Ngoài cửa lớn, người qua đường đi ngang qua, đứng ở trước ký túc xá, nhìn chiếc xe việt dã ngừng ở ngõ nhỏ, trong miệng líu lưỡi nói:
“Wow, đây là xe ai vậy, hơn 700 vạn đấy, vậy mà lại ngừng ở nơi này, ôi, người nhà ai phát tài, trở về quang tông diệu tổ?”
Âm thanh không lớn, nhưng vẫn truyền được tới tai Mật Mật, cô mang theo tâm tình phức tạp, tìm thấy một chiếc chìa khóa từ khe hở của viên gạch phía dưới cửa gỗ, mở ổ khoá trên cửa gỗ, đẩy cửa ra, nhìn căn nhà tối đen như mực rồi nói với Lăng Nhiễm:
“Đây là nơi em sống khi còn nhỏ.”
Cô dẫn Lăng Nhiễm tới nhìn, nếu Lăng Nhiễm nhớ ra, sẽ ly hôn với cô sao?
Tinh thần của Mật Mật rất rối loạn, trong lòng cô còn đang vô cùng phức tạp, Lăng Nhiễm đã đi vào, nhìn theo chút ánh sáng lờ mờ đi dạo một vòng ở bên trong.
Căn nhà rất nhỏ, trong phòng khách có một túi hành lý, dọc theo lối đi nhỏ hẹp vào bên trong, chính là căn phòng mà Mật Mật và anh trai cô từng ngủ qua.
Mật Mật đi theo Lăng Nhiễm vào phòng ngủ khi bé, nhìn cái giường gỗ ở bên trong, hiện tại trên giường cũng không có chăn, trong nhà không có gì ngoại trừ một số đồ dùng gia đình đã cũ.
Cô giải thích với Lăng Nhiễm:
“Cái này, nhà em trước kia rất nghèo, mọi người đều biết nhà em nghèo, đã qua nhiều năm như vậy, thế mà khoá cửa vẫn còn tốt, ăn trộm cũng không tới thăm...”
Trong lúc cô đang nói, Lăng Nhiễm đột nhiên xoay người lại, ôm lấy Mật Mật.
Động tác của anh rất nhanh, hoàn toàn không cho Mật Mật có cơ hội phản ứng, môi Lăng Nhiễm đã đè xuống..
“Lăng...”
Mật Mật đẩy Lăng Nhiễm ra, giày thể thao trắng tinh lùi về phía sau, cô hoàn toàn không nói được lời nào, vừa mở miệng ra, cái lưỡi trơn trượt của Lăng Nhiễm đã thâm nhập vào trong miệng cô.
Anh có vẻ rất nóng nảy, cứ như đang nóng lòng khao khát điều gì đó, anh đè Mật Mật ở trên tường dán đầy giấy báo, Mật Mật hoàn toàn không đẩy anh ra được, ngược lại trong lúc giãy dụa còn khiến cho tay Lăng Nhiễm thâm nhập vào bên trong vạt áo.
Tiếng thở gấp của người đàn ông vang lên, Lăng Nhiễm điên cuồng mút môi Mật Mật, tay anh chui vào trong áo thun của Mật Mật, kéo áo ngực cô xuống, xoa nắn một bên ngực của cô.
Mật Mật nhấc chân lên muốn đá anh, nhưng bị anh giữ chân lại, anh cứ như vậy, bẻ chân Mật Mật ra, để nửa thân dưới của mình cách lớp quần của hai người đụng vào chỗ giữa hai chân Mật Mật.
Lăng Nhiễm muốn làm cô ở chỗ này, ở nhà cũ của Mật Mật, ở trong phòng ngủ mà anh và Mật Mật ngủ chung khi còn nhỏ, Lăng Nhiễm muốn làm cô.
Dục vọng mãnh liệt khiến cho Lăng Nhiễm không thể nhịn được, anh vội vàng kéo khoá quần mình xuống, lấy dương v*t sớm đã sưng to của mình ra, lại mở một chân Mật Mật ra, cởi quần lót che đậy âm hộ dưới người cô ra.
Cũng may Mật Mật thích sự năng động, chất vải quần jean của cô còn rất mềm mại, ống quần lại rộng, Lăng Nhiễm không chút cố sức đã cởi ra được, dễ dàng để lộ phần thân dưới thưa thớt lông mu của Mật Mật.
“Đừng, đừng làm ở chỗ này Lăng Nhiễm, chúng ta về nhà làm đi, nơi này không được.”
Mật Mật bị đè ở trên tường, hoàn toàn không có cách nào nhúc nhích, một chân cô đứng trên mặt đất, một chân khác bị cánh tay Lăng Nhiễm nâng lên, nhưng không để cho cô kịp phản đối, một cây dương v*t kia của Lăng Nhiễm liền vọt vào bên trong dưới thân trần trụi của cô.
Mật Mật có hơi lên đỉnh, cô “A” lên một tiếng vì đau, thân thể không tự chủ được mà thả lỏng một chút, xem như điều chỉnh bản thân, chung quy vẫn là ngăn không được Lăng Nhiễm xâm nhập, để cho dương v*t của anh tiến vào trong thân thể cô.
Cô ủy khuất khẽ nói:
“Lăng Nhiễm, em đau quá.”
Châm Biếm - Đại Bao Tử
Chương 23: Đừng làm ở chỗ này
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương