Cha Của Cục Cưng Là Một Tổng Tài
Chương 785
Đột nhiên, Cung Nhã Yến lại nói một câu, trong ánh mắt có nhiều hơn vài phần đánh giá: “Bích Ngọc, cháu có bạn trai chưa?”
“Không có” Kiều Bích Ngọc lập tức trả lời “Thật sự không có?”
Cung Nhã Yến cau mày, dù sao cũng có chút không tin, nhanh chóng bổ sung: “ Cháu xinh đẹp như vậy chẳng lẽ không có một chàng trai nào theo đuổi sao? Có phải do yêu cầu quá cao không?”
Cô mới đang học cấp ba, sao dì đã sớm thúc giục chuyện này, Kiều Bích Ngọc rất bình tĩnh: “Hiện tại cháu vẫn chưa gặp được người thích hợp.”
“Yêu cầu chúng ta cũng không cần quá cao, xuất thân gia đình bình thường, quan trong nhất vẫn là nhân cách tốt, có thể chịu được tính tình của cháu.”
“Tính tình của cháu thì sao ạ?” Kiều Bích Ngọc cảm thấy cô rất dễ hòa đồng, Cung Nhã Yến bật cười cũng không nói gì thêm.
Theo quan điểm của Cung Nhã Yến, cháu gái của bà ấy chuyện gì cũng tốt, chỉ là trên phương diện tình cảm hơi trì độn một chút.
“Gần đây đèn cảm ứng trong khu trọ của chúng ta đều được thay mới, không cần lo buổi tối không nhìn thấy bậc thang nữa” Cung Nhã Yến tiếp tục nói với cô về những chuyện vụn vặt xảy ra trong khu nhà trọ này.
“Cháu nghe nói gần đây trong khu của chúng ta có một kẻ có tiền đến thuê, anh ta đã tự bỏ tiền túi sửa chữa lại bốn phía các thiết bị dùng chung của khu nhà này”
“Hiện tại kẻ có tiền đều là như vậy, thích làm từ thiện, thời gian trước ở trường học của cháu có người đã chỉ một số tiền lớn ủng hộ vào quỹ học tập, còn có một đống dụng cụ thực nghiệm, còn mở thêm một tòa nhà để học bơi.”
Nói đến đây, Kiều Bích Ngọc khóe miệng hơi nhếch lên, tâm trạng rất vui vẻ, năm học này cơ hội giành được học bổng của cô nhất định sẽ tăng lên.
Tháng này nhận được tiền lương và tiền thưởng ở quán trà sữa, còn có bên phía hội học sinh được tài trợ tiền, căn bản cũng đủ tiền mua thuốc cho dì út, nghĩ đến đây cả người cô liền cảm thấy rất nhẹ nhõm, ý cười trên mặt càng rõ.
Có lẽ người này đã nói đúng, về sau cô sẽ không phải sống trong cảnh nghèo khó như: vậy nữa.
Vận khí gần đây của cô thật sự không tồi, Kiều Bích Ngọc cũng nhận được liên tiếp mấy cuộc điện thoại, có người bên phía triển lãm siêu hơi tìm người còn có nhà hàng sang trọng mời đến diễn tấu đàn dương cầm.
Giá được trả đều rất cao, khiến Kiều Bích Ngọc không khỏi suy nghĩ.
“Khi nào tôi có thể đến nộp hồ sơ cho công ty?” Cô cũng không phải người thấy tiền là sẽ mờ hai mắt, bắt đầu cảm thấy nghỉ ngờ, liệu có phải bên kia muốn lừa đảo.
Nhất là khi nhà hàng Tây thuê một nghệ sĩ dương cầm, ngữ khí của người quản lý gọi điện tới rất tử tế, hơn nữa thời gian làm việc cũng rất linh hoạt, chỉ cần một tuần cô có thời gian rảnh đến đều được, thời gian làm việc trong vòng ba tiếng, giá cả lên tới năm con số.
Đôi mày thanh tú của Kiều Bích Ngọc không khỏi cau lại, khẳng định đối phương chắc chắn là kẻ lừa đảo.
Những công ty tuyển dụng này không biết chuyện gì đang xảy ra, sau khi Kiều Bích Ngọc cúp điện thoại, những người này thế nhưng lại gọi trực tiếp vào điện thoại cố định của quán trà sữa.
Hơn nữa còn cực lực thuyết phục cô đi làm ở nơi khác.
“Bích Ngọc, cháu có ý định muốn đổi việc à?” Bà chủ quán trà sữa mơ hồ nghe được nội dung cuộc gọi, trong lòng lập tức có chút căng thẳng.
Kiều Bích Ngọc lắc đầu: “Không phải”
“Không có” Kiều Bích Ngọc lập tức trả lời “Thật sự không có?”
Cung Nhã Yến cau mày, dù sao cũng có chút không tin, nhanh chóng bổ sung: “ Cháu xinh đẹp như vậy chẳng lẽ không có một chàng trai nào theo đuổi sao? Có phải do yêu cầu quá cao không?”
Cô mới đang học cấp ba, sao dì đã sớm thúc giục chuyện này, Kiều Bích Ngọc rất bình tĩnh: “Hiện tại cháu vẫn chưa gặp được người thích hợp.”
“Yêu cầu chúng ta cũng không cần quá cao, xuất thân gia đình bình thường, quan trong nhất vẫn là nhân cách tốt, có thể chịu được tính tình của cháu.”
“Tính tình của cháu thì sao ạ?” Kiều Bích Ngọc cảm thấy cô rất dễ hòa đồng, Cung Nhã Yến bật cười cũng không nói gì thêm.
Theo quan điểm của Cung Nhã Yến, cháu gái của bà ấy chuyện gì cũng tốt, chỉ là trên phương diện tình cảm hơi trì độn một chút.
“Gần đây đèn cảm ứng trong khu trọ của chúng ta đều được thay mới, không cần lo buổi tối không nhìn thấy bậc thang nữa” Cung Nhã Yến tiếp tục nói với cô về những chuyện vụn vặt xảy ra trong khu nhà trọ này.
“Cháu nghe nói gần đây trong khu của chúng ta có một kẻ có tiền đến thuê, anh ta đã tự bỏ tiền túi sửa chữa lại bốn phía các thiết bị dùng chung của khu nhà này”
“Hiện tại kẻ có tiền đều là như vậy, thích làm từ thiện, thời gian trước ở trường học của cháu có người đã chỉ một số tiền lớn ủng hộ vào quỹ học tập, còn có một đống dụng cụ thực nghiệm, còn mở thêm một tòa nhà để học bơi.”
Nói đến đây, Kiều Bích Ngọc khóe miệng hơi nhếch lên, tâm trạng rất vui vẻ, năm học này cơ hội giành được học bổng của cô nhất định sẽ tăng lên.
Tháng này nhận được tiền lương và tiền thưởng ở quán trà sữa, còn có bên phía hội học sinh được tài trợ tiền, căn bản cũng đủ tiền mua thuốc cho dì út, nghĩ đến đây cả người cô liền cảm thấy rất nhẹ nhõm, ý cười trên mặt càng rõ.
Có lẽ người này đã nói đúng, về sau cô sẽ không phải sống trong cảnh nghèo khó như: vậy nữa.
Vận khí gần đây của cô thật sự không tồi, Kiều Bích Ngọc cũng nhận được liên tiếp mấy cuộc điện thoại, có người bên phía triển lãm siêu hơi tìm người còn có nhà hàng sang trọng mời đến diễn tấu đàn dương cầm.
Giá được trả đều rất cao, khiến Kiều Bích Ngọc không khỏi suy nghĩ.
“Khi nào tôi có thể đến nộp hồ sơ cho công ty?” Cô cũng không phải người thấy tiền là sẽ mờ hai mắt, bắt đầu cảm thấy nghỉ ngờ, liệu có phải bên kia muốn lừa đảo.
Nhất là khi nhà hàng Tây thuê một nghệ sĩ dương cầm, ngữ khí của người quản lý gọi điện tới rất tử tế, hơn nữa thời gian làm việc cũng rất linh hoạt, chỉ cần một tuần cô có thời gian rảnh đến đều được, thời gian làm việc trong vòng ba tiếng, giá cả lên tới năm con số.
Đôi mày thanh tú của Kiều Bích Ngọc không khỏi cau lại, khẳng định đối phương chắc chắn là kẻ lừa đảo.
Những công ty tuyển dụng này không biết chuyện gì đang xảy ra, sau khi Kiều Bích Ngọc cúp điện thoại, những người này thế nhưng lại gọi trực tiếp vào điện thoại cố định của quán trà sữa.
Hơn nữa còn cực lực thuyết phục cô đi làm ở nơi khác.
“Bích Ngọc, cháu có ý định muốn đổi việc à?” Bà chủ quán trà sữa mơ hồ nghe được nội dung cuộc gọi, trong lòng lập tức có chút căng thẳng.
Kiều Bích Ngọc lắc đầu: “Không phải”
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương