Cầu Xin Em Quay Lại

Chương 52



Tĩnh Nhiên lẳng lặng nhìn một Giảng Phong yếu ớt nằm trên giường lớn. Cô không biết hắn đã gặp chuyện gì, nhưng đến khi cô nhìn thấy hắn thì đã sốt rất cao đến mất ý thức.

Nếu không phải một dân chài tình cờ phát hiện có lẽ cái mạng này của Giảng Phong cũng không thể giữ được.

Giảng Phong đường đường là ma cà rồng thế nhưng lại sốt rất cao, hôn mê hai ngày hai đêm đến bây giờ vẫn chưa tỉnh lại. Tĩnh Nhiên đã thử gọi cho Quân Mộ nhưng anh ta cũng chỉ nhàn nhạt đáp là không vấn đề gì.

" Nước ... ".

Âm thanh nhỏ bé yếu ớt phát ra từ trên giường bệnh. Tĩnh Nhiên vội vàng quay đầu nhìn Giảng Phong, đôi môi trắng bệch khô khốc kia không ngừng mấp máy mà lòng cô thắt lại.

Tĩnh Nhiên ấn nút kế bên tay phải của cô chiếc xe lăn liền di chuyển đến nơi để nước. Rót một cốc nước đầy Tĩnh Nhiên liền cho xe đi đến đầu giường của Giảng Phong, cẩn thận cho hắn uống nước.

Đúng là mất đi một chân cuộc sống cũng vì thế mà trở nên khó khăn, việc đi lại cũng vì thế mà trở nên hạn chế. Nhưng không sao cả, chỉ cần thoát được khỏi Kỳ Diêm, chỉ cần trở về bên cạnh Giảng Phong dù có ra sao cô cũng nguyện ý.

Cho Giảng Phong uống nước xong xuôi, hắn lờ mờ tỉnh lại.

" Nhiên ... Nhi ... ".

Giảng Phong nhoẻn miệng cười khẽ gọi tên Tĩnh Nhiên. Hắn của hiện tại không còn một chút sức lực nào nữa đến cử động chân tay cũng cảm thấy mệt mỏi.

Lọ thuốc kia của Quân Mộ quả nhiên đã bắt đầu có tác dụng !

Tĩnh Nhiên bắt lấy bàn tay của Giảng Phong, nhẹ nhàng siết chặt bàn tay lạnh giá của hắn, gấp gáp hỏi.

" Anh làm sao thế ? Phong rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra ? ".

Nhìn thấy tia lo lắng nơi đáy mắt cô lòng Giảng Phong tựa như có một dòng nước ấm nóng chảy qua. Lần đầu tiên trong đời hắn có cảm giác ấm áp, hạnh phúc đến như vậy.

Nhìn cô thế này hắn càng cảm thấy hành động của hắn không có sai. Chỉ cần cô hạnh phúc hắn chết cũng không vấn đề.

Nhiên Nhi, lời hứa cùng nhau sống đến bạc đầu kia có lẽ anh sẽ không thể thực hiện được. Nhưng lời hứa anh hứa sẽ cho em một đời bình bình an an anh nhất định sẽ làm được !

Giảng Phong không trả lời câu hỏi của cô, hắn nói.

" Đợi anh khoẻ lại, chúng ta đi du lịch có được không ? ".

" Được ! ".

Khoé mắt Tĩnh Nhiên thoáng đỏ hoe. Cô biết Giảng Phong sợ cô lo lắng nên mới không nói rõ cho cô nguyên nhân, hành động quan tâm của hắn càng khiến cô cảm thấy ấm áp.

[ ... ]

Tĩnh dưỡng hơn một tuần sức khoẻ của Giảng Phong đã ổn định trở lại. Hắn lập tức phó thác tất cả quyền quản lí tập đoàn cho Tiểu Lôi rồi lập kế hoạch đi nghỉ dưỡng cùng Tĩnh Nhiên.

Lần này Giảng Phong đưa Tĩnh Nhiên đến một hòn đảo phía bắc lấy tên là "Phong Nhiên".

Tĩnh Nhiên ấn nút cho xe lăn tự di chuyển xung quanh bãi cát. Tuy không thế đi lại, nhưng cô chưa từng hạnh phúc như lúc này.

Giảng Phong âm thầm đứng phía sau quan sát cô.

Hắn chưa từng phát hiện thì ra âm thầm nhìn người mình yêu hạnh phúc cũng là đạt được một thành tựu đáng xem trọng.

Cách biển một khoảng khác xa, Tĩnh Nhiên cho xe lăn quay đầu, vẫy tay gọi Giảng Phong.

" Phong nhanh lên ".

Giảng Phong lập tức chạy đến đứng bên cạnh Tĩnh Nhiên.

" Có vui không ? ".

Hắn ngồi xổm trước mặt cô, nhẹ nhàng lau đi mồ hôi trên trán cô, trầm giọng hỏi.

" Rất vui ".

Bên bờ biển hôm đó tràn ngập những tiếng cười hạnh phúc của đôi tình nhân trẻ. Có lẽ đối với họ những tháng ngày vô ưu vô lo như thế này chính là những tháng ngày vui vẻ nhất.

Khi quay trở lại biệt thự trời đã sập tối. Lối đi từ cổng cho đến khi vào biển thự trải đầy những cánh hoa hồng. Xe lăn của Tĩnh Nhiên di chuyển trên con đường trải dài những cánh hoa đến khi quay đầu lại cũng không thấy Giảng Phong đâu còn Giảng Phong không biết từ khi nào đã đứng đợi cô ở đầu bên kia.

Giảng Phong nhoẻn miệng cười hạnh phúc đợi Tĩnh Nhiên bước qua con đường trải đầy hoa hồng.

" Em đến rồi ! ".

Tĩnh Nhiên đưa tay cho Giảng Phong không nhịn được mà phấn khích nói.

Cánh cửa lớn của biệt thự mở ra, bên trong được bày biện bối cảnh không khác gì một nhà thờ nổi tiếng. Giảng Phong chậm rãi đưa Tĩnh Nhiên đến trước mặt Cha Xứ

Lòng Tĩnh Nhiên có chút hoảng hốt, không ngờ Giảng Phong lại sắp xếp một cảnh tượng khiến cô không thể nào tưởng tượng nổi.

" Tĩnh Nhiên, con có đồng ý lấy Giảng Phong, nguyện đời đời kiếp ở bên cạnh chăm sóc cậu ấy. Dù cho một ngày nào đó cậu ấy có trở nên nghèo khó, bệnh tật, có có đồng ý không ? ".

Chất giọng trang trọng của Cha Xứ đã thành công kéo Tĩnh Nhiên trở lại thực tại. Cô ngẩng đầu nhìn Giảng Phong, hạnh phúc đáp.

" Con đồng ý ".

" Giảng Phong, con có đồng lấy Tĩnh Nhiên không, nguyện ý đời đời kiếp chăm sóc cô ấy. Dù một ngày nào đó cô ấy có trở nên nghèo khó, bệnh tật, con có đồng ý không ? ".

" Con đồng ý ".

Dứt lời, Giảng Phong liền lấy nhẫn đeo cho Tĩnh Nhiên.

Tuy không thể bảo vệ cô cả đời nhưng trong thời gian ngắn ngủi này hắn nhất định để cô hạnh phúc.
Chương trước Chương tiếp
Tele: @erictran21
Loading...