Căn Bệnh Mang Tên Em
Chương 2: Bắt cóc
Cánh tay người đàn ông chợt khựng lại, đôi mắt tràn đầy xương mù nhìn về nơi phát ra giọng nói. Mày hắn hơi nhíu lại, con ngươi tràn ngập bất mãn” Là, ai “Tiếng nói khàn khàn trầm đục vang lên. Chỉ thấy rằng người đàn ông cao lớn dưới ánh trăng kia mạnh mẽ nở nụ cười, nụ cười như điên như dại, đôi mắt đỏ ngầu nhìn về phía bàn tay của hai ngườiLão đại vì cô ta mà dốc bao nhiêu công sức, âm thầm bảo vệ cô ta trong bóng đêm. Vậy mà cô ta lại có thể...Bóng dài thon dài của hắn chợt biến mất, mang theo nụ cười quỷ dị, anh nhanh chóng xuất hiện ở phía sau lưng hai người. Bàn tay lặng lẽ vung lên ” aaaaaaaa”Tiếng hét đau đớn của người đàn ông vang lên, kèm theo đó là thác nước đỏ tươi “ rào rào “ chảy xuống, cánh tay cứ như thế rơi trên sàn nhà. Lạc Vô Song kinh hoàng mở to đôi mắt, cánh tay nhỏ nhắn che miệng lại, nước mắt cứ như thế lã tã rơi xuống. ” Bộp “Lạc Vô Song yếu ớt ngã xuống, thân thể nhỏ nhắn được cánh tay mạnh mẽ của người đàn ông xách lên, cứ như thế bóng dáng cả hai đều biến mất Từ từ bỏ viên thuốc vào miệng Lạc Vô Song, Hắc ảnh thở phào một hơi. Hắn làm như thế này cũng chỉ là vì tốt cho cô gái này và lão đại mà thôi. Lão đại thì được vui vẻ mà ôm thiên hạ vào trong lòng, còn Lạc Vô Song thì coi như hắn đã cho cô miễn phí một lão đại vừa soái, vừa tốt, lại vừa yêu thương cô. Nghĩ như vậy, Hắc ảnh liền cười thầm trong lòng, nhất định khi về, hắn sẽ có phần thưởng lớn đây ” Lão đại, tôi về rồi đây “Nụ cười trên mặt Hắc ảnh bỗng cứng đờ. Hắn ng ngốc nhìn khuôn mặt tràn đầy sát khí của lão đại cùng 3 tên đang vẫy đuôi lấy lòng quỳ ở dưới sàn nhà kia, trong đầu bây giờ chỉ vang lên tiếng còi báo hiệu đỏ chót: Chết rồi!” Hahaha, lão đại, 3 người anh em à, mọi người đang chơi trò gì mà vui vẻ vậy? “Hắc ảnh mỉm cười 1 cách ngu ngốc tiến đến chân giường của Diễm Kì. Anh hơi ngốc ra nhìn bóng dáng xinh đẹp của người phụ nữ đang được Hắc ảnh “ cống “ lên. Do dự một lúc, Diễm Kì chậm chạp đưa bàn tay của mình ra đón lấy cô.Diễm Kì run rẩy nhìn khuôn mặt người con gái ngày đêm xuất hiện trong đầu mình không dứt kia. Nàng đang ở trước mặt hắn, đang nằm trong vòng tay của hắn, điều này, không phải là mơ chứ?Giấc mơ này, tại sao lại chân thật đến vậy?” Tách “Giọt nước mắt nóng bỏng của người đàn ông lặng lẽ rơi xuống khuôn mặt của Lạc Vô Song. Dụi đi đôi mắt của mình. Cả 4 người đều kích động nhìn giọt nước, “ bằng chứng “ chứng minh lão đại của bọn hắn vừa rơi nước mắt bằng một cái nhìn như đang ngắm trân bảo vô giá. Lão đại của bọn hắn khóc đó.... khóc đó.... khóc đó....” Ưm... “Lạc Vô Song lật mình, mê man mở đôi mắt của mình ra
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương