CHƯƠNG 1659
Điều này khiến Hồ Vĩnh Hiên rất tổn thương, càng thêm oán hận Vương Nhất.
“Vương Nhất, lần này anh tha cho tôi, đợi tôi trở thành gia chủ, nhất định sẽ không tha cho anh…
Hồ Vĩnh Hiên thê trong lòng.
Hồ Vĩnh Hiên được đưa đi tắm rửa, mùi thối cả người quả thật không thích hợp ở lại.
“Vương Nhất, thù cũng đã báo, con gái cũng tìm được, cháu tôi cũng bị cậu dạy dô một trận, cậu có thể bảo người của cậu rời đi rồi chứ?”
Hồ Cương đè nén lửa giận trong lòng, chất vấn.
¡ Bây giờ ông ta chỉ muốn nhanh chóng tiễn vị ôn thần này đi.
Vương Nhất đang muốn đồng ý, đột nhiên một tiếng ọc ọc vang lên tại đây.
Vương Nhất phát hiện âm thanh truyền tới từ bụng của Vương Tử Lam.
Mặt Vương Tử Lam đỏ bừng, rất ngại ngùng mà nói: “Ba, con đói.”
Vương Nhất bế cô bé lên, xoay đầu nhìn sang Hồ Cương: “Con gái tôi đói bụng, tới chỗ ông ăn trực một bữa, không để bụng chứ?”
Hồ Cương cũng sắp phun ra một ngụm máu rồi, nhưng bắt gặp ánh mắt sắc lạnh của Vương Nhất, ông ta không dám không nghe.
Ra khỏi tầng hầm, Vương Nhất bế Vương Tử Lam tới bàn ăn.
Cô bé thấy trên bàn có nhiều đồ ăn ngon thì không hề khách sáo, ăn từng miếng to.
Bản thân Vương Nhất cũng rót một ly rượu, từ từ thưởng thức.
Đại thọ 70 của Hồ Cương, đồ ăn ngon là khỏi cần phải nói.
“Các người ngây ra đó làm gì? Cùng nhau ăn đì!”
Vương Nhất thúc giục.
Anh phát hiện nhiều bàn như vậy, chỉ có anh và Vương Tử Lam ngồi.
Những người khác vậy mà đứng hết bên cạnh anh, nhìn bọn họ ăn.
Bọn họ liên tục lắc đầu.
“Không không không, cậu Vương, cậu ăn, cậu ăn.”
“Chúng tôi đã ăn rồi, không đói!”
“Mau chóng ăn xong, mau chóng rời đi!”
Không chỉ có Hồ Vĩnh Như đứng, đám người Hồ Cương, Hạ Lãm cũng đứng, giống như người hầu chăm sóc ông chủ.
Bộp!
Vương Nhất để đũa xuống, ngẩng mặt lên: “Các người đứng như vậy nhìn tôi ăn, tôi làm sao ăn nổi!”
“Ngồi đi, cùng nhau ăn!”.
“Vậy được…”
Lãnh Nhan ngồi xuống trước.
Sau đó là đám người Hạ Lãm, Hồ Hoàng Việt.
Cuối cùng Hồ Cương cũng không nhịn được nữa, ngồi xuống ăn cơm.
“Như vậy mới đúng.”