Các Người Cứ Tiếp Tục, Tôi Chỉ Đứng Xem Là Được
Chương 37: Kế hoạch
Hai huynh đệ chuyền tin cho tông môn lại cùng nhau hì hục đào linh thạch, dù sao cơ duyên thế này không phải muốn là được.
Thanh Vân Tông
Thanh Vân tử mặc trường bào màu trắng thêu hoa văn đám mây bằng thiên tằm ti, khuôn mặt tiên phong đạo cốt, ông vừa mở mắt trên mặt mang nét cười " Tiểu Lục và Tiểu thập nhất phát hiện một khoáng linh thạch thượng phẩm, các người mang theo đệ tử đi giúp đỡ đi, mang theo trận bàn này đi "
Các trưởng lão thấy vậy mở to mắt kinh ngạc " chưởng môn, sư chất thật sự tìm được khoáng linh thạch sao?"
Người thì lại bảo " để ta phái đệ tử Kiếm Đường của ta đi cùng "
các chưởng lão tranh dành muốn đem đồ đệ của mình đặt vào trong nhóm đệ tử xuất hành kia, đào linh thạch a, còn là thượng phẩm, chỉ cần tùy tiện ngồi trong đó tu luyện cũng gấp chục lần tu luyện bình thường a.
Tam Đệ tử của Thanh Vân đạo nhân Hàn Không Tuyệt bên hông đeo khảm đao thân đao rộng bằng bàn tay thường thường có hắc khí nổi lên đây là đệ nhất đao danh ’ ách mệnh ', thứ đầu tiên người ta nhìn thấy trên người vị đại sư huynh này là thanh đao ách mệnh kia, xong mới đến khuôn mặt hắn.
Mày rậm mắt sắc ngũ quan thường thường nhưng trong mắt lát loé lên hàn mang ác liệt.
Người ta nói đao kiếm không phân cảnh giới, chỉ cần cảm ngộ, mà thứ gọi là cảm ngộ này không thể dùng cánh giới đong đếm, nếu cảm ngộ được thì một đao tu có tu vi kim đan có thể liều mạng với tu sĩ Nguyên Anh.
Hắn chắp tay xoay người rời đi.
một nữ trưởng lão khẽ than " chưởng môn có mười một đồ đệ đưa nào đứa nấy điều bất phàm thật khiến người ghen tị "
Nàng vừa nói vậy đan đường chưởng lão lại tức giận " này không phải sao? Năm đó vừa sinh đứa trẻ Phạm Thiên đó ra ta đã muốn xin hoàng thượng cho đứa trẻ đó bái ta làm sư ai ngờ hắn bảo chờ đứa nhỏ đến tiệc đầy tháng
Ai ngờ đâu, chỉ đi muộn một chút mà đã bị chướng môn sư huynh nẫng tay trên "
Những người khác nghe vậy đều dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn lão, " người xui xẻo nhất cũng chủ có Đăng Kỷ ngươi "
nói thì nói vậy bọn họ đều rất ức chế bởi sự xuất sắc của mười một đồ đệ của chưởng giáo.
Nữ trưởng lão duy nhất trong cả năm cười duyên " còn ba năm nữa là đến đại hội thiên kiêu rồi, mọi người định phải những đệ tử nào xuất phát? "
Luyện khí các trưởng lão Ngu Hoà Cảnh vuốt ve chòm râu khuôn mặt lạnh lẽo nói " thiệp mời từ Vô vọng thành đã phát rồi mỗi một tông môn có thể mang theo năm mươi đệ tử, mỗi một đề tử đều sẽ lên đài thi đấu "
Dược y các Diêm Càng cười mỉm " nếu mỗi một môn phái là năm mươi người, vậy thì mười một đệ tử của chưởng giáo sư huynh chắc chắn sẽ đi hết rồi phải không? "
Thanh Vân Tử cười" các đệ coi trọng rồi, biết đâu trong mười một đứa nó se có vài đứa không đi thì sao, các đệ cũng thấy rồi đó, lão đại, lão nhị, lão tam, lão tứ, lão ngũ đều là tu sĩ hoá thần đỉnh phong nếu đi đến đó chẳng phải đang bắt nạt người khác ư "
Bốn người còn lại nghe thế sắc mặt đều rất cổ quái, rõ ràng ý tứ của chưởng môn chính là đang khoe khoang mười một tên đồ đệ của mình có bao nhiêu lợi hại.
" nghe ý của chưởng môn đúng thật như vậy, nhưng mà trong thế hệ này có rất nhìu thiên kiêu, trong đại hội chắc chắn sẽ tụ tập lại để luận bàn, những đồ đệ đó của huynh nhất định phải đi "
Y dược các Tâm Thiền khuôn mặt thanh tú ôm yếu ho khan nói " trung châu có Thanh Vân tông, thanh vân tông có mười một đồ đệ của chưởng môn đại danh đỉnh đỉnh, Tây Bắc có Tuyệt Tình Cốc, trong tuyệt tình cốc cũng có năm người nổi tiếng xa gần, Bắc Hải có thái âm cung thiếu cung chủ của Thái Âm Cung chính là một thiên kiêu tuyệt thế, còn có các môn phái khác như Diệu Nguyệt cung, Đoạn Đao Tông, Ngự Kiếm thần tông, Dược y cốc, Luyện đan học cung,… Những môn phái này chắc chắn sẽ phải thiên kiêu mà mình tâm đắc nhất đến tham gia "
Mọi người nghe vậy gật đầu như giã tỏi, bọn họ đều là người chuyên dùng vũ lực để giải quyết vấn đề, chưởng môn thì luôn nghĩ cách từ chức, trong môn phái người có thể tin cậy nhất chính là Tâm Thiền sư đệ, đừng nhìn y yếu ớt mà lầm, chọc tức y không biết chết lúc nào đâu.
Trong Thanh Vân tông có một quy định, có thể đắc tội chưởng môn, cãi tay đôi với chưởng lão nhưng tuyệt đối không được lớn tiếng với các chủ dược y các nếu không ngươi sẽ không biết trong bữa cơm hôm đó có bỏ thuốc gì không, giết ngươi thì sẽ không nhưng khiến ngươi ba ngày luôn ôm bụng ngồi trong phòng vệ sinh thì vẫn làm được.
Tâm Thiền thấp giọng ho khan nói tiếp " từ trung châu đến Vô Vọng Thành phải mất hơn nửa năm, lúc đó ai sẽ là người dẫn đội? ". 𝖳ìm t𝗿𝘂yện hay tại ﹙ 𝖳𝐑𝘂M𝖳𝐑𝐔Y 𝔢N.𝒱n ﹚
mọi người nhìn nhau ai xứng muốn gật đầu nhưng lại cùng đặt ánh mắt trên người Tâm Thiền, rất có tâm lý chỉ cần ngươi nói bọn ta điều nghe theo.
Tâm Thiền khẽ thở dài, sư phụ lão nhân gia không hiểu vì sao lại thu được sáu đồ đệ như vậy, bốn sư huynh sư tỷ đều thích dùng vũ lực rất ít động não, còn tiểu sư đệ lại phản bội tông môn trở thành ma đầu, người duy nhất trong sáu người chỉ có y là làm việc thận trọng… azzz thật mệt tâm.
Vô Vọng Thành nằm gần vô vọng hải nơi đó lấy ngự kiếm thần tông cai trị, ba năm sau tông môn này sẽ chủ trì đại hội.
" vậy đi đợi hơn hai năm sau tam sư tỷ sẽ dẫn đội đi, nữ tử dù sao cũng sẽ thận trọng hơn "
Được nhắc tên Tam Ngọc Hà vui mừng lập tức gác chân lên ghế cười to giống như một nam nhân thô kệch chẳng có chút bộ dáng gì của lúc nãy.
Thanh Vân Tông
Thanh Vân tử mặc trường bào màu trắng thêu hoa văn đám mây bằng thiên tằm ti, khuôn mặt tiên phong đạo cốt, ông vừa mở mắt trên mặt mang nét cười " Tiểu Lục và Tiểu thập nhất phát hiện một khoáng linh thạch thượng phẩm, các người mang theo đệ tử đi giúp đỡ đi, mang theo trận bàn này đi "
Các trưởng lão thấy vậy mở to mắt kinh ngạc " chưởng môn, sư chất thật sự tìm được khoáng linh thạch sao?"
Người thì lại bảo " để ta phái đệ tử Kiếm Đường của ta đi cùng "
các chưởng lão tranh dành muốn đem đồ đệ của mình đặt vào trong nhóm đệ tử xuất hành kia, đào linh thạch a, còn là thượng phẩm, chỉ cần tùy tiện ngồi trong đó tu luyện cũng gấp chục lần tu luyện bình thường a.
Tam Đệ tử của Thanh Vân đạo nhân Hàn Không Tuyệt bên hông đeo khảm đao thân đao rộng bằng bàn tay thường thường có hắc khí nổi lên đây là đệ nhất đao danh ’ ách mệnh ', thứ đầu tiên người ta nhìn thấy trên người vị đại sư huynh này là thanh đao ách mệnh kia, xong mới đến khuôn mặt hắn.
Mày rậm mắt sắc ngũ quan thường thường nhưng trong mắt lát loé lên hàn mang ác liệt.
Người ta nói đao kiếm không phân cảnh giới, chỉ cần cảm ngộ, mà thứ gọi là cảm ngộ này không thể dùng cánh giới đong đếm, nếu cảm ngộ được thì một đao tu có tu vi kim đan có thể liều mạng với tu sĩ Nguyên Anh.
Hắn chắp tay xoay người rời đi.
một nữ trưởng lão khẽ than " chưởng môn có mười một đồ đệ đưa nào đứa nấy điều bất phàm thật khiến người ghen tị "
Nàng vừa nói vậy đan đường chưởng lão lại tức giận " này không phải sao? Năm đó vừa sinh đứa trẻ Phạm Thiên đó ra ta đã muốn xin hoàng thượng cho đứa trẻ đó bái ta làm sư ai ngờ hắn bảo chờ đứa nhỏ đến tiệc đầy tháng
Ai ngờ đâu, chỉ đi muộn một chút mà đã bị chướng môn sư huynh nẫng tay trên "
Những người khác nghe vậy đều dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn lão, " người xui xẻo nhất cũng chủ có Đăng Kỷ ngươi "
nói thì nói vậy bọn họ đều rất ức chế bởi sự xuất sắc của mười một đồ đệ của chưởng giáo.
Nữ trưởng lão duy nhất trong cả năm cười duyên " còn ba năm nữa là đến đại hội thiên kiêu rồi, mọi người định phải những đệ tử nào xuất phát? "
Luyện khí các trưởng lão Ngu Hoà Cảnh vuốt ve chòm râu khuôn mặt lạnh lẽo nói " thiệp mời từ Vô vọng thành đã phát rồi mỗi một tông môn có thể mang theo năm mươi đệ tử, mỗi một đề tử đều sẽ lên đài thi đấu "
Dược y các Diêm Càng cười mỉm " nếu mỗi một môn phái là năm mươi người, vậy thì mười một đệ tử của chưởng giáo sư huynh chắc chắn sẽ đi hết rồi phải không? "
Thanh Vân Tử cười" các đệ coi trọng rồi, biết đâu trong mười một đứa nó se có vài đứa không đi thì sao, các đệ cũng thấy rồi đó, lão đại, lão nhị, lão tam, lão tứ, lão ngũ đều là tu sĩ hoá thần đỉnh phong nếu đi đến đó chẳng phải đang bắt nạt người khác ư "
Bốn người còn lại nghe thế sắc mặt đều rất cổ quái, rõ ràng ý tứ của chưởng môn chính là đang khoe khoang mười một tên đồ đệ của mình có bao nhiêu lợi hại.
" nghe ý của chưởng môn đúng thật như vậy, nhưng mà trong thế hệ này có rất nhìu thiên kiêu, trong đại hội chắc chắn sẽ tụ tập lại để luận bàn, những đồ đệ đó của huynh nhất định phải đi "
Y dược các Tâm Thiền khuôn mặt thanh tú ôm yếu ho khan nói " trung châu có Thanh Vân tông, thanh vân tông có mười một đồ đệ của chưởng môn đại danh đỉnh đỉnh, Tây Bắc có Tuyệt Tình Cốc, trong tuyệt tình cốc cũng có năm người nổi tiếng xa gần, Bắc Hải có thái âm cung thiếu cung chủ của Thái Âm Cung chính là một thiên kiêu tuyệt thế, còn có các môn phái khác như Diệu Nguyệt cung, Đoạn Đao Tông, Ngự Kiếm thần tông, Dược y cốc, Luyện đan học cung,… Những môn phái này chắc chắn sẽ phải thiên kiêu mà mình tâm đắc nhất đến tham gia "
Mọi người nghe vậy gật đầu như giã tỏi, bọn họ đều là người chuyên dùng vũ lực để giải quyết vấn đề, chưởng môn thì luôn nghĩ cách từ chức, trong môn phái người có thể tin cậy nhất chính là Tâm Thiền sư đệ, đừng nhìn y yếu ớt mà lầm, chọc tức y không biết chết lúc nào đâu.
Trong Thanh Vân tông có một quy định, có thể đắc tội chưởng môn, cãi tay đôi với chưởng lão nhưng tuyệt đối không được lớn tiếng với các chủ dược y các nếu không ngươi sẽ không biết trong bữa cơm hôm đó có bỏ thuốc gì không, giết ngươi thì sẽ không nhưng khiến ngươi ba ngày luôn ôm bụng ngồi trong phòng vệ sinh thì vẫn làm được.
Tâm Thiền thấp giọng ho khan nói tiếp " từ trung châu đến Vô Vọng Thành phải mất hơn nửa năm, lúc đó ai sẽ là người dẫn đội? ". 𝖳ìm t𝗿𝘂yện hay tại ﹙ 𝖳𝐑𝘂M𝖳𝐑𝐔Y 𝔢N.𝒱n ﹚
mọi người nhìn nhau ai xứng muốn gật đầu nhưng lại cùng đặt ánh mắt trên người Tâm Thiền, rất có tâm lý chỉ cần ngươi nói bọn ta điều nghe theo.
Tâm Thiền khẽ thở dài, sư phụ lão nhân gia không hiểu vì sao lại thu được sáu đồ đệ như vậy, bốn sư huynh sư tỷ đều thích dùng vũ lực rất ít động não, còn tiểu sư đệ lại phản bội tông môn trở thành ma đầu, người duy nhất trong sáu người chỉ có y là làm việc thận trọng… azzz thật mệt tâm.
Vô Vọng Thành nằm gần vô vọng hải nơi đó lấy ngự kiếm thần tông cai trị, ba năm sau tông môn này sẽ chủ trì đại hội.
" vậy đi đợi hơn hai năm sau tam sư tỷ sẽ dẫn đội đi, nữ tử dù sao cũng sẽ thận trọng hơn "
Được nhắc tên Tam Ngọc Hà vui mừng lập tức gác chân lên ghế cười to giống như một nam nhân thô kệch chẳng có chút bộ dáng gì của lúc nãy.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương