Vì vậy, thái độ với Nhiếp Thu Sính càng thêm đồng tình, nói: “Thế này đi, cô gọi số điện thoại này, đi tìm người này, hắn là bạn của tôi, sẽ cho cô một cái giá vừa phải.”
Cô viết một dãy số điện thoại đưa cho Nhiếp Thu Sính.
Bản thân Nhiếp Thu Sính cũng không ngờ rằng mình chỉ thử đi xin vài lời tư vấn mà lại gặp được người tốt, cô không ngừng nói: “Vô cùng cám ơn cô, cám ơn.”
“Không cần cảm ơn, đều là phụ nữ, giúp cô cũng là giúp bản thân tôi.”
...
Rời khỏi cục Dân chính, bước chân Nhiếp Thu Sính cũng trở nên nhẹ nhàng, cô nắm tay Thanh Ti, nói: “Thanh Ti, đi thôi, mẹ dẫn con đi mua quần áo.”
Lòng Nhiếp Thu Sính thoải mái thêm một chút. Trước đây, cô lo lắng nếu Yến Tùng Nam nhất quyết không chịu ly hôn thì phải làm sao bây giờ? Nhưng hiện tại, lòng cô đã tỉnh táo lại, hắn ta không chịu thì cô có thể ra toà yêu cầu ly hôn mà.
Kiếp trước kiến thức của cô quá ít nên rất nhiều chuyện đều không hiểu, giờ sống lại, cô chắc chắn sẽ không đi con đường trước đây nữa.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương