Cá Mặn Tiên Tôn Chỉ Muốn Yêu Đương

Chương 42



Ở một bên khác, ngay khi Tư Thiên Dịch bị luồng ma khí đen kia cuốn vào vực sâu và biến mất, con ma trước đó còn buông lời hung ác với các tu sĩ, sau đó cũng biến mất theo, giờ lại xuất hiện bên cạnh Tư Thiên Dịch.

Hình bóng quen thuộc dần hiện ra trong làn ma khí đen. Lúc này, xuất hiện trước mặt Tư Thiên Dịch, chính là thủ hạ trung thành tận tâm của hắn, Ảnh Xúc.

Hắn cung kính nói với Tư Thiên Dịch: "Tôn thượng."

Vừa nói như vậy, ánh mắt Ảnh Xúc không khỏi lén lút đánh giá Tư Thiên Dịch trước mặt.

Ảnh Xúc còn nhớ rõ không lâu trước đó đã gặp "Tư Thiên Dịch" trong tiểu thế giới kia. Hắn muốn hỏi Tư Thiên Dịch xem có hài lòng với những "tiểu đạo cụ" mà mình đã cung cấp hay không, nhưng nghĩ đi nghĩ lại thấy có chút không tiện mở lời trực tiếp hỏi, đành hy vọng có thể nhìn ra manh mối từ trên người Tư Thiên Dịch.

Tư Thiên Dịch cũng chú ý đến ánh mắt của Ảnh Xúc, trong lòng hắn thoáng thấy có chút kỳ lạ, nhưng cũng không nói thêm gì, chỉ lạnh lùng gật đầu.

"Vừa rồi làm không tồi."

Cho nên, cũng chỉ là vừa rồi làm không tồi thôi sao?

Nghe câu khen ngợi này từ Tư Thiên Dịch, Ảnh Xúc cũng chỉ vui vẻ ngắn ngủi một giây. Nhìn lại vẻ mặt Tư Thiên Dịch có vẻ hơi tái nhợt, nghi ngờ là do túng dục quá độ, trong lòng Ảnh Xúc thót một cái. Hắn không hỏi lại, mà càng muốn biết sau khi hắn và "đại ca" nhà mình gặp mặt, rốt cuộc lại xảy ra chuyện gì.

Cả hai cứ vậy cùng nhau đi xuống đáy Vô Tận Vực Sâu, trong lòng Ảnh Xúc cứ như bị mấy trăm con mèo cào.

Trước khi sắp đến cung điện màu đen nơi các cao đẳng Ma tộc sinh sống, Ảnh Xúc cuối cùng cũng lấy hết dũng khí, cũng ỷ vào "tình nghĩa" đã từng diễn mấy màn kịch với Tư Thiên Dịch, trực tiếp hỏi hắn: "Tôn thượng, ngài thấy Đan Cứu Căn thế nào?"

Nói vậy xong, Ảnh Xúc tự nhủ trong lòng rằng, hắn bây giờ hỏi như vậy không phải là hy vọng được đại ca mình khen thưởng, hắn chỉ đơn thuần muốn biết những loại thuốc bổ mà mình tỉ mỉ chuẩn bị rốt cuộc hiệu quả như thế nào.

Tư Thiên Dịch: "..."

Bước chân Tư Thiên Dịch dừng lại, quay đầu nhìn về phía Ảnh Xúc với vẻ mặt mong chờ. Đôi mắt đen thâm trầm không nhìn ra một tia cảm xúc, nhưng lại mang theo một luồng áp lực khiến lòng ma lạnh lẽo ——

Hắn vốn còn cảm thấy có chút kỳ lạ, Giang Du rốt cuộc là từ đâu mà có được những loại dược liệu kỳ kỳ quái quái đó.

Xem ra, kẻ đầu sỏ gây tội thế mà chính là tên này.

Nghĩ đến đây, ánh mắt Tư Thiên Dịch càng thêm u ám. Tuy nhiên, đối với chuyện mình "không được", hắn đương nhiên là hy vọng càng ít người biết càng tốt.

Khi Ảnh Xúc nhận thấy không khí xung quanh có chút không thích hợp, Tư Thiên Dịch cũng dời mắt đi, giả vờ thâm trầm gật đầu.

"Cũng được."

Há dừng lại ở chỗ "cũng được" ư, đối mặt với chén thuốc Giang Du tự tay bưng lên, Tư Thiên Dịch lại không đành lòng từ chối, sau đó chỉ có thể liều mạng áp chế dụ.c vọng...

Cứ tiếp tục như vậy, hắn có thể sẽ thật sự không được.

Tư Thiên Dịch có chút tuyệt vọng mà nghĩ thầm, nhưng cũng may, chỉ cần bắt được Thần Khí kia, mọi vấn đề cũng đều được giải quyết dễ dàng.

Chờ đến lúc đó, hắn liền có thể an tâm ở bên Giang Du.

Ở một diễn biến khác, Giang Du cũng đã đến được đáy Vô Tận Vực Sâu.

Không cần che giấu tung tích nữa, mọi thứ tự nhiên cũng trở nên đơn giản hơn.

Cuồng phong gào thét bên tai Giang Du, sương mù đen trước mắt cũng dần tan ra, Ma Giới cũng hiện ra trong tầm mắt cậu.

Khác với nơi tràn ngập huyết tinh và chém giết trong truyền thuyết, trên đường phố đều là các loại hình thái Ma tộc, bọn họ ai nấy đều nhiệt tình hò hét ở hai bên đường, trông không khác gì trấn nhỏ của Nhân tộc.

Ban đầu, Giang Du đã có kế hoạch là chuẩn bị đi thẳng đến cung điện của vị tân nhiệm Ma Tôn, nhưng mà, đứng trên đường phố Ma tộc, Giang Du rất nhanh lại nhận ra một vấn đề mới:

Cậu dường như không biết Ma Tôn rốt cuộc ở đâu.

Giang Du: "..."

"Xin hỏi, ngươi có biết Ma Tôn ở đâu không?"

Giang Du suy nghĩ ba giây, nghĩ ra một phương pháp, cậu tùy tiện kéo lại một con ma bên cạnh, chuẩn bị hỏi một câu.

Cậu lại không lo lắng thân phận của mình sẽ bị bại lộ. Sau khi hoàn toàn phóng thích tu vi của mình, Ma tộc bình thường căn bản không thể nhìn ra thân phận Nhân tộc của cậu.

So với thân phận của mình, Giang Du tương đối lo lắng hơn là, đối phương chỉ là một Ma tộc bình thường, có thể cũng không thể trả lời câu hỏi của mình.

Tuy nhiên, điều Giang Du không thể ngờ tới là, ý nghĩ đó của cậu vừa mới lóe lên, con ma bị cậu giữ lại đã dừng bước chân, hơi ngẩng đầu lên nói với cậu:

"Ta biết chứ."

Con ma kia chỉ về phía không xa, nói: "Ngay ở đó."

Giang Du nhìn theo hướng con Ma tộc kia chỉ, cậu nhìn thấy một đám ma khí bao phủ cả một thị trấn, đó chính là nơi Ma Tôn ở.

Và trong làn ma khí đen đó, mơ hồ có thể nhìn thấy một cung điện.

...Cung điện của Ma tộc lại rõ ràng như vậy sao?

Giang Du nghĩ trong lòng, đi về phía cung điện đó.

Rất nhanh, Giang Du liền phát hiện một con ma trong cung điện. Mặc dù ma khí đen che khuất khuôn mặt con ma đó, nhưng Giang Du lại hơi sửng sốt, mở to hai mắt nhìn.

Khoan đã, thân ảnh này... sao nhìn quen mắt thế nhỉ?

Lời Tác Giả:

Đến rồi đến rồi QAQ

Xin lỗi xin lỗi, phần kết thúc thực sự quá rối... Chắc là chính văn sắp kết thúc rồi, dù sao Tiểu 1 cũng sắp lật bài rồi.

Phần cuối viết hơi vội, chờ tôi trở lại có lẽ sẽ bổ sung một chút, hoặc cũng có lẽ sẽ trực tiếp viết tiếp đến phần lật bài.

Chương trước Chương tiếp
Vietwriter Bongdaso Bongdapro Keonhacaivip
Tele: @erictran21
Loading...