Cấm Đảo(H)
Chương 49: Thất Nghiệp
Hai người triền miên vài ngày, Thiên Tình lúc này mới nhớ tới mình phải làm việc chính, cô muốn đi đến chỗ công ty mình đã làm việc lúc trước.Vốn dĩ muốn dẫn Arthur ra cửa, nhưng mà suy nghĩ một hồi, cô quyết định để hắn ở nhà xem TV, thuận tiện học tập sinh hoạt của nhân loại. Nhìn vẻ mặt thằn lằn ủy khuất cùng dáng vẻ bị vứt bỏ, cô có chút mềm lòng ôm eo đối phương, dùng sức hôn vài cái.“Em chỉ là đi đến công ty, sẽ nhanh chóng trở về, anh chờ em ở nhà được không?”“Được.”Bộ dáng không tình nguyện, khiến Thiên Tình rất muốn ở trong nhà với hắn. Nhưng mà lần này không thể không ra cửa, bởi vì túi tiền đã sắp trống trơn rồi.…………Trong phòng chỉ còn lại Arthur, cặp mắt màu đỏ kia trở nên âm u, cẩn thận ngửi mùi vị thuộc về Thiên Tình trong không khí, ít nhiều cũng trấn an cảm xúc của hắn lúc này.Ôm cái gối Thiên Tình vừa nãy đã dựa vào, cả người gục xuống, không có tinh thần nhìn thế giới động vật trong TV.“Thiên Tình……”……..Bên này, Thiên Tình vừa đến dưới lầu công ty, thì gặp đồng nghiệp xuống lầu mua đồ, nhìn thấy sự xuất hiện của Thiên Tình, cả người rất ngoài ý muốn.Sau khi nói chuyện một lúc mới biết được, lãnh đạo công ty nói với bên ngoài là sau khi cô đi du lịch xong thì đi về quê, ý tứ chính là tự động từ chức.Biết được tin tức này, cả người Thiên Tình vô cùng khiếp sợ, không nghĩ tới công ty vậy mà vô sỉ như vậy. Có phải là lúc mình bị thả xuống hòn đảo kia, công ty cũng đã biết được nội tình.Cô tức giận đi thẳng vào văn phòng tổng giám đốc, đồng nghiệp bên ngoài ai ai cũng ngoài ý muốn khi nhìn thấy cô. Bao gồm người tổng giám đốc gần bốn mươi ở trước mặt, vẻ mặt của ông ta lúc nhìn thấy cô như nhìn thấy quỷ vậy.“Thiên Tình? Cô thế nào trở lại rồi……”Giọng điệu rõ ràng là chột dạ, khiến Thiên Tình không khỏi cười lạnh một tiếng: “Tôi trở về rất ngoài ý muốn sao, tổng giám đốc.”“Khụ, trở về thì trở về thôi, ngoài ý muốn gì chứ, nếu trở về rồi nhớ mang đồ cô đi, công ty đã tuyển người mới vào rồi.”Thiên Tình nghe giọng điệu này nhịn không được nắm chặt lòng bàn tay, đôi mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm tên cấp trên không có tình người này.“Trước khi đi, có phải tổng giám đốc nên giải thích một chút, tại sao vô cớ sa thải tôi? Tôi nhớ rõ mình chưa từng nói muốn từ chức mà.”Cô chưa từng nói muốn đi, từ đầu tới đuôi bản thân đều là bị một bên dắt đi.Muốn đi, cô cũng phải làm ra lẽ mới được!“Cô muốn nói gì, dùng chi phí của công ty để cô đi du lịch, ngược lại là cô, hai tháng không nhìn thấy bóng dáng. Về sớm không có nguyên nhân, vắng họp công tác, dựa theo hợp đồng công ty là chính quy sa thải cô!”Nhắc tới cái này, tổng giám đốc thật ra có đủ tự tin, giọng nói hai người quá lớn, người bên ngoài đều đang duỗi cổ xem náo nhiệt.Thiên Tình nghe xong chỉ muốn cười lạnh, quả nhiên công ty hút máu không có nhân tính. Sớm biết vậy cô không nên tới nơi này, để khỏi làm bản thân tức giận vô ích.“Còn về tiền lương của tôi, có phải nên kết toán rõ ràng hay không?”“Cô yên tâm, đợi chút nữa tôi sẽ kêu tài vụ kết toán tiền lương của cô rõ ràng, được rồi đúng không? Vậy nhanh đi đi, chỗ này của tôi rất bận, không có thời gian mà ở đây cãi cọ với cô.”Biểu tình của tổng giám đốc vô cùng chán ghét, giống như đuổi ruồi bọ.Thiên Tình đi ra khỏi văn phòng tổng giám đốc, sau đó đi đến bàn làm việc đã từng thuộc về mình, nhân viên mới ngồi nơi đó, nhìn cô có chút ngơ ngẩn.Đồng nghiệp kế bên có quan hệ khá tốt với cô, giúp đỡ thu thập đồ. Còn đầy lo lắng mà nhìn cô.“Thiên Tình……”“Tôi không có việc gì, không cần lo lắng cho tôi.”Đánh gãy lời đối phương, vẻ mặt Thiên Tình rất bình tĩnh. Thật ra loại chuyện này cũng hoàn toàn không hiếm thấy, chỉ là không có công việc mà thôi, lại đi tìm là được.“Có rảnh thì cùng nhau ăn cơm.”Sau khi tạm biệt với một ít đồng nghiệp, Thiên Tình ôm thùng đồ mờ mịt nhìn không trung, bỗng nhiên cảm thấy bản thân không hợp với nơi này.Còn không bằng trở lại trên đảo.Nhưng mà vẫn may, bây giờ cô có Arthur. Nghĩ đến Arthur còn đang chờ mình ở nhà, cô nhẹ nhàng nở nụ cười.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương