Chàng Khờ Ở Rễ
Chương 229: Ngô Bách Tuể Gục Ngã
Người đàn ông bệnh tật bị Ngô Bách Tuế bóp cổ.Trận quyết đấu đỉnh cao chấn động lòng ngườinày đặt dấu chấm hết ở đây. Kết cục vẫn là người đànông bệnh tật thua.Tất cả mọi người có mặt đều đờ người ra, căngthẳng tột độ.Người nhà họ Ngô và nhà họ Hạ thì phấn khởi đếnkhông thể lột tả được, bọn họ vui vẻ vì thấy được kếtcục này nhưng lại sợ nó không phải là sự thật, bọn họmuốn hoan hô reo hò nhưng lại sợ một giây sau lạixảy ra biến cố. Bây giờ họ đều hi vọng Ngô Bách Tuếcó thể bẻ gãy luôn cổ của người đàn ông bệnh tật,chỉ khi nào lão ta tắt thở hẳn thì họ mới có thể thởphào nhẹ nhõm, nhiệt liệt chúc mừng được.Tứ Đại Thiên Vương và chiến đội hàng nghìnngười thì ngây ra như phỗng, bọn họ vô cùng sợngười đàn ông bệnh tật sẽ bị tiêu diệt, bọn họ khôngthể nào tin được người đàn ông bệnh tật là Vũ Thánhmà lại dễ dàng thua như vậy. Trái tim của tất cả bọnhọ đều vọt lên tới cổ họng, sự lo lắng quấn chặt lấyhọ.Trong ánh mắt chăm chú của tất cả mọi người,Ngô Bách Tuế lên tiếng lạnh lùng nói với người đànông bệnh tật: “Ông thua rồi!”Ba chữ không có chút cảm xúc này đã định đoạtkết cục của người đàn ông bệnh tật.Nhưng người đàn ông bệnh tật sao có thể chấpnhận kết cục thế này được. Lão đường đường là VũThánh, là Chúa Tể của thế giới này, sao có thể thuatrong tay một thằng oắt vắt mũi chưa sạch được.Trong tích tắc, ánh mắt lão thay đổi mãnh liệt, tialạnh chợt lóe lên trong mắt, lão không mở miệngnhưng giọng nói của lão lại vang lên: “Không hề”.Dứt lời, khí thế của lão bùng nổ, kình khí tự thâncủa lão ngưng tụ lại trong chớp mắt, đồng thời, tayphải buông thông giữa không trung của lão chợt phátlực. Lão chưởng vào vị trí tim của Ngô Bách Tuếnhanh như chớp.Chưởng này của người đàn ông bệnh tật tràn đầykhí kình, vừa âm độc vừa đáng sợ, đầy rẫy hơi thởcủa Thần Chết.Khoảng cách gần, tốc độ nhanh, lực đạo mạnh, vàkhí thế hung mãnh như thể này, đương nhiên là lãomuốn đánh một chưởng tước đoạt mạng sống củaNgô Bách Tuế. Biến cố xảy ra quá mức đột nhiên, mọi người đềukinh hoảng, đặc biệt là người nhà họ Ngô và nhà họHạ, bọn họ sợ đến nỗi tim như ngừng đập, mắt họkhông chớp nhìn chằm chằm bàn tay Thần Chết củangười đàn ông bệnh tật.Bịch!Chưởng tay phải của người đàn ông bệnh tật đấmvào ngay ngực Ngô Bách Tuế.Ngô Bách Tuế đau đến nhíu mày, đồng thời anhcũng thả cổ của người đàn ông bệnh tật ra theo bảnnăng, cơ thể anh cũng bị đánh đau đến mức phải lùivề sau liên tiếp. Tim của anh cũng bị chấn động.Lần này, Ngô Bách Tuế chịu thiệt nặng nề, anhthật sự không ngờ trong tình huống này, người đànông bệnh tật vẫn còn có sức để phản kích. Thậm chílão còn phản kích nhanh đến nỗi Ngô Bách Tuế hoàntoàn không phản ứng kịp. Ngô Bách Tuế lại oan uổngăn một cú chưởng chí mạng. Nhưng anh không chết,vì sức mạnh thể xác của anh đủ mạnh, lực đạo chícương chí dương lúc trước anh ngưng tụ cũng chưahề tiêu tán, nên mới chống lại được lực khí kình ngúttrời của người đàn ông bệnh tật.Nhìn thấy Ngô Bách Tuế bị đánh trúng, người nhàhọ Ngô và nhà họ Hạ đều sợ mất hồn, chỉ trong chớpmắt mà bọn họ đã căng thẳng đến cực độ. Bọn họ chỉsợ Ngô Bách Tuế bỏ mạng ngay tại chỗ, những maythay cuối cùng anh chỉ lùi lại vài bước, không hề cóbiểu hiện sắp chết. Thế bọn họ mới thở phào nhẹnhõm, nhưng tim bọn họ vẫn đập rất nhanh, họ thậtsự sợ hãi khôn nguôi.Người đàn ông bệnh tật đánh lui Ngô Bách Tuếnhưng mặt lão không hề vui vẻ mà càng trầm trọnghơn. Chưởng vừa nãy lão đánh bất ngờ chính là “ÂmSát Chưởng”, lão đã luyện môn võ công này đến mấychục năm mới luyện thành, nó tuyệt đối là thuật giếtngười, lòng bàn tay ngưng tụ lực khí kình lạnh thấuxương hơn nữa còn âm sát đáng sợ. Tung mộtchưởng ra thì lực âm sát đó cũng sẽ xuyên qua tất cảmọi thứ thâm nhập vào người đối thủ, tàn phá máuthịt và ăn mòn lực kình của đối thủ, cuối cùng sẽ chếttươi.Âm Sát Chưởng này có thể nói là chưởng đoạtmạng, người đàn ông bệnh tật vốn định lợi dụngchiêu này, ra tay ở khoảng cách gần để kết liễu NgôBách Tuế. Nhưng lão đâu ngờ Ngô Bách Tuế vẫnkhông chết.Theo lí mà nói thì cho dù là Vũ Thánh mà trúngÂm Sát Chưởng của lão không chết cũng phải tànphế. Nhưng Ngô Bách Tuế chỉ lùi vài bước, hơi thởcủa anh cũng chẳng có gì biến đổi, dường như chẳngbị thương gì vậy. Điều này là một đả kích mới đối vớingười đàn ông bệnh tật. Lão đột nhiên cảm thấy thấtbại nặng nề.Cả đời lão chinh chiến vô số trận, lão phải giẫmqua núi xác biển máu mới có thể đứng ở vị trí ngàyhôm nay, lão đánh bại vô số người, thành tựu đạtđược không đếm xuể, lão chưa từng thấy cảm giácthất bại gặm nhấm mình mãnh liệt như lúc này.Cảm giác thất bại này không ngừng ăn mòn lí trícủa lão, lão tức giận rồi, điên cuồng rồi. Đôi mắt lãođỏ ngầu lên, ánh mắt hung tàn vô cùng, lão nhìnchằm chằm Ngô Bách Tuế rồi nghiến răng nghiến lợinói: “Tôi muốn cậu phải chết!”Dứt lời, lão hệt như một con mãnh thú điên cuồnggầm rú xông ra.Người đàn ông bệnh tật giờ phút này thật sự đángsợ, đôi mắt lão toát ra ánh nhìn khát máu, người lãotỏa ra hơi hướm âm tà lạnh lẽo, động tác và dáng dấpcủa lão đều như điên dại. Lão hệt như biến thành mộtngười hoàn toàn khác, trước đây cho dù lão có thuathì lão vẫn luôn giữ thái độ của bậc vương giả, giữ sựtự tin siêu nhiên. Nhưng bây giờ, lão lại như mất đi lítrí, lão bị một loại cảm xúc cực đoan khổng chế, cảngười như bị ma nhập, cứ đòi phải giết chết NgôBách Tuế. Hoặc cũng có thể nói, bây giờ trong đầulão chỉ có một tín niệm duy nhất, đó chính là giết chếtNgô Bách Tuế.Ngô Bách Tuế thấy người đàn ông bệnh tật lao tớithì lập tức chuẩn bị tích lực. Vừa nãy trúng Âm SátChưởng, tuy anh không bị thương nặng nhưng cơ thểvẫn thấy đau đớn, cơn đau này kích thích thần kinhcủa anh, nhắc nhở anh tuyệt đối không được lơ làthêm phút giây nào nữa, anh buộc phải toàn lực ứngphó với người đàn ông bệnh tật này, lão là một đốithủ siêu mạnh không được xem thường.Cắm đầu chạy mấy bước, người đàn ông bệnh tậtđã tới gần Ngô Bách Tuế, sau đó lão tung chưởng tayphải ra đánh thẳng về phía ngực Ngô Bách Tuế. Chưởng này cũng là Âm Sát Chưởng, nhưng ÂmSát Chưởng lần này mãnh liệt và hung tàn hơn nhiều.Khí thế của người đàn ông bệnh tật trong trạng tháiđiên cuồng quá mạnh mẽ, lực âm sát trong chưởngcủa lão cũng dày dặn và u ám khiếp người hơn nhiều,năng lượng kia giống như axit, một khi bị dính thì cơthể sẽ bị ăn mòn.Ngô Bách Tuế đã tích lực chờ sẵn, lúc chưởngcủa lão đánh tới thì anh đột ngột ra quyền. Quyền nàytích lũy năng lượng xác thịt vô tận của Ngô Bách Tuế,quyền này vừa tung ra, trời đất một phương đều nhưbị đấm nát, khiến người ta cảm thấy quyền này đủ đểchấn động trời đất.Âm Sát Chưởng của người đàn ông bệnh tật u ámtà sát, có thế ăn mòn vạn vật, còn năng lượng trongquyền của Ngô Bách Tuế lại chí cương chí dương,một âm một dương, hai thứ tương sinh tương khắc,bài xích lẫn nhau.Ẩm!Nắm đấm của Ngô Bách Tuế đâm sâm vàochưởng của người đàn ông bệnh tật. Hai nguồn khíthế đồng thời bùng nổ.Trời đất thay màu.Không gian chấn động.Mây cuộn gió cuốn.Sức mạnh chí cương chí dương của Ngô Bách Tuếào ạt tập kích người đàn ông bệnh tật, nhưng lực âmsát bùng phát trong củ chưởng của người đàn ôngbệnh tật lại cản được thế tấn công của Ngô BáchTuế.Hai người đứng nguyên tại chỗ, hai nguồn nănglượng công kích lẫn nhau.Thời gian như dừng lại ở giây phút này.Người của chiến đội cũng hệt như hóa đá, dâythần kinh của bọn họ đều căng như dây đàn. Dườngnhư sắp có thể phân định được ai mạnh ai yếu giữaNgô Bách Tuế và người đàn ông bệnh tật rồi. Lần nàyai sẽ là người thắng, mọi người đều không đoánđược, nhưng vì không đoán được nên họ mới càngcăng thẳng hơn. Ai ai cũng không chớp mắt, nhìntrân trân hai người kia.“Đi chết đi!”Người đàn ông bệnh tật bất thình lình quát lên.Cùng với giọng quát đó, bàn tay trái của lão chợt đấm về phía Ngô Bách Tuế với khí thế hủy thiên diệtđịa.Chưởng tay phải của lão đang đối đầu với nắmđấm của Ngô Bách Tuế, chưởng của lão phát ra lựcâm sát lạnh cực độ.Nhưng quyền tay trái lại phát ra lực nội kình nóngrừng rực, nguồn năng lượng này như một quả cầulửa, giải phóng khí kình dương cương và hơi thở nóngrẫy.Chiêu này là “Dương Canh Quyền” của người đànông bệnh tật, nó dùng để hỗ trợ cùng tăng sức mạnhvới Âm Sát Chưởng của lão. Hai loại võ công này, lấymột món ra thôi là đã đủ để độc bá thiền hạ, đánhđâu thắng đó rồi. Hơn nữa, bình thường thì ngườiluyện thành Âm Sát Chưởng chắc chắn sẽ khôngluyện được Dương Canh Quyền, và ngược lại.Nhưng người đàn ông bệnh tật lại có thể đồngthời luyện được cả hai loại võ công này, thậm chí cóthể kết hợp chúng một cách hoàn hảo.Âm Sát Chưởng và Dương Canh Quyền kết hợp sẽphát ra uy lực gấp bội, nó có thể biến hóa nghiêngtrời lệch đất, uy lực động trời.Lực âm sát trong chưởng tay phải của người đànông bệnh tật còn đang cuồn cuộn không ngừngphóng thích, mà nắm đấm tay phải của lão đangmang theo lực kình chí dương vô cùng nóng rực đãđánh về phía Ngô Bách Tuế.Ngô Bách Tuế thấy vậy thì sắc mặt thay đổi dữdội, anh lập tức đỡ bằng tay phải của mình với tốc độnhanh nhất.Ẩm!Quyền tay phải của Ngô Bách Tuế va vào DươngCanh Quyền của người đàn ông bệnh tật. Một luồnguy lực rung trời phát ra, không khí xung quanh dườngnhư bị đốt cháy, hư không tràn ngập sức nóng thiêuđốt.Đám người đứng xa cũng cảm nhận được da thịtbị đốt cháy đau rát, nhưng không ai để ý đến chútđau đớn này, bây giờ toàn bộ tỉnh lực của họ đều tậptrung vào tình hình chiến đấu.Một giây sau, mọi người thấy cơ thể của NgôBách Tuế như diều đứt dây bay ngược ra sau, cuốicùng đập mạnh xuống đất.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương