Cha Của Cục Cưng Là Một Tổng Tài
Chương 827
Tổ trưởng nhóm giáo viên dạy tiếng Anh đã từng dạy cho Phương Mai, rất có hảo cảm đối với bạn học sinh không chỉ đa tài mà còn chăm chỉ này. Vì vậy, tổ trưởng nhóm giáo viên dạy tiếng Anh không chờ Phương Mai nói xong đã lập tức khuyên nhủ.
“Em tuyệt đối đừng nghĩ đến việc đặt thư tình thổ lộ tình cảm của mình lên trên bàn làm việc của anh ta, học sinh các em phải chú tâm vào việc học. Không ai biết lai lịch của Mark như thế nào, vậy nên em đừng dính líu đến anh ta. Tuần trước có một giáo viên nữ xinh đẹp ở trong tổ ngữ văn gửi tin nhắn hẹn anh ta cùng đi xem phim, buổi trưa hôm nay cũng có một giáo viên âm nhạc mời anh ta đi liên hoan với mọi người, cả hai đều bị từ chối.”
Phương Mai cảm thấy vô cùng xấu hổ. Cô ấy có quan hệ rất tốt với các giáo viên, vừa là thầy vừa là bạn, không ngờ hôm nay cô ấy lại nghe được những lời bàn tán về tình yêu của thầy cô.
“Em nào dám đi trêu chọc thầy giáo Mark”
Từ trước đến nay Phương Mai luôn là người rất thực tế và thận trọng. Cho dù có người cho cô ấy một nghìn lá gan, cô ấy cũng không dám ngấp nghé thầy giáo Mark.
Nếu như cô ấy không đoán sai, giáo viên Mark này không ở cùng một giai cấp với bọn họ. Một con rồng vàng xâm nhập vào bên trong bầy cá thì chỉ cần nhìn một cái cũng có thể phát hiện ra, trông cực kỳ lạc lõng.
Các giáo viên nhìn Phương Mai một hồi lâu. Tựa hồ đã cảm thấy yên tâm, lúc này một giáo viên mới duỗi ngón tay chỉ một phương hướng ở cuối hành lang: “Anh ta không làm việc cùng một chỗ với thầy cô, phòng làm việc riêng của anh ta ở đằng kia”
“Môn tâm lý học này không cần thiết cho việc thi lên đại học, cũng không quan trọng lắm. Tốt hơn hết em nên bớt tiếp xúc với anh ta” Một giáo viên khác lại nhắc nhở thêm lần nữa.
Phương Mai bật cười, xem ra có vẻ như các giáo viên rất kiêng kị thầy giáo Mark.
“Tên thật của thầy giáo Mark là gì ạ?”
Tư Viễn An im lặng đứng ở một bên từ nấy tới giờ nhịn không được mở miệng hỏi.
Các giáo viên dạy lớp mười hai đều biết Tư Viễn An là học sinh nhảy lớp được chuyển từ trường khác tới đây, hơn nữa còn là cháu trai của hiệu trưởng Tư Viễn, đương nhiên bọn họ sẽ đối đãi với cậu ta nhiệt tình hơn một chút.
“Thầy cô không có quyền hạn để xem đơn đăng ký nhập chức của Mark, bình thường sắp xếp lớp học cũng toàn viết tên tiếng Anh của anh ta, cho nên tên thật của anh ta vẫn là một bí ẩn. Bạn học Tư Viễn An, sao em không đi hỏi chú của mình xem, thầy cô cũng rất muốn biết” Các giáo viên cười tủm tỉm nhìn Tư Viễn An với lòng hiếu kỳ rất nặng đang đứng trước mặt.
Tư Viễn An thật sự chạy đi tìm chú của mình.
Hiệu trưởng Tư Viễn rất thân thiết chào hỏi cậu ta: “Viễn An, có chuyện gì mà lại đột nhiên đến đây mời chú cùng đi ăn bữa cơm thế này? Đi thôi, mấy ngày trước dì của cháu còn càu nhàu với chú, nói răng rõ ràng cháu học ở trường của chú mà tại sao không đưa cháu về nhà chơi đấy”
Nhà họ Tư Viễn bọn họ cũng được coi là tai to mặt lớn ở thành phố Hải Châu, bậc cha chú trong nhà họ Tư Viễn tương đối trọng nam khinh nữ, cảm thấy nên giao công việc kinh doanh của gia đình cho cháu trai đảm nhận.
Đến thế hệ của Tư Viễn An, con cháu trong nhà họ Tư Viễn có tận mấy đứa nhưng chỉ có duy nhất một cháu trai là Tư Viễn An, đương nhiên nhiên cậu ta được yêu thương nhất.
“Chú, cháu có chuyện muốn hỏi chú.”
Tư Viễn An không từ chối cũng không chấp nhận lời mời đến nhà ăn cơm của hiệu trưởng Tư Viễn, vội vàng hỏi ra câu hỏi mình đang tò mò.
“Có chuyện gì vậy?”
“Không hòa đồng với các bạn khác trong lớp học, có giáo viên nào gây khó dễ cho cháu sao?”
Hiệu trưởng Tư Viên thật sự rất yêu thương đứa cháu trai này, ông ta cũng muốn có một đứa con trai nhưng không may vợ ông ta lại sinh liên tiếp mấy đứa con gái.
“Em tuyệt đối đừng nghĩ đến việc đặt thư tình thổ lộ tình cảm của mình lên trên bàn làm việc của anh ta, học sinh các em phải chú tâm vào việc học. Không ai biết lai lịch của Mark như thế nào, vậy nên em đừng dính líu đến anh ta. Tuần trước có một giáo viên nữ xinh đẹp ở trong tổ ngữ văn gửi tin nhắn hẹn anh ta cùng đi xem phim, buổi trưa hôm nay cũng có một giáo viên âm nhạc mời anh ta đi liên hoan với mọi người, cả hai đều bị từ chối.”
Phương Mai cảm thấy vô cùng xấu hổ. Cô ấy có quan hệ rất tốt với các giáo viên, vừa là thầy vừa là bạn, không ngờ hôm nay cô ấy lại nghe được những lời bàn tán về tình yêu của thầy cô.
“Em nào dám đi trêu chọc thầy giáo Mark”
Từ trước đến nay Phương Mai luôn là người rất thực tế và thận trọng. Cho dù có người cho cô ấy một nghìn lá gan, cô ấy cũng không dám ngấp nghé thầy giáo Mark.
Nếu như cô ấy không đoán sai, giáo viên Mark này không ở cùng một giai cấp với bọn họ. Một con rồng vàng xâm nhập vào bên trong bầy cá thì chỉ cần nhìn một cái cũng có thể phát hiện ra, trông cực kỳ lạc lõng.
Các giáo viên nhìn Phương Mai một hồi lâu. Tựa hồ đã cảm thấy yên tâm, lúc này một giáo viên mới duỗi ngón tay chỉ một phương hướng ở cuối hành lang: “Anh ta không làm việc cùng một chỗ với thầy cô, phòng làm việc riêng của anh ta ở đằng kia”
“Môn tâm lý học này không cần thiết cho việc thi lên đại học, cũng không quan trọng lắm. Tốt hơn hết em nên bớt tiếp xúc với anh ta” Một giáo viên khác lại nhắc nhở thêm lần nữa.
Phương Mai bật cười, xem ra có vẻ như các giáo viên rất kiêng kị thầy giáo Mark.
“Tên thật của thầy giáo Mark là gì ạ?”
Tư Viễn An im lặng đứng ở một bên từ nấy tới giờ nhịn không được mở miệng hỏi.
Các giáo viên dạy lớp mười hai đều biết Tư Viễn An là học sinh nhảy lớp được chuyển từ trường khác tới đây, hơn nữa còn là cháu trai của hiệu trưởng Tư Viễn, đương nhiên bọn họ sẽ đối đãi với cậu ta nhiệt tình hơn một chút.
“Thầy cô không có quyền hạn để xem đơn đăng ký nhập chức của Mark, bình thường sắp xếp lớp học cũng toàn viết tên tiếng Anh của anh ta, cho nên tên thật của anh ta vẫn là một bí ẩn. Bạn học Tư Viễn An, sao em không đi hỏi chú của mình xem, thầy cô cũng rất muốn biết” Các giáo viên cười tủm tỉm nhìn Tư Viễn An với lòng hiếu kỳ rất nặng đang đứng trước mặt.
Tư Viễn An thật sự chạy đi tìm chú của mình.
Hiệu trưởng Tư Viễn rất thân thiết chào hỏi cậu ta: “Viễn An, có chuyện gì mà lại đột nhiên đến đây mời chú cùng đi ăn bữa cơm thế này? Đi thôi, mấy ngày trước dì của cháu còn càu nhàu với chú, nói răng rõ ràng cháu học ở trường của chú mà tại sao không đưa cháu về nhà chơi đấy”
Nhà họ Tư Viễn bọn họ cũng được coi là tai to mặt lớn ở thành phố Hải Châu, bậc cha chú trong nhà họ Tư Viễn tương đối trọng nam khinh nữ, cảm thấy nên giao công việc kinh doanh của gia đình cho cháu trai đảm nhận.
Đến thế hệ của Tư Viễn An, con cháu trong nhà họ Tư Viễn có tận mấy đứa nhưng chỉ có duy nhất một cháu trai là Tư Viễn An, đương nhiên nhiên cậu ta được yêu thương nhất.
“Chú, cháu có chuyện muốn hỏi chú.”
Tư Viễn An không từ chối cũng không chấp nhận lời mời đến nhà ăn cơm của hiệu trưởng Tư Viễn, vội vàng hỏi ra câu hỏi mình đang tò mò.
“Có chuyện gì vậy?”
“Không hòa đồng với các bạn khác trong lớp học, có giáo viên nào gây khó dễ cho cháu sao?”
Hiệu trưởng Tư Viên thật sự rất yêu thương đứa cháu trai này, ông ta cũng muốn có một đứa con trai nhưng không may vợ ông ta lại sinh liên tiếp mấy đứa con gái.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương