Cấm Đảo(H)
Chương 14: Giao Phối Bằng Đuôi (H)
Mấy ngày nay không có việc gì, Thiên Tình liền kéo đại gia hoả cọ tới cọ lui trên người cô đi ra ngoài tản bộ. Khi đi ra ngoài thì hắn biến trở về trạng thái thằn lằn.Cái đuôi to dài của thằn lằn mang cô đặt lên người mình, để cô có thể thoải mái quan sát xung quanh. Lúc này trên đảo xuất hiện một số sinh vật trước nay chưa từng thấy qua. Cô còn thấy con gấu trước đó truy đuổi mình, đang thích ý nằm phơi nắng trên tảng đá.Cô phát hiện ra một hiện tượng thú vị, mỗi khi Arthur đi qua một nơi nào đó thì sinh vật xung quanh đều cách khá xa. Mặc dù cũng có không ít động vật nhìn chằm chằm cô, nhưng rất nhanh sẽ bị tiếng gầm của Arthur doạ chạy.Nhìn thằn lằn lớn dưới thân đang vác cô, quả thật giống như quốc vương đang đi tuần tra lãnh địa vậy.Một chút cũng không cần lo lắng gặp được nguy hiểm.Sờ vào cái đuôi bóng loáng của Arthur, mảnh vảy lạnh cứng vô cùng thoải mái. Lúc này hai người họ đang nằm trên một khối nham thạch ở bờ biển, hưởng thụ sóng biển đánh vào mang theo sự mát mẻ.Thằn lằn được sờ như vậy cảm thấy rất thoải mái, sau đó dùng cái đuôi của mình quấn lấy hai chân cô, cái đuôi nhọn không thành thật trượt trên người cô. Hôm nay Thiên Tình mặc chiếc áo sơ mi loại nút thắt. Đuôi to tìm được khe hở liền chui vào nhanh chóng tìm được thứ mình muốn.Cặp ngực căng tròn, nhuỵ hồng mềm mại bị hắn khải nhẹ dần dần trở nên cứng lên.“Arthur.......Đừng...”Xúc cảm cái đuôi và bị tay sờ hoàn toàn mang lại cảm giác không giống nhau, hơi thở cô trở nên gấp gáp, nắm lấy cái đuôi đang làm loạn.“Hừ....”Arthur phát ra một đợt âm thanh trầm thấp, có chút du dương giống như đang làm nũng với cô. Hắn vô cùng nghi hoặc, rõ ràng cô cũng rất thích mà.Arthur ngửi được mùi hương ngọt ngào mê người ở phía dưới, cho nên không hiểu vì sao Thiên Tình lại không cho mình sờ cô.Đầu óc đại gia hỏa đơn giản không thể hiểu được cái gì gọi là rụt rè cùng thẹn thùng.Thiên Tình lúc này sớm đã có cảm giác, nhưng ở đây là bờ biển, đặc biệt là còn bị đôi mắt đỏ đơn thuần kia nhìn chằm chằm khiến cô sinh ra cảm giác xấu hổ.Cô kẹp chặt hai chân, đồng thời rút cái đuôi hắn ra.“Bây giờ thì không thể được.”Đuôi to cũng không nghe lời thu về, mà tiếp tục di chuyển đến vị trí khác. Bụng nhỏ mềm mại là nơi hắn yêu thích nhất, xúc cảm nơi đó cực kỳ tốt.Cái đuôi trượt tới trượt lui, khiến cho Thiên Tình ngứa ngáy tê dại không chịu được, cả người mềm nhũn ngã xuống người Arthur, sau đó ôm lấy hắn cọ lên lớp vảy màu đen.Arthur vô cùng thích loại cảm giác này.Thấy Thiên Tình không kháng cự cái đuôi của hắn nữa, liền mò xuống dưới thân, làn váy to rộng chỉ che đến đùi, làm cho cái đuôi càng thuận tiện đi sâu vào trong.Nơi đó cũng đã đủ ướt át, chất lỏng nhớp nháp dính lên trên cái đuôi thành một tầng óng ánh. Mùi hương ngọt ngào trên người Thiên Tình quanh quẩn trong không khí làm Arthur mê muội ngửi ngửi, cúi đầu nhìn sắc mặt ửng hồng của cô, mắt đỏ thâm trầm, cuối cùng phun ra đầu lưỡi dài.Với hình thái này thì không thể làm được.Nhớ kỹ điều này, hắn vô cùng tiếc nuối chỉ đành phải dùng cái đuôi của mình ra sức lấy lòng cô dâu. So với côn thịt thì cái đuôi nhọn thon dài dễ dàng chui vào bên trong miệng huyệt. Cảm nhận được bên trong hoa huyệt hoan nghênh ngậm lấy nó, lớp vảy ướt đẫm làm động tác thọc vào rút ra mượt mà vui sướng.“Ha a…… Arthur…… Nhanh lên……”Hoa huyệt bị dị vật đột nhiên tiến vào khiến cô mẫn cảm run lên, tiếp đó điểm mẫn cảm bị chiếc đuôi chuẩn xác đâm vào, Trướng đau tê dại khiến cô vô thức vểnh cái mông lên, làm cho cái đuôi càng đâm vào sâu. Khoái cảm che trời lấp đất tràn ra, không có cách nào kìm nén được tiếng rên rỉ, nhưng rất nhanh đã bị tiếng sóng biển che giấu.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương