Cầu Xin Em Quay Lại

Chương 47



Cúp điện thoại, Giảng Phong bất thình lình đứng dậy đi đóng cửa phòng. Ánh mắt thâm thuý vụt qua tia sáng.

" Ra đây đi ".

Kỷ Mộc cười nhẹ, từ trong góc chậm rãi bước ra. Khi ánh mắt hai người giao nhau có cái cảm xúc kích động đến mức không nói nên lời khẽ xẹt ngang.

" Giảng Phong, tôi về rồi ".

Kỷ Mộc tháo kính, gương mặt điển trai như được tạc từ bức tượng gỗ phơi bày hoàn chỉnh trước mặt Giảng Phong. Hắn sững người, một khắc ấy trái tim như thể không đã ngừng đập.

" Võ Vu Thiên ... Vu Thiên ... ".

" Cậu còn sống ... Sao ? ".

Từng lời từng chữ Giảng Phong nói tuy không được rõ ràng nhưng Kỷ Mộc vẫn nghe thấy rất rõ, lòng anh bất chợt truyền đến một dòng nước ấm nóng.

Trong mắt anh, Giảng Phong vẫn luôn được hình dung bằng hai từ lạnh nhạt tàn nhẫn nhưng ngày hôm nay sự sững sờ này lần đầu tiên Kỷ Mộc anh nhìn thấy rất rõ.

" Tôi không còn là Võ Vu Thiên nữa, gọi là Kỷ Mộc đi ".

Vỗ nhẹ vào vai Giảng Phong một cái, Kỷ Mộc xoay người tiến đến quầy rượu nho nhỏ trong góc phòng. Anh tuỳ tiện chọn lấy một chai bắt mắt nhất rồi mở nắp.

Giảng Phong nhìn dáng vẻ không sợ trời không sợ đất của Kỷ Mộc trong lòng đột nhiên nhói đau. Hắn thân là anh trai của Kỷ Mộc, nhưng lại không biết Kỷ Mộc làm sao đấu chọi với tử thần để giành lại mạng sống. Toan tính mở miệng hỏi Kỷ Mộc nhưng lại nhận ra mình không đủ tư cách.

" Muốn hỏi gì thì hỏi đi tôi không có nhiều thời gian ở lại với anh đâu ".

Kỷ Mộc từ đầu đến cuối với giữ nụ cười nhẹ trên môi. Biểu cảm của Giảng Phong ngày hôm nay anh cảm thấy thật thú vị !

" Ai là người cứu cậu ? ".

" Cẩn Ngôn ".

Nhắc đến hai chữ này ánh mắt của Kỷ Mộc thoáng qua đã trở nên lạnh nhạt.

" Không phải Tĩnh Nhiên là người có mặt ở hiện trường sao ? Sao cô ấy lại không biết ? Hơn nữa chính tay Tĩnh Nhiên đã thiêu trụi cậu và căn nhà hoang đấy ".

" Tĩnh Nhiên bị Cẩn Ngôn đánh ngất. Sau khi đưa tôi rời khỏi nơi ấy, Cẩn Ngôn đã tìm bác sĩ tâm lý giỏi nhất thêu dệt cho Tĩnh Nhiên một ký ức hoàn toàn khác ".

Giảng Phong gật đầu một cái tỏ ý bản thân đã hiểu. Hắn và Kỷ Mộc từ nhỏ đã chứng kiến Hoài Cẩn Ngôn lớn lên, không ngờ một cô nhóc ngây ngô ngày nào đã biết sử dụng thủ đoạn để che giấu thân phận của người khác.

Năm ấy Kỷ Mộc và Hoài Cẩn Ngôn đã có hôn ước. Năm ấy hắn và Tĩnh Nhiên cũng có hôn ước ...

Giải đáp thắc mắt cho Giảng Phong xong, Kỷ Mộc đứng dậy nhưng không quên thưởng thức nốt ly rượu vang đang cầm trong tay. Ngửa đầu uống hết một hơi, anh nói.

" Giảng Phong lần này tôi đến gặp anh chỉ muốn hỏi anh sống khoẻ không ? ".

" Rất khoẻ ! ".

" Vậy được tôi đi đây ".

Dứt lời, Kỷ Mộc liền bước đi. Nhưng đến khi khoảng cách giữa anh và cánh cửa chỉ còn cách có một bước chân anh lại bất chợt dừng lại.

" Cứ đấu với Kỳ Diêm đi về phần Tĩnh Nhiên, tôi sẽ bảo vậy cô ấy ".

Sống lưng Giảng Phong cứng đờ, hắn cứ đứng trơ mắt nhìn Kỷ Mộc rời đi. Đến khi bóng hình Kỷ Mộc trong tầm mắt hắn ngày càng mờ đi rất nhiều, Giảng Phong đột nhiên hét lên.

" Vu Thiên, anh chưa từng bỏ rơi em ! Chưa từng ! ".

Giảng Phong biết Kỷ Mộc đã nghe thấy ... Chính tiếng nấc nhè nhẹ của Kỷ Mộc đã cho hắn biết ...

[ ... ]

" Tĩnh Kỳ, thời hạn một tháng Tĩnh Nhiên vẫn chưa chết ! ".

Tĩnh Kỳ bị người phụ nữ kia dồn vào góc tường. Chất giọng lạnh nhạt không ngừng vang lên bên tai cô ta.

" Hôm qua cô ta đã chết rồi. Hoài Cẩn Ngôn, tối qua cô ta đã chết ! ".

Tĩnh Kỳ không nhanh không chậm mở lời, giương cao con mắt đắc ý nhìn Hoài Cẩn Ngôn.

Chát ... Một bạt tai nóng hổi rơi trên má của Tĩnh Kỳ. Hoài Cẩn Ngôn túm lấy mái tóc của cô ta kéo mạnh. Đêm qua Hoài Cẩn Ngôn cô tận mắt nhìn thấy Kỷ Mộc chỉnh lại bình thở oxi cho Tĩnh Nhiên thế nên Tĩnh Nhiên chưa chết được !

" Phế vật, tin tức Tĩnh Nhiên được cứu cô còn không biết ư ? ".

Nếu như không phải hôm qua Kỷ Mộc ở bên cạnh cô, Hoài Cẩn Ngôn cũng sẽ không để Tĩnh Nhiên có cơ hội sống lại.

Tĩnh Kỳ vội vàng mở điện thoại, quả nhiên có tin nhắn của Quân Mộ: " Tĩnh Nhiên bị người lạ mặt cứu ".

Điện thoại Tĩnh Kỳ lập tức rơi xuống đất, cả người cô ta cơ hồ run rẩy không ngừng. Nếu như Tĩnh Nhiên chưa chết người chết sẽ là cô ta.

Ngày hôm qua chính là ngày cuối cùng của thời gian một tháng cô ta đã hẹn với Hoài Cẩn Ngôn ... Ông trời vì sao lại phải ép cô ta vào đường cùng ?

Nhìn Tĩnh Kỳ cứng đờ như hoá đá Hoài Cẩn Ngôn chỉ biết cười.

" Như đã giao hẹn Tĩnh Nhiên không chết thì người chết sẽ là cô ! ".

Dứt lời, Hoài Cẩn Ngôn liền giơ súng lên, chuẩn xác nhắm vào mi tâm Tĩnh Kỳ.

Đoàng !!!

Mùi máu tươi nhanh chóng lan toả trong không khí ...

" Dọn xác ! ".

Hoài Cẩn Ngôn vừa mới nói xong cũng là lúc Kỷ Mộc đứng trước mặt cô ta. Nét mặt của anh rất lạnh, sự lạnh giá ấy tựa hồ như có thể khiến cô ta đóng băng.

" Hoá ra người đứng sau mọi chuyện là em ! ".
Chương trước Chương tiếp
W88

SAO WIN

NEW88

Tele: @erictran21
Loading...