Cha Của Cục Cưng Là Một Tổng Tài
Chương 791
“Bây giờ là 11:30, chúng ta còn có thể chơi thêm một tiếng nữa, thời gian còn lại sẽ đi ăn trưa, trước hai rưỡi phải quay trở về trường, Kiều Bích Ngọc, ba giờ cậu phải tới hội học sinh để báo danh”
Một vài người rất biết cách sắp xếp thời gian hợp lý, Tống Manh Manh còn lớn tiếng ồn ào: “Chúng ta đừng đến quán đó ăn nữa, chờ gọi đồ ăn cũng rất mất thời gian, ngay quảng trường này có mấy quán bạch tuộc nướng, chúng ta vừa ăn vừa có thể đi dạo xung quanh nữa”
“Đừng khi đó sẽ rất dọa người đấy. Đứng trước một cửa hàng bán đồ cao cấp miệng vừa nhồm nhoàm vừa đứng trước cửa kính nhìn chằm chằm vào tủ kính của người ta không bị đuổi đi mới là lạ.
Mặc dù cố gắng tiết kiệm như vậy nhưng vẫn còn nghèo, nhưng Kiều Bích Ngọc đột nhiên mỉm cười, nhưng cảm thấy ngày hôm nay rất thú vị, cô thích được đi dạo phố cùng mấy người Châu Mỹ Duy, không khỏi thốt lên khi nhìn thấy những con số được ghi trên những mặt hàng xa xỉ kia, không ngại trước ánh mắt khinh miệt của người khác.
“. Tôi muốn xem chiếc vòng cổ này”
Phương Mai hiếm khi mới nhìn trúng một thứ gì đó, là chiếc vòng cổ bạch kim quý hiếm có mặt dây chuyền hình đôi cánh thiên thần.
Cô phục vụ lập tức lấy sợi dây chuyền trong quầy ra, cô ấy muốn giải thích những ưu điểm của sợi dây chuyền này thì phía sau đột nhiên có người chen ngang: “Tôi muốn sợi dây chuyền này. Giúp tôi gói nó lại” Đó là một giọng nữ lanh lảnh.
Phương Mai hoắc mắt quay đầu lại nhìn, cô ấy là một người phụ nữ trưởng thành có gu ăn mặc thời trang, khuôn mặt nhìn có chút quen thuộc.
Tống Manh Manh là người đầu tiên nhận ra liền lập tức chỉ tay kinh hô: “… Bạn, bạn là nữ thứ hai của bộ phim truyền hình lúc 8:30”
Nữ diễn viên mới nổi đình nổi đám được nhận ra, môi cong lên cười nhưng cũng không chào hỏi Tống Manh Manh, trước nhiều người còn nói chuyện với một học sinh nghèo, điều này sẽ gây bất lợi cho danh tính của cô ta.
Quản lý của cửa hàng cũng bước tới tức nhận ra ngôi sao, bèn nở nụ cười tươi như hoa: “Tiểu thư, cô tới tiệm của chúng tôi, đúng thật là làm vẻ vang cho kẻ hèn này.”
“Tôi là fan của cô, chúng tôi sẽ cảm thấy rất vinh dự nếu có thể được tặng cho cô một món quá nhỏ, cô có thể chụp cùng với chúng tôi một bức ảnh để chúng tôi có thể treo trong cửa tiệm được không?”
Không cần bên kia trả lời, nhân viên bán hàng rất nhanh đã đóng gói sợi dây chuyền bạch kim của mặt dây chuyền hình cánh thiên thần, dùng hai tay đưa tới.
Nữ minh tinh đeo kính râm và nhếch môi biểu thị tâm trạng rất vui, đang chuẩn bị đưa tay ra nhận lấy.
“Đây là sợi dây chuyền mà chúng tôi nhìn thấy trước”
Kiều Bích Ngọc đột nhiên lên tiếng, cô nhanh tay lẹ mắt giữ chặt lấy chiếc hộp cashmere màu đỏ bọc chiếc vòng cổ kia lại.
Nữ diễn viên trước mặt rõ ràng là có chút ngạc nhiên ngay cả nhân viên bán hàng cũng không ngờ rằng giữa chừng xuất hiện một kẻ xen ngang, hơn nữa còn nhanh tay giật lấy món đồ trong tay nhân viên cửa hàng.
Sắc mặt của quản lý cửa hàng trở nên vô cùng khó coi, nhưng vẫn cố gắng giữ một giọng điệu bình tĩnh: “Cô ơi, chiếc vòng cổ này là cửa hàng chúng tôi muốn tặng cho quý cô trước mặt đây, mong cô mau giao ra đây…”
Hiện giờ trước mặt là người đã có kinh nghiệm làm việc nhiều năm, Phương Mai cùng mấy cô bạn khác cũng cảm thấy có chút áp lực, lập tức kéo tay áo Kiều Bích Ngọc: “Trả lại cho bọn họ đi, chúng ta đến chỗ khác xem…
Kiều Bích Ngọc lại coi như không nhìn thấy những người khác, hỏi lại: “Không phải cậu rất thích nó sao?”
Phương Mai bị câu hỏi của cô làm cho sững sờ một lúc.
Đúng là cô ấy rất thích chiếc vòng cổ này, bình thường Phương Mai luôn dành tiền của mình vào việc mua sách, thành tích học tập của cô ấy vẫn luôn rất tốt, kỳ thi tuyển sinh đại học năm nay có thể thả lỏng được rồi, mấy trường đại học trong nước cũng đã gửi giấy tuyển thẳng cho cô ấy, hiện tại sau khi tốt nghiệp xong cô ấy có thể trực tiếp đi học đại học, hiếm khi mới gặp được món đồ mà bản thân cảm thấy thực sự thích, chính là muốn mua nó coi như là phần thưởng cho ba năm cấp ba đã không ngừng cố găng.
Một vài người rất biết cách sắp xếp thời gian hợp lý, Tống Manh Manh còn lớn tiếng ồn ào: “Chúng ta đừng đến quán đó ăn nữa, chờ gọi đồ ăn cũng rất mất thời gian, ngay quảng trường này có mấy quán bạch tuộc nướng, chúng ta vừa ăn vừa có thể đi dạo xung quanh nữa”
“Đừng khi đó sẽ rất dọa người đấy. Đứng trước một cửa hàng bán đồ cao cấp miệng vừa nhồm nhoàm vừa đứng trước cửa kính nhìn chằm chằm vào tủ kính của người ta không bị đuổi đi mới là lạ.
Mặc dù cố gắng tiết kiệm như vậy nhưng vẫn còn nghèo, nhưng Kiều Bích Ngọc đột nhiên mỉm cười, nhưng cảm thấy ngày hôm nay rất thú vị, cô thích được đi dạo phố cùng mấy người Châu Mỹ Duy, không khỏi thốt lên khi nhìn thấy những con số được ghi trên những mặt hàng xa xỉ kia, không ngại trước ánh mắt khinh miệt của người khác.
“. Tôi muốn xem chiếc vòng cổ này”
Phương Mai hiếm khi mới nhìn trúng một thứ gì đó, là chiếc vòng cổ bạch kim quý hiếm có mặt dây chuyền hình đôi cánh thiên thần.
Cô phục vụ lập tức lấy sợi dây chuyền trong quầy ra, cô ấy muốn giải thích những ưu điểm của sợi dây chuyền này thì phía sau đột nhiên có người chen ngang: “Tôi muốn sợi dây chuyền này. Giúp tôi gói nó lại” Đó là một giọng nữ lanh lảnh.
Phương Mai hoắc mắt quay đầu lại nhìn, cô ấy là một người phụ nữ trưởng thành có gu ăn mặc thời trang, khuôn mặt nhìn có chút quen thuộc.
Tống Manh Manh là người đầu tiên nhận ra liền lập tức chỉ tay kinh hô: “… Bạn, bạn là nữ thứ hai của bộ phim truyền hình lúc 8:30”
Nữ diễn viên mới nổi đình nổi đám được nhận ra, môi cong lên cười nhưng cũng không chào hỏi Tống Manh Manh, trước nhiều người còn nói chuyện với một học sinh nghèo, điều này sẽ gây bất lợi cho danh tính của cô ta.
Quản lý của cửa hàng cũng bước tới tức nhận ra ngôi sao, bèn nở nụ cười tươi như hoa: “Tiểu thư, cô tới tiệm của chúng tôi, đúng thật là làm vẻ vang cho kẻ hèn này.”
“Tôi là fan của cô, chúng tôi sẽ cảm thấy rất vinh dự nếu có thể được tặng cho cô một món quá nhỏ, cô có thể chụp cùng với chúng tôi một bức ảnh để chúng tôi có thể treo trong cửa tiệm được không?”
Không cần bên kia trả lời, nhân viên bán hàng rất nhanh đã đóng gói sợi dây chuyền bạch kim của mặt dây chuyền hình cánh thiên thần, dùng hai tay đưa tới.
Nữ minh tinh đeo kính râm và nhếch môi biểu thị tâm trạng rất vui, đang chuẩn bị đưa tay ra nhận lấy.
“Đây là sợi dây chuyền mà chúng tôi nhìn thấy trước”
Kiều Bích Ngọc đột nhiên lên tiếng, cô nhanh tay lẹ mắt giữ chặt lấy chiếc hộp cashmere màu đỏ bọc chiếc vòng cổ kia lại.
Nữ diễn viên trước mặt rõ ràng là có chút ngạc nhiên ngay cả nhân viên bán hàng cũng không ngờ rằng giữa chừng xuất hiện một kẻ xen ngang, hơn nữa còn nhanh tay giật lấy món đồ trong tay nhân viên cửa hàng.
Sắc mặt của quản lý cửa hàng trở nên vô cùng khó coi, nhưng vẫn cố gắng giữ một giọng điệu bình tĩnh: “Cô ơi, chiếc vòng cổ này là cửa hàng chúng tôi muốn tặng cho quý cô trước mặt đây, mong cô mau giao ra đây…”
Hiện giờ trước mặt là người đã có kinh nghiệm làm việc nhiều năm, Phương Mai cùng mấy cô bạn khác cũng cảm thấy có chút áp lực, lập tức kéo tay áo Kiều Bích Ngọc: “Trả lại cho bọn họ đi, chúng ta đến chỗ khác xem…
Kiều Bích Ngọc lại coi như không nhìn thấy những người khác, hỏi lại: “Không phải cậu rất thích nó sao?”
Phương Mai bị câu hỏi của cô làm cho sững sờ một lúc.
Đúng là cô ấy rất thích chiếc vòng cổ này, bình thường Phương Mai luôn dành tiền của mình vào việc mua sách, thành tích học tập của cô ấy vẫn luôn rất tốt, kỳ thi tuyển sinh đại học năm nay có thể thả lỏng được rồi, mấy trường đại học trong nước cũng đã gửi giấy tuyển thẳng cho cô ấy, hiện tại sau khi tốt nghiệp xong cô ấy có thể trực tiếp đi học đại học, hiếm khi mới gặp được món đồ mà bản thân cảm thấy thực sự thích, chính là muốn mua nó coi như là phần thưởng cho ba năm cấp ba đã không ngừng cố găng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương