Cải Biên - Ăn Bám Chính Xác Mở Ra Phương Thức.
Chương 4: Đỉnh Cấp Trù Nghệ
[Vạn năng hệ thống]“Ký chủ: Thẩm NgônTinh thần: 10Nhanh nhẹn: 15Sức mạnh: 05Độ quá tải: 2% (an toàn)Kỹ năng: Trù nghệ sơ cấp (0/10). Chủ nhân là một tam lưu đầu bếp, có thể nấu món ăn thông thường.”Bảng hệ thống rất đơn giản, người ngốc nhìn cũng hiểu, ngoài trị số bản thân yếu kém của hắn ra chỉ có một cột kỹ năng, đó là trù nghệ.Thẩm Ngôn là biết làm cơm, bất quá cũng vẻn vẹn là biết làm thôi, kiếp trước kiếp này về phương diện nấu cơm hắn không có thiên phú gì, làm đồ ăn ra chỉ có thể gọi là ăn được, chẳng có vẻ ngon gì mà nói.Mà bây giờ, có hệ thống khai mở tiềm năng bộ não của hắn, dù chỉ là một đầu bếp tam lưu, nhưng cảm giác so với lúc trước là hoàn toàn khác biệt.Trong đầu xuất hiện các ký ức lẫn kinh nghiệm về cách nấu các món ăn, đối với phòng bếp cũng cảm thấy rất thân thiết.Thẩm Ngôn cảm thụ một hồi, tiếp đến mắt nhìn về phía đống sách nấu ăn bên cạnh.Bất luận cái sách gì trước mặt hắn cũng thành sách kỹ năng sao? Cũng quá bug đi chứ.Hệ thống không để cho hắn thất vọng, thanh âm nhắc nhở lập tức vang lên.“Đinh! Phát hiện sách kỹ năng , xin hỏi có học tập hay không?“Học tập”“Đinh! Học tập sách kỹ năng, thu được kinh nghiệm 19. Tinh thần +1”Thẩm Ngôn mở ra hệ thống.[Vạn năng hệ thống]“Ký chủ: Thẩm NgônTinh thần: 11Nhanh nhẹn: 15Sức mạnh: 05Độ quá tải: 4% (an toàn)Kỹ năng: Trù nghệ trung cấp (9/50). Chủ nhân là một nhị lưu đầu bếp, có thể được phần lớn người tán thành.”Trù nghệ thăng cấp, đã biến thành trung cấp, trí tuệ và tinh thần cũng thêm được một điểm, Thẩm Ngôn một lần nữa cảm giác lại, kinh nghiệm cùng ký ức lại càng thêm phong phú, càng thêm thuận buồm xuôi gió.Hắn lại quay ra cầm một quyển sách, lần này là [Món cay Tứ Xuyên toàn thư], quyển sách dày cả gang tay, bởi lẽ lần này khác biệt, kinh nghiệm nhận được rất nhiều, được 39 điểm.“Đinh! Học tập sách kỹ năng 《 Các loại chè cho ngày hè 》, thu được điểm kinh nghiệm 42. Tinh thần +1”“Đinh! Học tập sách kỹ năng 《 Các món kho làm ít công to 》, thu được điểm kinh nghiệm 40. Tinh thần +2”“Đinh! Học tập sách kỹ năng 《 Thành công 69 món ăn Quảng Đông 》, thu được điểm kinh nghiệm 49. Tinh thần +2”“Đinh! Học tập sách kỹ năng 《 Bốn mùa dưỡng sinh ——Rau quả thực liệu bách khoa toàn thư 》, thu được điểm kinh nghiệm 48. Tinh thần +2”“Đinh! Học tập sách kỹ năng 《 Bánh tráng trộn vị ngon lăn lộn 》......”“…….”Từng quyển sách cầm qua, Thẩm Ngôn không ngừng học tập, khi 12 cuốn sách hoàn toàn học xong, tài nấu nướng của hắn đã đạt tới đỉnh cấp.[Vạn năng hệ thống]“Ký chủ: Thẩm NgônTinh thần: 25Nhanh nhẹn: 10Sức mạnh: 05Độ quá tải: 30% (an toàn)Trù nghệ: Đỉnh cấp. (23/200). Chủ nhân đã là một đầu bếp đỉnh cấp, tài nấu nướng của ngươi được mọi người truy phủng tán thưởng.”“Phía trên đỉnh cấp là cấp độ gì vậy Iris?” Thẩm Ngôn hỏi.“Thưa chủ nhân, phía trên theo cấp độ từ dưới lên là Hoàng cấp, Huyền cấp, Địa cấp, Thiên cấp, những cấp độ này siêu thoát khả năng học tập của chủ nhân, hơn nữa trong nhân gian đã còn rất ít sách có đủ trình độ để năng cao kinh nghiệm của kỹ năng này, bên cạnh đó, chủ nhân cần nâng cao điểm trí tuệ và tinh thần mới có thể tiếp tục học tập, nếu không sẽ gây hệ thống quá tải dẫn đến nổ não mà chết.Lưu ý: Độ quá tải sau 24h sẽ tự động về 0%”Thẩm Ngôn âm thầm rùng mình, hiện giờ mới học chút xíu độ quá tải đã 30% a, ta còn chưa xơ múi gì được a, đâu thể chết như thế được. Hắn nhanh chóng lấy lại tinh thần, tiêu hóa cảm thụ kinh nghiệm trong đầu, giờ khắc này, trong phòng bếp hắn không còn nữa điểm lạ lẫm, chỉ còn nồng nặc thân thiết cùng yêu thích.Trước đó, nấu cơm đối với Thẩm Ngôn là một cái phiền toái, đối với đại đa số người vẫn là như thế.Nhưng bây giờ đối Thẩm Ngôn mà nói, nấu cơm tữa hồ trở thành hưởng thụ, trở thành hứng thú, yêu thích.Đây là một loại yêu thích từ đáy lòng.Sau mười mấy phút, Thẩm Ngôn mở mắt ra, bắt đầu vo gạo, nấu cơm.Lại từ trong tủ lạnh cầm ra 2 trái cà chua, 3 quả trứng gà, dưa leo, mộc nhĩ, cà rốt…Đem cà chua dùng nước nóng ngâm qua, đặt ở trên tấm thớt cộp cộp cộp mà cắt.Âm thanh gấp rút liên tục, mỗi cánh cà chua lớn nhỏ đều nhau.Dao phay bay múa, dưới ngọn đèn thoáng qua hàn quang, nhưng không một phần lệ khí, ngược lại tràn đầy một cảm giác thoải mái dễ chịu và nhu hòa.Lầu hai.Năm nữ như cũ ghé vào trước lan can, một khắc trước, các nàng còn đang thảo luận Thẩm Ngôn vì sao tự nhiên lại đứng như trời trồng, các nàng nghi ngờ hắn thấy các nàng, cố ý trang bức như thế, gây chú ý cho các nàng.Líu ríu thảo luận nữa ngày.Nhưng bây giờ, các àng toàn bộ an tĩnh lại, từng cái nháy mắt thật to, thẳng tấp nhìn chằm chằm Thẩm Ngôn, phảng phất hắn không phải đang thái thịt, mà là tại biểu diễn nghệ thuật.Bất kể cái gì một nghề, đạt đến một cảnh giới nào đó, đều sẽ gây ra hảo cảm.Người bình thường lái xe, không có bất kỳ cái gì đáng xem, nhưng xa vương cầm lái lại để cho nguời ta cảm thấy cảnh đẹp ý vui.Bây giờ, năm nữ ở Thẩm Ngôn trong mắt cũng là như thế, như làm xiếc một dạng, tiêu sái tự nhiên, nước chảy mây trôi.Thời gian lặng im trôi qua, khi Thẩm Ngôn đem cơm, cà chua trứng tráng, một tô canh thịt hầm nấm để lên bàn, năm nữ mới bừng tỉnh.Địch Lệ Nhiệt Ba đối với thức ăn rất mẫn cãm, nhíu nhíu mũi quỳnh, theo bản năng liếm môi một cái, nói: “Thật thơm a!”Dương Mật vô ý thức nuốt một ngụm nước bọt, nhưng nàng không muốn cùng thứ ăn hàng Địch Lệ Nhiệt Ba này nói chuyện, ghét bỏ nói: “Cậu mới buổi tối ăn nhiều nhất, như con heo rồi giờ còn thèm ăn à?”Địch Lệ Nhiệt Ba lắc đầu, mắt to nhìn chằm chằm bàn đồ ăn, chân thành nói: “không đói bụng, chỉ đơn thuần là thèm!”Cổ Lệ Na Trát giật dây nói: “Vậy cậu đi cùng Thẩm Ngôn ăn chung a, tớ thấy ở đó đủ 3,4 người ăn, chính hắn một mình cũng ăn không hết.”Địch Lệ Nhiệt Ba có chút ý động, bất quá vẫn là lắc đầu nói: “Kia thật không có ý tứ, ai, vừa rồi lúc hắn hỏi, rõ ràng nên đáp ứng.”Phòng ăn bên kia, Thẩm Ngôn cũng bắt đầu ăn, hắn ăn cũng tương đối nhiều, tuy là đầu bếp tông sư nhưng cũng lấy hắn rất nhiều sức lực, ai bảo sức mạnh hắn có 5 điểm đâu. Chắc thua cả Địch Lệ Nhiệt Ba.Hắn vừa ăn vừa gật gật đầu, đỉnh cấp có khác, so với nhà đầu bếp nhà hàng 5 sao làm ngon hơn rất nhiều.Ăn xong một bát cơm, lúc hắn đứng lên xới cơm, vô tình đụng bình nước tương rơi đổ, làm một quần toàn xì dầu.Thẩm Ngôn bất đắc dĩ thở dài, thu thập một chút, tiếp đó về phòng mình tắm rửa.Trên lầuĐịch Lệ Nhiệt Ba nhìn Thẩm Ngôn trở về phòng, con mắt lặp tức sáng lên, nhìn xung quanh một chút, nói: “Hắn về phòng tắm rồi, chúng ta đi ăn thôi.”Dương Mật ôm cánh tay, một mặt ngạo kiều nói: “Không đi, tớ không tham ăn như các cậu.”“Các cậu thì sao?” Địch Lệ Nhiệt Ba nhìn về phía Lưu Sư Sư tam nữ còn lại.“Cùng đi”Tam nữ suy tư một chút, tiếp đó thống khoái gật đầu.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương