Chàng Khờ Ở Rễ
Chương 273: Gương Mặt Thật Của Dương Kim Dương
Đội ngũ siêu quần của nhà họ Đường gồm hai mươi Vũ Thánh và ba vị đại trưởng lão lạithảm bại, sự thật này khiến bọn họ không thể chấp nhận.Lục trưởng lão bị thương thê thảm nhưng nội tâm lão ta càng bị đả kích nặng nề hơn. Lão tađường đường là trưởng lão chấp pháp, trước thì chịu nhục ở chỗ của Đường Chấn Phongkhiến lão ta ôm một bụng tức tối, mang theo lòng quyết tâm giết hết để phục thù tới đây.Nhưng kết quả chung cuộc lại là phe mình thảm bại, trưởng lão chấp pháp như lão ta lạicàng trở nên nhếch nhác thê thảm hơn, lão ta làm mất hết mặt mũi cả đời này rồi, thậm chíbức tường thành tự tin mà lão gầy dựng nên bao lâu nay đã bị đánh sập không sót lại chút gì,niềm tự hào làm người của nhà họ Đường trong lòng lão ta đã không vững nữa rồi.Tam trưởng lão cũng chật vật trên đất, mình đầy thương tích, ánh mắt u ám, trái tim kiêungạo của lão cũng bị tàn phá nát be bét rồi. Lão là Tam trưởng lão đức cao vọng trọng ở nhàhọ Đường, ở thế giới bên ngoài thì càng cao quý như thần thánh. Thế nhưng bây giờ, lão lạingã từ trên mây xuống địa ngục, tất cả hào quang, uy nghiêm, tự tôn, tự tin của lão đều bịđánh tan tành. Lão chịu phải cú đả kích nghiêm trọng nhất đời mình, cả người lão như mất đilinh hồn, phờ phạc xơ xác, mặt xám như tro tàn.Ngũ trưởng lão cùng với hai mươi cao thủ nhà họ Đường đều như người chết rồi, nằm bấtđộng dưới đất, ai ai cũng bị một màn sương mù dày đặc bao trùm. Bọn họ không thể nàongờ Khốn Long Trận siêu mạnh vô địch lại bị người ta phá vỡ, hơn nữa người phá trận cònlà người phàm ở thế giới bên ngoài mà họ từng khinh thường nhất. Một Quy Hư Đạo Nhânvõ công cái thế vô song, thực lực mạnh đến nỗi điên đảo hết thế giới quan của tất cả bọn họ.Một Ngô Bách Tuế tuổi trẻ ngời ngời lại có tài nghệ cao và nghiên cứu thâm sâu về trận phápnhư vậy, anh tìm được điểm đột phá của Khốn Long Trận, tìm được chìa khóa để đánh vỡKhốn Long Trận, chính là anh đã xoay chuyển cục diện khiến Khốn Long Trận bị phá. Bản lĩnhnày của anh thật sự khinh động tới tất cả người nhà họ Đường.Hai mươi ba người nhà họ Đường đều rơi vào trong ám ảnh của sự thất bại.Người nhà họ Ngô thì kích động vui mừng đến nỗi lệ vòng quanh mắt, sóng lòng cuồn cuộn.Thắng rồi, thật sự thắng rồi! Quy Hư Đạo Nhân và mấy người Ngô Thanh Đế đã đánh gục tấtcả cao thủ nhà họ Đường, cứu vớt được tất cả người nhà họ Ngô rồi. Sự thật này khiến bọnhọ vui mừng phát điên, phấn khởi không ngớt! Ai ai cũng nhìn Quy Hư Đạo Nhân với ánh mắtsáng rực.Quy Hư Đạo Nhân sừng sững đứng giữa chiến trường, uy nghiêm phi phàm. Ông thản nhiênliếc nhìn đám người nhà họ Đường rồi mạnh mẽ nói: "Tôi đã nói rồi, nắm trong tay quá nhiềuthì kết quả chỉ hoàn toàn ngược lại mà thôi. Nếu các người tiếp tục thế này thì cẩn thận đượckhông bằng mất đấy!"Vạn vật vạn sự của thế giới này đều có nguyên tắc sinh tồn tự nhiên của nó, nhà họ Đườngcứ muốn làm người kiểm soát tất cả mọi thứ của thế giới, điều này đi ngược lại quy luật tựnhiên. Quy Hư Đạo Nhân không tán đồng cách làm của người nhà họ Đường nên ông hếtlần này đến lần khác khuyên răn người nhà họ Đường đừng tiếp tục mê muội nữa, nếukhông cuối cùng sẽ không được như mong muốn, đi tới con đường diệt vong.Lúc trước Quy Hư Đạo Nhân nói những lời này thì mấy trưởng lão nhà họ Đường còn phảnbác lại. Nhưng bây giờ, bọn họ là kẻ thua cuộc bị người ta chà đạp dưới gót chân, bọn họ đãkhông còn mặt mũi để ngông cuồng phát ngôn nữa rồi, cho dù bọn họ không cam tâm thìcũng chỉ có thể thừa nhận kết quả này mà thôi.Qua một lúc, Tam trưởng lão chầm chậm bò dậy, mặt lão không cảm xúc nhìn Quy Hư ĐạoNhân rồi trầm giọng nói: "Hôm nay chúng tôi thua rồi, muốn chém muốn giết thì tùy".Tam trưởng lão thừa nhận bọn họ thua rồi, nhưng lão mãi mãi không nghi ngờ cách làm củanhà họ Đường. Trong mắt lão, nhà họ Đường chính là sự tồn tại vô địch trên thế giới này,nhà họ Đường có quyền và tư cách để điều khiển thế giới này, thống trị nhân loại.Quy Hư Đạo Nhân nhìn chăm chăm Tam trưởng lão, trầm ngâm một hồi rồi ông lẫm liệt nói:"Các người đi đi. Nhưng tôi khuyên các người một câu, đừng tới quấy rầy nhà họ Ngô nữa!"Nghe vậy, Tam trưởng lão hơi ngơ ngác, lão không tin được hỏi lại: "Ông thật sự định thảchúng tôi đi như vậy sao?"Giọng điệu Quy Hư Đạo Nhân nhấn mạnh hơn, ông trịnh trọng nói: "Đi đi, hi vọng các ngườighi nhớ lời tôi đã nói".Ánh mắt Tam trưởng lão âm trầm nhìn Quy Hư Đạo Nhân một hồi rồi lão lạnh lùng ra lệnh:"Rút!"Trong chớp mắt, người nhà họ Đường nằm dưới đất lập tức dìu nhau đứng dậy, bọn họnhếch nhác rời khỏi nhà họ Ngô theo Tam trưởng lão.Đám cao thủ nhà họ Đường vừa rời đi, không khí trong trang viên nhà họ Ngô thay đổi hẳn,tất cả mọi người không khỏi thở phào một hơi, cảm giác nhẹ nhõm chưa từng có lấp đầy timhọ. Ai ai cũng như vừa được sống lại, thoải mái vô cùng.Mọi người không có ý kiến gì về việc Quy Hư Đạo Nhân thả người nhà họ Đường đi. Dù saothì nhờ Quy Hư Đạo Nhân cứu giúp họ mới có thể sống được, mạng sống của bọn họ đềunằm trong tay ông, ông có quyền ra bất kì quyết định nào, không ai được chống đối.Tất cả mọi người ở đây chỉ một lòng cảm kích vô tận đối với Quy Hư Đạo Nhân.Ngô Thanh Đế, Ngô Bách Tuế, cả nhà Đường Chấn Phong chậm rãi đi tới trước mặt QuyHư Đạo Nhân. Ngô Thanh Đế lên tiếng đầu tiên, ông chân thành nói với Quy Hư Đạo Nhân:"Quy Hư Đạo Nhân, hôm nay cảm ơn ông đã ra tay bảo vệ nhà họ Ngô, nhà họ Ngô suốt đờikhông quên ơn nghĩa này!"Đường Chấn Phong cũng nghiêm túc nói theo sau: "Đường Chấn Phong tôi cũng cảm ơnQuy Hư Đạo Nhân đã giúp đỡ, ơn nghĩa lớn lao này, cả nhà chúng tôi ghi lòng tạc dạ!"Nếu không có Quy Hư Đạo Nhân, e rằng tất cả người ở đây đều đã xuống âm phủ cả rồi.Đương nhiên Quy Hư Đạo Nhân xứng đáng nhận lời cảm ơn của bọn họ.Quy Hư Đạo Nhân nghe vậy thì không khỏi cười gượng, ông ôn hòa nói: "Không cần cảm ơntôi, tôi cũng làm việc theo mệnh lệnh của sư phụ tôi thôi".Sư phụ của Quy Hư Đạo Nhân?Nghe vậy thì mấy người Ngô Thanh Đế đều ngơ cả ra, bọn họ không hẹn mà nhìn nhau. Sauđó, Ngô Thanh Đế lại lên tiếng hỏi Quy Hư Đạo Nhân: "Có thể mạo muội hỏi một câu, sư phụcủa ông là ai?"Quy Hư Đạo Nhân không hề che giấu mà trả lời thẳng: "Sư phụ của tôi là Dương KimDương".Dương Kim Dương!Vừa nghe đến cái tên này thì năm người Ngô Thanh Đế chợt trợn to mắt, vô cùng kinh ngạc.Quy Hư Đạo Nhân là do Dương Kim Dương cử đến! Vốn dĩ bọn họ định tới Bạch Long Quántìm Dương Kim Dương theo mảnh giấy Ngô Lại để lại, nhưng bọn họ vừa đi là đã bị cản lại,bọn họ còn tưởng không còn hi vọng gì với manh mối Dương Kim Dương này rồi. Nhưngkhông ngờ, trong lúc Dương Kim Dương còn chưa biết tình hình thì đã cử Quy Hư Đạo Nhântới để giúp rồi, người biết trước sự việc thế này thật sự khiến bọn họ kinh ngạc.Nhưng điều làm họ kinh ngạc hơn nữa là Dương Kim Dương lại là sư phụ của Quy Hư ĐạoNhân. Quy Hư Đạo Nhân đã mạnh mẽ đến cảnh giới này rồi, Dương Kim Dương là sư phụcủa Quy Hư Đạo Nhân thì thực lực của ông ấy còn khủng bố đến mức nào nữa?Năm người Ngô Thanh Đế hoàn toàn ngây ngốc.Quy Hư Đạo Nhân khựng lại một lát rồi lại nghiêm túc nói: "Hôm nay sư phụ bảo tôi tới đâyhoàn thành hai nhiệm vụ, một là bảo vệ nhà họ Ngô, hai là dẫn Ngô Bách Tuế đi gặp người".Lời này của Quy Hư Đạo Nhân khiến năm người Ngô Thanh Đế chợt bừng tỉnh, Dương KimDương đặc biệt gọi Ngô Bách Tuế tới là vì chuyện gì?Ngô Thanh Đế nhìn Ngô Bách Tuế rồi nghiêm túc hỏi Quy Hư Đạo Nhân: "Sao ông ấy muốngặp Bách Tuế vậy?"Quy Hư Đạo Nhân khẽ lắc đầu rồi nhẹ giọng trả lời: "Tôi cũng không biết, đây là mệnh lệnhcủa sư phụ tôi".Rõ ràng mọi chuyện Quy Hư Đạo Nhân đều làm theo lệnh của sư phụ. Có vài chuyện, ôngcũng không biết nguyên nhân.Nói xong thì Quy Hư Đạo Nhân liền nói với Ngô Bách Tuế: "Đi theo tôi!"Ngô Bách Tuế nhấp môi, nghiêm túc nói: "Nếu chúng ta đi rồi, người nhà họ Đường lại tới thìphải làm sao?"Nhà họ Đường đã nhắm vào nhà họ Ngô rồi, bọn họ không thể nào bỏ qua cho nhà họ Ngô!Hôm nay, hai mươi ba người nhà họ Đường bị đánh lui rồi, nhà họ Ngô tạm thời thoát đượcmột kiếp, nhưng bất kì lúc nào nhà họ Đường cũng có thể kéo tới, mối nguy của nhà họ Ngôvẫn chưa được giải quyết triệt để. Nếu Quy Hư Đạo Nhân đi rồi thì nhà họ Ngô không cònchút đảm bảo nào cả, đương nhiên là Ngô Bách Tuế không yên tâm rồi.Nghe Ngô Bách Tuế nói vậy thì Ngô Thanh Đế và cả nhà Đường Chấn Phong cùng với tất cảngười nhà họ Ngô đều trầm mặt xuống, sắc mặt lo lắng. Đúng vậy, nhà họ Đường là một conquái vật đáng sợ. Hôm nay hai mươi ba người kia bị đánh bại rồi nhưng nhỡ bọn họ lại pháingười tới đánh nhà họ Ngô thì e rằng nhà họ Ngô sẽ bị san bằng thành bình địa chỉ trongnháy mắt mất.Quy Hư Đạo Nhân nghe được sự lo lắng của Ngô Bách Tuế thì lập tức đảm bảo: "Yên tâm,chút nữa tôi sẽ dàn trận lớn cho nhà họ Ngô các cậu. Trận pháp này người thường khôngcông phá được, cho dù là Vũ Thánh cực kì mạnh tới công phá thì nó cũng có thể kéo dàiđược đến một ngày. Trong vòng một ngày, chắc chắn tôi sẽ trở lại đây". Dường như Quy Hư Đạo Nhân đã tính trước điều này rồi, nếu ông đã tính rời khỏi nhà họNgô thì ông sẽ để lại một thứ có thể bảo vệ được nhà họ Ngô.Có lời nói này của Quy Hư Đạo Nhân, mấy người Ngô Thanh Đế cũng an lòng bớt. Bọn họđều đã chứng kiến được năng lực của Quy Hư Đạo Nhân, bây giờ bọn họ cũng chỉ có thể tintưởng ở ông thôi.Quy Hư Đạo Nhân lại nhìn Ngô Bách Tuế rồi thản nhiên nói: "Thế nào? Bây giờ cậu có thể đivới tôi được chưa?"Ngô Bách Tuế gật đầu, trịnh trọng nói: "Được ạ".Ngô Bách Tuế không quen Dương Kim Dương, càng không biết vì sao ông ấy muốn gặpriêng mình. Nhưng Dương Kim Dương là anh em tốt của Ngô Lại, là sư phụ của Quy HưĐạo Nhân, đương nhiên Ngô Bách Tuế rất muốn gặp mặt nhân vật truyền kì như thế này rồi.Nếu đã tạm thời đảm bảo được an toàn cho nhà họ Ngô rồi thì tất nhiên anh rất vui được đicùng Quy Hư Đạo Nhân.Trước khi đi, Ngô Bách Tuế dặn dò Đường Dĩnh: "Sau khi tôi đi, em yên tâm ở lại nhà họNgô, có chuyện gì thì đi tìm bố tôi, tôi sẽ nhanh chóng quay về".Đường Dĩnh gật đầu rồi chân thành nói: "Vâng, anh yên tâm đi, em sẽ ở đây đợi anh về".Sau khi từ biệt với Đường Dĩnh, Ngô Bách Tuế cùng rời đi với Quy Hư Đạo Nhân.Bước ra khỏi trang viên nhà họ Ngô, Quy Hư Đạo Nhân liền đứng ở cổng lớn của trang viêndàn một trận pháp lớn cho nhà họ Ngô.Dàn trận xong thì Quy Hư Đạo Nhân và Ngô Bách Tuế cùng nhau đi tới Bạch Long Quán.Bạch Long Quán nằm trên ngọn núi Bạch Long nổi tiếng, núi cao gập ghềnh, phong cảnh túlệ, bao la hùng vĩ.Hai người không mất nhiều thời gian đã đến được núi Bạch Long rồi.Quy Hư Đạo Nhân dẫn Ngô Bách Tuế thẳng tới trước một căn nhà tranh ở sau sườn núi.Ông đứng trước cửa nhà tranh rồi chậm rãi nói với Ngô Bách Tuế: "Vào đi, sư phụ tôi đangở trong đó".Ngô Bách Tuế gật đầu khẽ trả lời: "Vâng".Nói xong, Ngô Bách Tuế liền ôm tâm tư phức tạp đẩy cửa đi vào.Vừa bước vào nhà tranh, Ngô Bách Tuế liền trợn mắt há mồm, không dám tin hỏi: "Sao lại làông?"
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương