Cầu Xin Em Quay Lại

Chương 54



Sập tối, sau khi xử lí hết công việc Giảng Phong mới trở về biệt thự. Hắn cứ ngỡ Tĩnh Nhiên sẽ như mọi khi ngồi trước cửa ngóng chờ hắn, nhưng lần này lại không phải.

Giảng Phong bước vào đại sảnh rộng lớn, đến bóng dáng bận bịu của chị giúp việc cũng không thấy đâu. Trong lòng bỗng nhiên dấy lên cảm xúc bất an.

Đúng lúc này hắn bắt gặp chị giúp việc tay bưng một bát thuốc vội vàng chạy lên cầu thang. Giảng Phong bước đến, cản chị ta lại.

" Có chuyện gì ? ".

Chị giúp việc vốn đang trong bộ dạng sợ hãi nay lại bị ba chữ lạnh nhạt của Giảng Phong làm cho khiếp sợ hơn.

" Cậu chủ ... Từ khi ra ngoài đến bây giờ cô chủ không chịu ăn gì, hơn nữa độ khoảng nửa tiếng trước không hiểu sao lại sốt rất cao ".

Giảng Phong sửng sốt, nét mặt hoảng sợ đến mức co rút.

" Cô ấy gặp ai ? ".

" Tôi cũng không biết nữa, chỉ biết người kia là đàn ông cũng trạc tuổi cậu. Nhưng nét mặt có vẻ hung ác ".

Lòng Giảng Phong xẹt qua tia đau đớn. Nếu hắn đoán không nhầm người hôm nay Tĩnh Nhiên gặp chắn hẳn là Kỳ Diêm.

Giảng Phong không nói gì nữa lập tức chạy lên phòng ngủ. Nhìn Tĩnh Nhiên mê man nằm trên giường lớn, miệng cô không ngừng lẩm bẩm "Giảng Phong ... Anh thật tàn nhẫn" mà lòng hắn thắt lại.

Cô nói cô yêu hắn, hắn liền bất chấp nguy hiểm ở bên cạnh cô, giành thời gian cuối cùng của cuộc đời cho cô. Nhưng đến cuối cùng chỉ là vài câu nói của Kỳ Diêm, cô liền tin tưởng !

Giảng Phong cố nén cơn đau, hắn xoay người một khắc cũng không dám quay đầu nhìn Tĩnh Nhiên. Giảng Phong rút điện thoại, thuần thục nhấn số gọi cho Quân Mộ.

Mười phút sau Quân Mộ liền đứng trước mặt Giảng Phong.

" Mạng tôi, cậu cũng lấy rồi. Cứu cô ấy đi ".

Giảng Phong thờ ơ đưa tay chỉ về phía Tĩnh Nhiên. Tuy bên ngoài hắn làm như mình rất ổn nhưng Quân Mộ vẫn nhìn ra Giảng Phong của lúc này một chút cũng không ổn.

Quân Mộ cũng không hỏi chuyện gì đã xảy ra vì kể từ đêm hôm ấy Giảng Phong với anh đã không thể trở lại như trước rồi.

Kiểm tra toàn bộ cho Tĩnh Nhiên xong, Quân Mộ không khỏi kinh ngạc nói.

" Giảng Phong, trong máu của Tĩnh Nhiên có chất chống lại với máu của ma cà rồng. Nên máu ma cà rồng mười năm trước Kỳ Diêm tiêm vào người của cô ấy, trong mười năm nay hợp chất kia đã dần dần tiêu huỷ máu ma rồng mà trước kia Kỳ Diêm tiêm vào. Cô ấy bây giờ đã hoàn toàn trở lại thành người bình thường ".

Giảng Phong cũng kinh ngạc không kém gì Quân Mộ. Hắn sống đến từng tuổi này nhưng chưa từng nghe đến hiện tượng mà Quân Mộ vừa nhắc đến.

" Vậy tại sao cô ấy lại sốt mê man không tỉnh ? "

" Hợp chất kia dùng máu ma cà rồng để nuôi sống. Hiện tại trong máu của Tĩnh Nhiên vẫn còn một chút hợp chất đó, chừng nào chưa tiêu diệt được hợp chất kia trong máu của cô ấy đến khi ấy Tĩnh Nhiên vẫn sẽ trong bộ dạng bây giờ sốt mê man không tỉnh lại ".

Giảng Phong nghe vậy thì toàn thân căng thẳng, lập tức hỏi Quân Mộ cách chữa trị.

" Vậy phải làm sao ? ".

" Dùng máu ca rồng ".

Quân Mộ vừa dứt lời, Giảng Phong liền với lấy con dao mà chị giúp việc mang lên để gọt trái cây chém một nhát vào tay mình rồi lấy cốc ra hứng. Từng giọt máu rơi tí tách vào trong chiếc cốc thuỷ tinh.

" Cậu đúng là điên rồi ? Giảng Phong, trong người cậu bây giờ chỉ còn một chút máu ca rồng nếu cậu cho cô ấy hết thời gian sống của cậu sẽ rút ngắn hơn một nửa đấy ! ".

Quân Mộ hoảng hốt. Anh không ngờ Giảng Phong chỉ vì Tĩnh Nhiên mà làm đến mức này.

Giảng Phong cười nhạt, hắn yếu ớt đáp lại Quân Mộ.

" Không phải cậu muốn tôi chết sớm sao ? ".

Quân Mộ không nói gì nữa, anh quay đầu đi nhìn nơi khác. Có phải hận Giảng Phong là anh đã sai rồi không ?

[ ... ]

Nhờ có máu ma cà rồng của Giảng Phong, hợp chất trong máu kia của Tĩnh Nhiên được giải trừ. Sức khoẻ của cô cũng vì thế ngày một ổn định hơn. Nhưng kể từ khi cô tỉnh lại, thái độ đối với Giảng Phong đã khác hẳn trước đấy.

Giảng Phong nhìn cô lưng tựa vào thành giường, ánh mắt vô định không điểm tựa mà lòng thắt lại. Hắn bảo chị giúp việc đưa cháo cho hắn rồi kêu chị đi xuống dưới.

Bưng bát cháo nóng hổi nhẹ nhàng bước vào phòng. Rõ ràng Tĩnh Nhiên đã nghe thấy tiếng bước chân của hắn nhưng cô vẫn không quay đầu nhìn hắn đến một cái.

" Nhiên Nhi, ăn cháo đi kẻo nguội mất ".

Tĩnh Nhiên bất thình lình lên tiếng hỏi Giảng Phong một câu.

" Anh có chuyện giấu tôi đúng không ? ".

Khoảnh khắc này Tĩnh Nhiên chỉ mong muốn hắn nhanh chóng nói một chữ "không" với cô. Nhưng thời gian cứ trôi đi còn Giảng Phong một chữ cũng không thể phát thành lời.

Thái độ đó của Giảng Phong khiến niềm tin của cô đối hắn tựa như một dòng sông đã cạn kiệt nước. Thái độ này không phải đã âm thầm nói với cô rằng những gì Kỳ Diêm nói là hoàn toàn đúng sao ?

Tĩnh Nhiên như thể phát điên, cô quay người hất đổ bát cháo trong tay Giảng Phong, không ngừng quát lên.

" Tại sao ? Tại sao ? Anh đối xử tốt với tôi là cảm thấy có lỗi ư ? ".

Lòng Giảng Phong cũng đau không kém cô. Hắn không biết Kỳ Diêm nói với cô những gì, nhưng hắn chỉ biết những lời mà Kỳ Diêm nói với cô đã khiến cô không chút ngờ vực mà hận hắn.

Hắn không trả lời câu hỏi kia của cô là vì hắn vẫn còn giấu cô, cái này là sự thật không thể chối cãi. Nhưng thứ mà hắn giấu cô là âm thầm uống thuốc độc để đối lấy bình an cho cô, làm âm thầm nhịn đau để nhìn thấy nụ cười của cô, chứ không phải những thứ mà trong đầu cô đang nghĩ ...

Tĩnh Nhiên càng nhìn Giảng Phong lại càng nhớ tới cảnh tưởng ba mẹ cô chết thảm trong tay hắn, lại càng nhớ đến lời Kỳ Diêm nói nếu không giết hắn ba mẹ cô không thể nhắm mắt.

Trong đầu Tĩnh Nhiên lúc này không ngừng hiện lên những lời thúc giục của ba mẹ, họ đều mong cô nhanh chóng giết hắn.

" A ... ".

" Tại sao lại giết ba mẹ tôi ? Tại sao ? ".

Dứt lời, Tĩnh Nhiên liền rút con dao đã đặt dưới gối kề lên cổ của Giảng Phong !
Chương trước Chương tiếp
W88

SAO WIN

NEW88

Tele: @erictran21
Loading...