Cả Nhà Xuyên Qua Mang Theo Không Gian Cất Trữ Lương Thực Chạy Nạn
Chương 18: Chương 18
Edit: Hến ConTần Đại Lực giả bộ nhìn cảnh tượng trước mắt nhìn đông nhìn tây, thẳng đến khi thấy Tần Dũng Minh, lập tức giãy giụa muốn đi qua nhưng lại không ngồi dậy được, Tần Dũng Minh lập tức đi qua đỡ Tần Đại Lực, Tần Đại Lực lập tức khóc lên, một bên khóc một bên thêm mắm thêm muối mà nói, hơn nữa không có quên một lượng bạc mà tiểu muội dặnMọi người khiếp sợ ra mặtTần Dũng Minh vẻ mặt không thể tin tưởng mà nói: “Đại Lực con không có nhìn lầm đi! Là tam thúc của con á! Con làm sao chứng minh được việc này là do tam thúc của con làm ra, không thể nào là tam thúc của con được!”Tần Đại Lực như là nóng lòng muốn chứng minh chính mình không có nói sai liền vội vàng mà nói: “Tam thúc bởi vì hàng rào bên trên đều là bụi gai, cho nên đá cửa tiến vào, lúc đá không những khiến cửa bị đổ mà còn tạo thành một cái lỗ lớn trên đó, lúc ấy con nghe thấy tam thúc ở bên ngoài khóc thét một tiếng, đùi phải quẹt bị thương, cánh cửa bên trên nhất định có vết máu.”Ngoài cửa mọi người đang xem náo nhiệt vội đi nhìn rồi kinh hô: “Xác thật có vết máu!”“Vậy Tần lão tam cũng thật là thiếu đạo đức! Đây chính là không muốn người một nhà Tần lão tứ được sống yên ổn”“Người Tần gia thật đúng là loại không biết xấu hổ! Đều phân gia còn qua bảo người ta trở về nấu cơm!”“Vậy thì trên chân Tần lão tam nhất định là có vết thương!”Hai nha dịch cũng không ngờ rằng vụ này lại được phá án nhanh như thế, cũng càng không nghĩ đến hung thủ lại là anh em gây ánHai người nhìn nhau nháy mắt minh bạch, đây là một cơ hội lập công ngàn năm có một, chuyện này nói nhỏ là chuyện trong nhà, nhưng là nói lớn chính là án kiện trộm cắp cùng với đả thương người, hơn nữa đã báo quan thì việc này liền không thể biến nó thành chuyện nhỏ được.Hai người nghĩ, phá án đơn giản nhanh chóng như vậy, lại ở trước mặt Huyện thái gia lộ mặt mũi, về sau thăng quan phát tài cũng dễ dàng hơn nha!Hai người cũng không để ý tới vẻ mặt không thể tin được Tần Dũng Minh, vội vàng làm người dẫn đường muốn đi bắt người.Tần Dũng Minh vội vàng gọi lại hai nha dịch, chắp tay hành lễ sau thấp giọng nói: “Hy vọng nhị vị đại nhân có thể giúp tiểu dân lấy lại lương thực bị ăn cắp cùng với một lượng bạc bị mất.Tiểu dân nguyện ý đem một lượng bạc kia xung công cho hai vị đại nhân.Chỉ mong…… Chỉ mong hai vị đại nhân…… cho một nhà chúng tôi một cái công đạo.”Hai nha dịch đôi mắt nháy mắt sáng ngời, tuy rằng bọn họ trước đó cũng không tính toán lấy được ngân lượng sẽ trả lại cho bọn hắn, nhưng là nghe được lời nói này của Tần Dũng Minh vẫn là trong lòng vui vẻ.Hai nha dịch cũng chắp tay nói: “Dũng Minh huynh đệ, thân phận ngươi xấu hổ, không cần cùng chúng ta đi, việc này nhân chứng vật chứng đầy đủ, chứng cứ vô cùng xác thực, giao cho hai huynh đệ bọn ta nhất định trả cho nhà các ngươi cái công đạo! Cáo từ!”Tần Dũng Minh: “Dũng Minh tại đây cảm tạ, ngày sau nếu có bất kì yêu cầu gì cần tiểu đệ thì có thể giúp liền giúp!”Theo sau sai dịch là một đoàn người xem náo nhiệt cùng nhau đi.Mọi người đi rồi, Từ Phù và Tần Dũng Minh cùng mấy phụ nhân tốt bụng liền bắt đầu dọn dẹp tàn cục, đem cánh cổng cũ nát nâng dậy, chờ đến khi dọn dẹp không sai biệt lắm Tần Nhị Lực cũng mang thuốc về đến nhà.Nhìn thấy Tần Nhị Lực về, mấy phụ nhân tốt bụng cũng lập tức cáo từ, đi xem náo nhiệt.Tần Nhị Lực nhìn Tần Đại Lực đã tỉnh lại, nhịn không được muốn khóc, Tần Tiêm Ngưng thấy thế lập tức đem hắn kéo vào trong phòng lại bảo Tần Dũng Minh và Từ Phù vào nhà.Tần Tiêm Ngưng bảo mọi người ngồi ở trên giường đất, nàng khoanh tay ôm trước ngực nghiêm túc mà nói: “Con cảm thấy cần phải họp gia đình!”Bốn người lập tức cũng nghiêm túc lên, Từ Phù cùng Tần Dũng Minh vẫn luôn không nghĩ nàng là tiểu hài tử, mà Tần Đại Lực hai huynh đệ thì ở vụ việc lần này liền nhất nhất tin tưởng muội muội.Tần Tiêm Ngưng tức giận mà nói: “Đại ca! Nhị ca! Các huynh cùng cha giống nhau trời sinh sức lực lớn, đặc biệt là đại ca, ca mỗi ngày cùng cha làm việc nặng mệt sống mệt chết, muội biết nếu là ca dùng hết toàn lực thì tam thúc nhất định không thể đả thương nghiêm trọng được đến như thế!”.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương