Chàng Rể Siêu Cấp
Chương 2796: Thánh Nhiên có chút kỳ quái.
Sau phút sững sờ, một giây sau, hắn lại lạ thường cười nhạt một tiếng.
"Hiểu rõ.".
"A, Thánh Nhiên lão đầu, người bị điên rồi sao mà lại đáp ứng hắn? Ngươi..." Nghe Thánh Nhiên trả lời, nhìn thấy dáng vẻ của Thánh Nhiên, tê tê gấp đến độ không chờ được.
Hoàng đế không vội, thái giám chết bầm lại. gấp, tình huống lúc này khắc hoạ cho câu nói này một cách chân thật nhất.
"Tộc trường ngài khách sáo rồi, công chúa Kỳ Lân khuynh quốc khuynh thành, nội lực lại cực kỳ thâm hậu, là Hàn Tam Thiên không xứng với mới đúng. Chỉ là, Hàn Tam Thiên đã sớm có thê tử, đời này chỉ có duy nhất một mình nàng, tuyệt đối không hai lòng." Hàn Tam Thiên giải thích nói.
"Một người một kiếm, đương nhiên là trọng tình, tốt, tốt, vô cùng tốt." Thánh Nhiên cười ha ha một tiếng.
"Mẹ nó, lão đầu, người điên rồi sao? Một người con rể tốt như vậy không còn nữa mà ngươi còn cười ra tiếng?" Tê tê vô cùng buồn bực nói.
"Yêu quái Hoàng Sa, Tam Thiên dũng mãnh. như thế, lại có thể một lòng với cái thế, tất nhiên là người đặc biệt. Có thể quen biết với một người như vậy, lão phu sao lại không vui vẻ?" Thánh Nhiên nhẹ giọng cười nói.
Sau đó, hắn thở dài: "Thật ra khi Tam Thiên tìm tới Bùi Hổ thì ta cũng đã biết mục đích của chuyến này là vì báo thù thay những thôn dân vô tội kia chứ tuyệt đối không phải là vì Tiên Nhi."
"Vậy mà người còn..."
"Từ lúc Bùi Hổ bắt đầu bức hôn, bảy năm. qua, tộc Kỳ Lân có từng được sống yên ổn
ngày nào không? Tâm tình của mọi người đều vô cùng buồn bực, thật vất vả hôm nay Tam Thiên đến, khiến mọi người thở dài ra một hơi, tâm tình cũng trở nên vui vẻ, lão phu làm sao nhẫn tâm phá hư? Cho nên mới tương kế tựu kế, chỉ là đã khiến Hàn thiếu hiệp ủy khuất, cho dù như ngồi bàn chông nhưng cũng cùng lão phu diễn xong tuồng vui này." Thánh Nhiên nói xong, có chút hành lễ, xem như xin lỗi.
Hàn Tam Thiên vội vàng đứng dậy, cũng có chút hành lễ, xem như đáp lại.
"Tốt tốt tốt, các ngươi làm người tốt đi, chỉ có yêu quái Hoàng Sa ta là tiểu nhân hèn
hạ." Tê tê nhìn thấy hai người như thế, không khỏi buồn bực nói.
"Lần này người có thể mang Hàn Tam Thiên. đến giúp chúng ta giải vây thì đã là quý nhân của tộc Kỳ Lân, ta cũng tuyên bố người là khách quý, ngươi còn muốn như thế nào nữa?" Thánh Nhiên cười nói.
Nghe nói như thế, tê tê gật gật đầu: "Được, nếu các ngươi đã tự mình hoà giải thì ta cũng không còn gì để nói nữa, để Tiên Nhi độc thân cũng tốt, nói rõ lão tử vẫn còn có hội. Nhưng mà nếu như sớm biết các ngươi có quan hệ tốt như vậy thì lão tử đã không uổng phí một chiêu cầu hôn kia rồi."
"Ồ? Chỉ giáo cho?" Thánh Nhiên có chút kỳ quái.
"Ai, hắn muốn biết chút bí mật, nhưng mà ta sợ nếu hắn tùy tiện nói ra thì người sẽ không nói cho hắn. Cho nên, trước hết để hắn chinh phục Tiên Nhi, rồi mới lợi dụng chuyện đánh bại Bùi Hổ mà chinh phục ngươi, sau khi trở thành người một nhà rồi thì người khẳng định cũng sẽ không keo kiệt."
"Hiểu rõ.".
"A, Thánh Nhiên lão đầu, người bị điên rồi sao mà lại đáp ứng hắn? Ngươi..." Nghe Thánh Nhiên trả lời, nhìn thấy dáng vẻ của Thánh Nhiên, tê tê gấp đến độ không chờ được.
Hoàng đế không vội, thái giám chết bầm lại. gấp, tình huống lúc này khắc hoạ cho câu nói này một cách chân thật nhất.
"Tộc trường ngài khách sáo rồi, công chúa Kỳ Lân khuynh quốc khuynh thành, nội lực lại cực kỳ thâm hậu, là Hàn Tam Thiên không xứng với mới đúng. Chỉ là, Hàn Tam Thiên đã sớm có thê tử, đời này chỉ có duy nhất một mình nàng, tuyệt đối không hai lòng." Hàn Tam Thiên giải thích nói.
"Một người một kiếm, đương nhiên là trọng tình, tốt, tốt, vô cùng tốt." Thánh Nhiên cười ha ha một tiếng.
"Mẹ nó, lão đầu, người điên rồi sao? Một người con rể tốt như vậy không còn nữa mà ngươi còn cười ra tiếng?" Tê tê vô cùng buồn bực nói.
"Yêu quái Hoàng Sa, Tam Thiên dũng mãnh. như thế, lại có thể một lòng với cái thế, tất nhiên là người đặc biệt. Có thể quen biết với một người như vậy, lão phu sao lại không vui vẻ?" Thánh Nhiên nhẹ giọng cười nói.
Sau đó, hắn thở dài: "Thật ra khi Tam Thiên tìm tới Bùi Hổ thì ta cũng đã biết mục đích của chuyến này là vì báo thù thay những thôn dân vô tội kia chứ tuyệt đối không phải là vì Tiên Nhi."
"Vậy mà người còn..."
"Từ lúc Bùi Hổ bắt đầu bức hôn, bảy năm. qua, tộc Kỳ Lân có từng được sống yên ổn
ngày nào không? Tâm tình của mọi người đều vô cùng buồn bực, thật vất vả hôm nay Tam Thiên đến, khiến mọi người thở dài ra một hơi, tâm tình cũng trở nên vui vẻ, lão phu làm sao nhẫn tâm phá hư? Cho nên mới tương kế tựu kế, chỉ là đã khiến Hàn thiếu hiệp ủy khuất, cho dù như ngồi bàn chông nhưng cũng cùng lão phu diễn xong tuồng vui này." Thánh Nhiên nói xong, có chút hành lễ, xem như xin lỗi.
Hàn Tam Thiên vội vàng đứng dậy, cũng có chút hành lễ, xem như đáp lại.
"Tốt tốt tốt, các ngươi làm người tốt đi, chỉ có yêu quái Hoàng Sa ta là tiểu nhân hèn
hạ." Tê tê nhìn thấy hai người như thế, không khỏi buồn bực nói.
"Lần này người có thể mang Hàn Tam Thiên. đến giúp chúng ta giải vây thì đã là quý nhân của tộc Kỳ Lân, ta cũng tuyên bố người là khách quý, ngươi còn muốn như thế nào nữa?" Thánh Nhiên cười nói.
Nghe nói như thế, tê tê gật gật đầu: "Được, nếu các ngươi đã tự mình hoà giải thì ta cũng không còn gì để nói nữa, để Tiên Nhi độc thân cũng tốt, nói rõ lão tử vẫn còn có hội. Nhưng mà nếu như sớm biết các ngươi có quan hệ tốt như vậy thì lão tử đã không uổng phí một chiêu cầu hôn kia rồi."
"Ồ? Chỉ giáo cho?" Thánh Nhiên có chút kỳ quái.
"Ai, hắn muốn biết chút bí mật, nhưng mà ta sợ nếu hắn tùy tiện nói ra thì người sẽ không nói cho hắn. Cho nên, trước hết để hắn chinh phục Tiên Nhi, rồi mới lợi dụng chuyện đánh bại Bùi Hổ mà chinh phục ngươi, sau khi trở thành người một nhà rồi thì người khẳng định cũng sẽ không keo kiệt."
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương